
Linh Hồn – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Linh Hồn của tác giả Richelle Mead mời bạn thưởng thức.
BÀI THỬ THÁCH CỦA TÔI HOÀN TOÀN MỜ NHẠT.
Có thể ai cũng tưởng vì đây là phần quan trọng nhất trong chương trình giáo dục tại học viện Thánh Vladimir, nên tôi sẽ nhớ mọi thứ rõ ràng tới từng chi tiết. Dù vậy dự đoán lúc trước của tôi đã trở thành hiện thực. Bài thử thách thua xa thực tế tôi từng đối mặt. Những trận chiến giả vờ không thể so sánh được với một bầy Strigoi bao vây học viện. Tôi từng phải đối mặt với một lực lượng áp đảo mà không biết những người tôi yêu quý sống chết thế nào. Và làm sao tôi phải sợ tham gia một thứ gọi là trận chiến với giáo viên trong trường sau khi đối đầu với Dimitri? Lúc còn là ma cà rồng lai, anh nguy hiểm chết người, và còn ghê gớm hơn khi trở thành Strigoi.
Nói vậy không có nghĩa tôi coi nhẹ bài thử thách. Ai cũng nghiêm túc. Các học viên vẫn thường bị trượt, và tôi không cho phép mình trở thành một trong số đó. Tôi bị tấn công từ mọi hướng, bởi những giám hộ đã chiến đấu bảo vệ Moroi từ trước khi tôi ra đời. Khu đất không bằng phẳng, khiến mọi việc trở nên rắc rối hơn. Người ta đã sắp xếp đầy chướng ngại vật và cạm bẫy, xà rầm và bậc thang để kiểm tra khả năng giữ thăng bằng của tôi, bao gồm cả một cây cầu khiến tôi đau đớn nhớ lại đêm cuối gặp Dimitri. Tôi đâm cọc bạc vào tim anh rồi đẩy anh xuống, nhưng chiếc cọc rơi ra khi anh ngã xuống dòng sông bên dưới.
Cây cầu của trường đấu hơi khác với chiếc cầu gỗ chắc chắn nơi tôi chiến đấu với Dimitri ở Siberia. Nó lắt lẻo, chỉ là một lối đi nhỏ bằng gỗ làm tạm bợ với thành cầu bằng dây thừng. Mỗi bước đi khiến cả cây cầu lắc lư và rung lên bần bật, và lối đi lỗ chỗ thủng cho tôi biết những nơi bạn học của mình đã (thật không may cho họ) phát hiện ra điểm yếu. Nhiệm vụ tôi được giao trên cầu là nhiệm vụ khó nhằn nhất. Mục tiêu là đưa một “Moroi” thoát khỏi một nhóm “Strigoi” đang truy đuổi. Moroi của tôi do Daniel đóng, anh là một giám hộ mới về trường để bù đắp số lượng hi sinh trong vụ tấn công. Tôi không biết anh rõ lắm, nhưng trong bài này, anh đang tỏ vẻ hoàn toàn hiền lành và vô tích sự, thậm chí còn hơi sợ hãi, như bất kì Moroi nào tôi có thể được phân công bảo vệ.
Anh hơi ngần ngại khi bị giục bước lên cầu, và tôi phải hết sức nhẹ nhàng, bình tĩnh thuyết phục anh bước đi phía trước tôi. Rõ ràng người ta đang kiểm tra cả kĩ năng ứng xử lẫn kĩ năng chiến đấu. Cách đó không xa, tôi biết các giám hộ đóng vai Strigoi đang tới gần.
Daniel bước đi, và tôi đi theo, vừa trấn an anh vừa cảnh giác cao độ. Cây cầu rung bần bật, khiến tôi giật mình nhận ra những kẻ truy đuổi đã bước lên. Tôi liếc mắt thấy ba “Strigoi” đuổi theo. Các giám hộ đóng vai rất đạt, chuyển động với sự chính xác và tốc độ gần tương đương với Strigoi thật. Họ sẽ nhảy bổ lên chúng tôi nếu chúng tôi không tăng tốc.
“Anh làm tốt lắm”, tôi bảo Daniel. Giữ một giọng điệu thích hợp quả không dễ dàng. Gào vào mặt Moroi có thể khiến họ bị sốc. Quá nhẹ nhàng có thể khiến cho họ nghĩ mọi thứ không có gì nghiêm trọng. “Và tôi biết anh đi được nhanh hơn. Chúng ta phải đi trước khi chúng bắt kịp. Tôi biết anh làm được. Đi nào!”
Có lẽ tôi đã qua được phần kiểm tra khả năng thuyết phục vì anh đã bước nhanh hơn không đủ để vượt những kẻ truy đuổi, nhưng cũng là một khởi đầu tốt. Cây cầu lại rung lên điên cuồng. Daniel kêu gào hốt hoảng một cách rất thuyết phục và đứng đờ ra, tay bám chặt dây thừng. Phía trước anh, tôi thấy một giám hộ đóng vai Strigoi khác đang đứng bên kia cầu. Tôi nghĩ anh ta tên Randall, một giáo viên mới. Tôi đang bị kẹt giữa anh và nhóm phía sau lưng. Nhưng Randall đứng im, chờ ở trên nhịp cầu đầu tiên để rung nó, khiến chúng tôi gặp khó khăn.
“Đi tiếp đi”, tôi giục, đầu óc quay cuồng. “Anh làm được mà”.
“Nhưng ở kia có Strigoi! Chúng ta đã bị bao vây!” Daniel kêu lên.
“Đừng lo. Tôi sẽ giải quyết hắn. Cứ đi đi!”
Giọng tôi lần này nghe dữ tợn, và Daniel lò dò đi tiếp theo mệnh lệnh. Những động thái tiếp theo hoàn toàn phụ thuộc vào tôi. Tôi phải đề phòng “Strigoi” từ cả hai phía và giữ Daniel đi tiếp, cùng lúc kiểm soát vị trí của chúng tôi trên cầu. Khi đi đuợc ba phần tư chặng đường, tôi gằn giọng, “Cúi người chống tay xuống ngay! Nhanh!”
Anh nghe theo và dừng lại. Tôi cũng quỳ xuống, vẫn thấp giọng: “Tôi sẽ quát anh. Cứ lờ đi”. Và tôi hét to lên cho những kẻ truy đuổi nghe thấy, “Anh làm cái gì thế? Chúng ta không thể dừng lại được!”
Daniel không động đậy, tôi chuyển giọng nhẹ nhàng. “Tốt. Anh có thấy chỗ nối dây thừng nối thành cầu và mặt cầu không? Nắm lấy nó. Nắm chặt hết sức và không được thả ra, dù gặp bất cứ chuyện gì. Quàng nó quanh tay nếu cần. Làm ngay đi!”
Anh nghe theo. Đồng hồ đang điểm, và tôi không lãng phí thêm một giây nào. Quay người lại, vẫn cúi thấp, tôi chặt mạnh những sợi dây thừng bằng con dao được đưa kèm cái cọc. Lưỡi dao rất bén, ơn Chúa! Những giám hộ iều hành bài thử thách không cài màn phá rối vào con dao này. Nhát chặt không cắt đứt dây thừng ngay lập tức, nhưng tôi đã làm nhanh tới mức những “Strigoi” ở bờ bên kia không có đủ thời gian phản ứng.
Những sợi dây thừng đứt phựt ra đúng lúc tôi bảo Daniel bám chặt. Hai nửa cây cầu văng về phía trụ cầu, mang theo sức nặng của người trên đó. Nói đúng hơn, sức nặng của chúng tôi. Daniel và tôi đã có chuẩn bị trước. Ba kẻ truy đuổi thì không. Hai người ngã xuống. Một người vừa kịp nắm lấy tấm ván, trượt một đoạn trước khi trụ lại. Cú rơi thực sự là hơn hai mét, nhưng tôi được thông báo phải nghĩ đó là mười lăm mét, đủ khiến tôi và Daniel mất mạng nếu rơi xuống.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.