
Ánh Sáng Cầu Vồng – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Ánh Sáng Cầu Vồng của tác giả Fern Michaels mời bạn đọc thưởng thức.
Chương hai
– Cậu nói lại cho mình nghe lý do tại sao cậu muốn đến cái xứ đầy ánh mặt trời, ấm áp, kỳ diệu này lần nữa đi. – Jane nói rồi ngồi dựa người ra ghế, đồng thời đẩy cái dĩa ăn ra giữa bàn. – Lạy Chúa, mình mệt quá. Trông cậu phờ phạc, Annie à. Cả hai chúng ta cần ngủ một giấc 12 giờ mới đủ.
Annie thở dài, tiếng thở dài mà người ngồi bên kia phòng cũng nghe được. Cô châm điếu thuốc, một việc hiếm khi cô làm, vì cô không chịu được khói thuốc.
– Mùa hè nào bố mẹ mình cũng đưa Tom và mình đến đây. Mình nhớ mình sung sướng biết bao khi đến đây. Lòng nhẹ lâng lâng, mặt mày rạng rỡ. Mình còn nhớ rất rõ mùi hoa nhài và hoa ô liu thơm ngát tỏa ra lúc trời chạng vạng. Jane à, mình xin thề với cậu, mùi thơm thường làm cho mình chết ngạt tại chỗ. Mẹ mình thường nói bà muốn đóng chai hương thơm ấy để đem về Tennessee mà dùng.
Người ta gọi xứ sở này là thiên đường hạ giới. Mình cam đoan với cậu cảnh đẹp đã in vào óc cậu cho đến khi đi ngủ cậu cũng phải nằm mơ thấy cái tiểu bang tươi đẹp này.
– Mình thường nói ngày nào đó mình sẽ đến sống ở đây. Cho nên bây giờ mình đến đây. Mình hy vọng cậu cũng sẽ yêu xứ sở này như vậy.
– Mình đã yêu rồi. Mình nghĩ là chưa bao giờ mình thấy hoa đẹp lộng lẫy như ở đây. Hoa gì có màu tím treo ở đằng ấy thế?
– Hoa đậu tía. Những bụi lớn kia là cây khô còn những cây hoa kia là sơn thù du. Những cây ô liu là những cây có nụ vàng nho nhỏ. Jane, bữa ăn ngon quá.
– Chúng ta phải đi thôi, Annie à, nếu không mình sẽ ngủ gục mất. Đến nơi, chúng ta phải mở tài khoản ở ngân hàng ngay. Quỹ phiếu của Elmo có thể giúp chúng ta được thảnh thơi ít ra cũng 5 ngày.
– Đúng. Nhờ trời chúng ta đã có nhà ở rồi. Mình nôn nóng muốn thấy căn hộ ngay. Bà chủ nhà nói bả đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả rồi. Chúng ta chỉ còn việc trải vải lót giường và mua thực phẩm thôi. Chúng ta đã có nhà ở một tháng. Mí mắt của Jane trụp xuống, cô nói:
– Kế hoạch của chúng ta vẫn như cũ chứ? Chúng ta sẽ đi làm bồi bàn bán thời gian, vừa tìm xem có cửa hàng nào trống để ta thuê mở cửa kinh doanh. Trong lúc chờ đợi, ta gởi sơ yếu lý lịch đến nhiều nơi xem họ có nhận ta vào làm chính thức không, hay là ta cứ chờ một thời gian rồi hay? Annie bước ra khỏi bàn ăn, cô đáp:
– Mình không ngờ mình quá mệt mỏi như thế này. Bây giờ chúng ta cứ gởi tiền vào ngân hàng Broad Streets đã. Sau này nếu muốn, chúng ta sẽ thay đổi chỗ gởi. Vì hiện tại ngân hàng này thích hợp với nhu cầu của chúng ta. Chúng ta nghe ngóng tìm hiểu các nơi khác. Mình quá mệt không suy nghĩ gì được.
Đúng 2 giờ 30 thì Annie đậu chiếc Impala theo sau chiếc Mustang của Jane.
– Chúng ta đến rồi, 130 đường Logan. Căn hộ số 7 chìa khóa ở dưới chậu hoa. Mình chỉ đem đồ trải giường ngủ thôi. Hàng ở xe sẽ lấy xuống sau.
– Mình cũng thế, – Jane đáp, cô lôi cái bao vải bằng bạt đựng đồ dùng để ngủ ở chỗ ngồi phía sau xe. Rồi cô quay đầu lui nói tiếp. – Nhớ khóa cửa cẩn thận.
Annie nín thở khi mở cửa sau chiếc Impala. Trong giây lát hồi hộp, cô ước sao cái bao biến mất. Cô cảm thấy hơi choáng váng khi thấy cái bao nằm bên cạnh đôi giày tập chạy của mình. Dĩ nhiên nó được che đậy kín đáo. Không ai theo dõi họ. Không ai nghi ngờ chút nào hết. Có lẽ cô nên tộng cái bao bạc vào trong bao đựng đồ ngủ.
Mày làm thế tức là mày đã trở thành kẻ trộm. Đồ tội phạm. Vô tình trở thành kẻ trộm, cô tự nhủ.
Mình phải chuyển bao bạc đi thôi. Càng sớm càng tốt. Mình gởi số tiền này.
– Cô làm gì thế, Annie? Mình muốn cả hai cùng xem nhà mới một lần. Cậu mất cái gì à?
– Mình đang tìm một chiếc giày tập chạy. Tìm ra rồi! Cô nói lớn vừa tộng cái bao bạc vào sâu trong bao đựng đồ ngủ. Cô chửi thề cái bao quá nặng khi đi vào căn hộ số 7, cái bao nặng đến một ngàn pao. Tội lỗi thường nặng nề như thế.
– Được rồi, mở cửa ra, Jane.
– Không tệ, – Jane nói, nhìn quanh. – Nó nhắc mình nhớ căn hộ ở Boston. Cũng sạch sẽ. Bếp nhỏ. Buồng ngủ vừa vặn. Chúng ta có thể sống ở đây thoải mái, Annie à. Khi đã ổn định, mình có thể lau chùi dọn dẹp.
– Giá tiền thuê rẻ, đường phố nhỏ yên tĩnh. Mình thích nơi này vì nó gần phố King. Ở phố này có nhiều cửa hàng. Nếu xe có hỏng, chúng ta cũng có thể đi bộ loanh quanh được. Cậu chọn phòng ngủ nào?
– Mình chọn phòng không có giấy dán tường. Hoa hồng đỏ làm cho mình chóng mặt. Mình chúc cậu ngủ ngon, Annie.
– Trên đường Butledge có tiệm bán thực phẩm. Trước hết phải mua thực phẩm cái đã. Mình nghĩ thế nào chúng ta cũng ngủ đến mai. Chúc ngủ ngon, Jane.
Annie đóng cửa. Khi cô thấy cửa không có khóa, bỗng cô hốt hoảng lo sợ. Có lẽ thế mà tốt. Cô vội hất cái bao của ngân hàng xuống dưới giường. Không chóng thì chầy cô sẽ mở cái bao. “Thà chậm hơn nhanh”, cô bẩm bẩm nói, rồi lấy vải trải giường và cái chăn mỏng dùng mùa hè ra. Mười phút sau, cô ngủ như chết.
Mười ba giờ sau. mùi cà phê và thịt heo chiên đánh thức Annie dậy. Cô cảm thấy bụng đói cồn cào. Cô đi vào bếp và nói:
– Cậu dậy trước mình hả?
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.