Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Cảm Mến Không Sợ Muộn của tác giả Tang giới

Chương 3

Chiều tháng tư, thời tiết dần dần bắt đầu trở nên ấm áp. Trong một quán nước thanh nhã, Nghiêm Thấm Huyên như đang ngồi trên băng, gắt gao cắn môi, cố gắng không để cho mình phát ra âm thanh.

Trước mắt cô, một đôi nam nữ đang ngồi cách cô không xa, ôm ôm ấp ấp, anh anh em em, không coi ai ra gì.

Người đàn ông kia ôm cô gái vào trong ngực mình rồi hôn một hồi lâu, hài lòng nhắm hai mắt lại, mở mắt ra chợt thấy Nghiêm Thấm Huyên tay cầm trà xanh đứng đó không xa nhìn hắn với vẻ mặt như không thể tin được.

Sắc mặt hắn ngay lập tức biến đổi, từ trên ghế salon nhảy lên xông tới bên cạnh cô, nắm lấy tay của cô.

“Thấm Huyên, anh. . . . . .”

“Anh đừng nói nữa, tôi không muốn nghe.” Cô rít lên qua kẽ răng, qua cánh tay nhỏ bé của cô có thể cảm thấy toàn thân cô đang không ngừng run rẩy.

Lục Thiêm lịch đứng đối diện với cô, nhìn cô bạn gái đã yêu nhau được ba năm của mình, như yếu ớt đến nỗi chỉ cần một cơn gió đi qua là cô có thể bị thổi đi, trong lòng hắn rối như con thoi, ngay cả một câu giải thích cũng không nói được.

Lúc này cô gái xinh đẹp gợi cảm đó đi tới cạnh bọn họ, một tay kéo cánh tay của Lục Thiêm Lịch .

“A Lịch, cô ấy muốn đi anh đừng ngăn cản cô ấy.” Giọng nói của Hồ Tuyết Lâm từ sau lưng hắn truyền đến.

Giờ phút này cô chỉ cảm thấy dòng máu chảy khắp người mình như đang dừng lại, nhìn hai người đứng đối diện với mình, gần như vô tri vô giác, hời hợt.

Đây là quán nước yêu thích của cô và Lục Thiêm Lịch trong ba năm yêu nhau, trong lúc cô đến đây mua nước thì lại vô tình nhìn thấy người bạn trai nói là đi công tác của mình lại đang ôm ấp người khác.

Cô hất tay Lục Thiêm Lịch ra, cúi đầu trầm mặc không nói với Lục Thiêm Lịch Hồ Tuyết Lâm đang hả hê đứng bên cạnh hắn, dựa vào ý chí cố gắng chịu đựng đi ra khỏi quán.

Trước kia cô đọc ở trên mạng thấy có vài người gặp phải Tiểu Tam, trước tiên phải cho cô ta một cái tát, để cho cô ta không được chết tử tế, Nghiêm Thấm Huyên còn cười ddlqd cười ghé sát tai của Lục Thiêm Lịch nói, nếu hắn để cho cô phát hiện nuôi Tiểu Tam ở bên ngoài, đời sau cô sẽ để hắn sống với thân phận làm thái giám.

Khi đó cô làm sao có thể ngờ được, người đàn ông mà mình luôn luôn tin tưởng, lại có thể dùng phương thức tàn nhẫn này để phá hoại cuộc sống vô ưu vô tư này của cô.

Thì ra khi người ta nhìn thấy cảnh tượng giống hệt một cơn ác mộng, ngươi ta chỉ biết chạy càng xa càng tốt, coi như không thấy gì cả.

Cô men theo con đường đi về phía trước, hô hấp vẫn đều đặn, bước chân đầy kiên định.

Lúc này, đi phía sau cô là một cô bé học sinh trung học đang vừa ngâm nga bài hát vừa chơi điện thoại di động, chơi được một hồi thì khẽ ngẩng đầu dụi dụi con mắt, liền nhìn thấy chị gái đi trước mình đã bị ngã xuống hồ nước.

>>>>>>>

“Cậu còn chê cậu không đủ mất mặt sao Nghiêm Thấm Huyên, người đàn ông bên cạnh cậu ba năm giấu cậu nuôi Tiểu Tam ở bên ngoài, cậu không đi lên cho họ mấy cái bạt tai thì thôi sao lại để mình bị ngã xuống hồ nước như thế này? Cậu bị bệnh chắc!”

Nghiêm Thấm Huyên ngồi ở trên giường bệnh trong bệnh viện, sắc mặt tái nhợt nhìn Doãn Bích Giới tức giận cầm bình nước trên tay ném đi, khuôn mặt tinh xảo tức giận đến nỗi đỏ bừng cả lên.

Cô vừa dứt lời, cửa phòng bệnh đã bị đẩy ra.

Người đàn ông diện mạo anh tuấn, khí chất tao nhã đó cau mày đi tới bên cạnh bọn họ.

Cổ Chi Trừng ngồi xuống bên cạnh Nghiêm Thấm Huyên, nhẹ nhàng vỗ đầu cô, “Thấy trong người như thế nào? Khó chịu sao?”

Nghiêm thấm Huyên thấy Cổ Chi Trừng đến, dùng sức lắc đầu một cái, cảm thấy có chút chua xót, Doãn Bích Giới nhìn thấy bộ dạng này của cô, trong lòng vừa đau vừa tức, đứng ở một bên tức giận nói, “Được rồi được rồi đừng làm bộ nữa.”

Nghiêm Thấm Huyên nhìn hai người bạn thân đã ở bên cạnh mình từ hồi trung học tới giờ, bây giờ mới cảm thấy được chân của mình đau nhói.

Thời điểm cô bị ngã xuống hồ nước, cô như người vô hồn.

Khi đó mặc dù cô đang đi bộ, nhưng cô không thậm chí còn không cảm thấy được bước chân của mình.

Cô đã phải dùng tất cả sự kiên cường của mình, mới có thể chống đỡ cô ra khỏi quán nước kia.

Trong trái tim lúc này mới bắt đầu cảm nhận thấy sự đau đớn xé ruột gan, Cổ Chi Trừng nhìn cô, đưa tay ôm qua bả vai của cô, thở dài một cái, khẽ nói với cô, “Thấm Huyên, mọi chuyện đã qua rồi.”

Năm chữ này, đã làm cho cô nước mắt tràn mi.

Cô không hề phát ra âm thanh gì, duy chỉ có nước mắt là không ngừng rơi xuống, lướt qua gương mặt, rơi vào trên chăn.

Doãn Bích Giới đứng bên cạnh giường của cô, nhìn cô một lúc, sau đó quay lưng lại, khóe mắt cũng lặng lẽ đỏ lên.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x