Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Khách qua đường vội vã Tập 2 của tác giả Phiêu A Hề

Công việc mới rất thú vị, không bận rộn như trước nhưng có thể quen biết rất nhiều người, đến đến đi đi, cuộc sống trước mắt thay đổi không ngừng, mỗi ngày là một điều mới mẻ.

Sau khi ly hôn, thỉnh thoảng cô cũng liên lạc với Giang Hạo Dương, thường chỉ là chuyện công việc, Giang Hạo Dương cũng hay mời cô đi ăn, có lúc cô từ chối, có khi nhận lời, tuỳ vào lịch làm việc hoặc tâm trạng khi ấy.

Họ đối với nhau rất tốt, tựa như những người bạn thân lâu năm, có lúc anh cũng gợi ý cho cô một vài ý kiến về công việc. Hôm đó Giang Hạo Dương nói: “Anh cứ nghĩ công việc này không hợp với em, nhưng cuối cùng em lại làm việc rất trôi chảy và vui vẻ. Em không còn giống trước nữa rồi”.

“Đúng vậy, con người ta đâu thể cứ mãi như vậy được, ít nhất cũng phải già đi chứ.”

Thực ra Thẩm An Nhược không thay đổi gì nhiều, hòa nhã thân thiện, đối tốt và vui vẻ mỉm cười với mọi người, không cáu giận, kiệm lời, trước sau không nói chuyện thị phi, nhưng cô vẫn kiên quyết giữ nguyên tắc của mình, nói cách khác là cố chấp, một khi đã quyết định chuyện gì thì người khác rất khó thuyết phục.

Tuy nhiên bất kể ra sao, từ trưởng phòng đến các nhân viên đều đối với cô rất tốt. Còn về chuyện sau lưng họ có nói xấu cô hay không, thì chẳng đến tai cô.

Cũng có lúc mọi việc không được thuận lợi như vậy. Một tối cô phải trực, đang kiểm tra tình hình kinh doanh các khu vực thì đột nhiên có người báo cáo, ở trung tâm giải trí có vị khách không hài lòng với nhân viên phục vụ, đang làm ầm lên, khuyên thế nào cũng không được, một đống người đang xúm vào xem, quản lý đại sảnh dưới đó nói hết lời rồi mà không giải quyết được. Cô vội vàng xuống, người nhân viên đi cùng cảnh báo cô: “Trợ lý Thẩm, chị cẩn thận, vị khách này là một tay ‘đại ca’ đấy.”

“Xã hội đen à?”

“A, có thể coi là vậy. Thật thất vọng, chẳng có chút khí chất nào cả.”

“Em xem nhiều phim xã hội đen của Hồng Kông quá à? Xem ít thôi, có xem thì xem bộ Bố già ấy.”

Tình hình không quá tệ. Người kia sau một hồi đập phá, trông thấy cô thì tỏ vẻ khinh thường, một cô gái yếu đuối, thoạt nhìn như mới tốt nghiệp đại học, cho dù mặc bộ đồng phục đứng đắn thì vẫn chẳng có chút quyền uy nào. Tìm một cô búp bê cho có lệ à? Người quản lý đại sảnh trẻ tuổi vội vàng giải thích đây là trợ lý Thẩm của chúng tôi.

Nữ nhi yếu đuối thực ra cũng có lợi thế, tay đại ca kia cầm một chén lớn đầy rượu chìa ra trước mặt cô: “Em Thẩm, uống hết chén này, anh sẽ không so đo với các em nữa.”

Đám người kia còn chưa kịp ngăn cản, Thẩm An Nhược đã uống cạn một hơi, rồi dốc ngược chiếc chén lại cho mọi người nhìn thấy, tiếng vỗ tay và huýt sao vang lên tứ phía. Cô còn chủ động uống thêm chén nữa, trịnh trọng kính rượu vị đại ca kia.

Cô vốn dịu dàng, dáng vẻ ngọt ngào giọng nói lại mềm mại, mang khí chất của người con gái Giang Nam vốn hiếm thấy ở người phương Bắc. Cái đó gọi là muốn đánh cũng phải tránh mặt cười, vị khách kia rất nhanh đã không còn tức giận nữa.

Vị đại ca họ Trịnh kia sau đó trở thành khách quen, nếu có tình cờ gặp lại sẽ chào hỏi, còn giới thiệu cô cho mọi người biết: “Đây là em gái Thẩm của tôi, về sau gặp em ấy, mọi người nể mặt nó một chút.”

Khi ấy cô có chút mạo hiểm bởi không còn cách nào khác, cô dám đánh cuộc vị đại ca mặt mũi hung dữ này từ sâu trong đáy mắt vẫn có chút ôn hòa lương thiện.

Thật ra chỗ rượu ấy khiến cô rất khó chịu, cô không về nổi nhà, tối phải nghỉ lại ở một phòng của khách sạn. Chiều hôm sau cô mới đi làm được, sếp Trương bực bội mắng: “Cậy mạnh cứng đầu, cháu đúng là đồ cậy mạnh cứng đầu.”

Nhưng kết quả thu về lại rất tốt, không những vị đại ca kia không gây thêm rắc rối, đến mấy người ngày thường ngoài mặt khách sáo với cô, thực ra trong lòng luôn khó chịu chống đối, nay đối với cô cũng nhiệt tình và tôn trọng hơn, đột nhiên còn coi cô thành người của mình.

Cuộc sống bình an, sóng yên bể lặng như thế này thật tốt, nếu có xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì chủ động điều chỉnh một chút là ổn.

Cơ duyên chẳng hẹn cũng tới. Phòng ăn phía Tây muốn mời một người chơi đàn piano nghiệp dư, tin tức mới công bố được nửa ngày đã có ba người đến ứng tuyển, trong đó có một người điều kiện rất tốt, cô được yêu cầu tới xác nhận.

Chàng trai này là sinh viên năm thứ tư, sắp tốt nghiệp đại học, ngoại hình không tệ, mặt mũi sáng sủa, rất có khí chất, chỉ là ánh mắt hơi lạnh lùng. Nhưng cũng không sao, nhiều người tới đây chỉ để dùng bữa, không cần cậu ta đi tiếp đãi khách.

Cậu ta nhìn cô, nét mặt có phần kiêu ngạo nên Thẩm An Nhược bâng quơ hỏi cậu ta một câu: “Cậu biết đàn bản “Bumblebee” không? Thử đi xem nào.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x