Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Giới thiệu tới bạn đọc cuốn sách Sữa Nóng của tác giả Deborah Levy

2015. Almería. Miền Nam Tây Ban Nha. Tháng Tám.

Hôm nay, tôi đánh rơi lap top xuống sàn bê tông của một quán bar trên bãi biển. Chiếc máy tính kẹp dưới cánh tay tuột ra khỏi lớp vỏ cao su màu đen (được thiết kế giống như một phong bì), phía màn hình đập xuống đất. Kính màn hình vỡ nhưng ít nhất máy vẫn còn hoạt động. Chiếc laptop chứa cả cuộc đời tôi trong đó và biết rõ về tôi hơn bất cứ ai khác.

Nên điều tôi muốn nói là nếu nó hỏng, thì đời tôi cũng hỏng nốt.

Màn hình chờ của tôi để hình một bầu trời đêm tím lịm, chi chít sao, chòm sao và dải Ngân Hà – Con Đường – Sữa trong tiếng Latin cổ. Nhiều năm trước, mẹ nói rằng tôi phải viết Ngân Hà như thế này – γαλαζιας κϑκλος – và rằng Aristotle đã nhìn lên dải Ngân Hà ở Chalcidice[1], cách Thessaloniki” ngày nay – nơi sinh của bố tôi – gần 55 cây số về phía Đông. Ngôi sao già nhất khoảng 13 tỷ năm tuổi, nhưng những ngôi sao trên màn hình chờ của tôi mới hai tuổi thôi và được làm ở Trung Quốc. Cả vũ trụ này giờ đã vỡ tan.

Tôi không thể làm gì. Hình như có một quán cà phê Internet ở thị trấn xập xệ kế bên và ông chủ tiệm đôi khi sửa những lỗi máy tính vặt, nhưng ông ấy sẽ phải đặt mua một màn hình mới và sẽ mất cả tháng hàng mới tới nơi. Liệu tôi có còn ở đây sau một tháng? Tôi không biết. Điều đó phụ thuộc vào bà mẹ ốm yếu của tôi, người đang ngủ bên dưới lớp màn chống muỗi ở phòng bên cạnh. Bà sẽ tỉnh dậy và la lên, “Sofia, lấy nước cho mẹ,” rồi tôi sẽ lấy nước cho mẹ nhưng bà chẳng bao giờ hài lòng với nước tôi lấy. Tôi không còn chắc nước có nghĩa gì nữa, nhưng tôi sẽ lấy cho mẹ nước theo cách hiểu của tôi: từ một chai trong tủ lạnh, từ một chai ngoài tủ lạnh, từ ấm nước đun sôi để nguội. Khi nhìn chăm chú vào khoảng trời sao trên màn hình chờ, tôi thường bồng bềnh trôi khỏi thời gian theo cách vô cùng kỳ lạ.

Mới chỉ mười một giờ tối và tôi có thể ra bồng bềnh trên biển, nhìn lên bầu trời đêm thật và dải Ngân Hà thật, nhưng tôi ngại bọn sứa. Chiều qua, tôi bị sứa chích và bắp tay trái sưng lên một lằn tím nhức nhối. Tôi phải chạy băng qua bãi cát nóng bỏng chân tới lều cứu thương ở cuối bãi biển để xin thuốc mỡ từ cậu sinh viên (với bộ râu rậm rạp) có nhiệm vụ ngồi ở đó cả ngày để chăm sóc những du khách bị sứa chích. Cậu ta nói với tôi rằng ở Tây Ban Nha người ta gọi sứa là medusa. Tôi tưởng Medusa là một nữ thần Hy Lạp bị nguyền rủa biến thành quái vật sở hữu cái nhìn quyền năng có thể biến bất cứ ai nhìn vào mắt bà thành đá. Vậy tại sao sứa lại được đặt theo tên bà? Cậu ta đồng ý, nhưng đoán rằng các xúc tu của con sứa gợi nhớ đến mái tóc của Medusa, vốn được mô tả trong các bức tranh là một mớ rắn quằn quại.

Tôi có thấy hình ảnh Medusa vẽ kiểu hoạt hình in trên lá cờ cảnh báo nguy hiểm màu vàng bên ngoài lều cứu thương. Bà ta có nanh dài và đôi mắt điên dại.

“Khi lá cờ Medusa tung bay, tốt nhất là không nên bơi. Chị thực sự nên cân nhắc điều đó.”

Cậu ta lấy một miếng bông đã ngâm trong nước biển đun nóng và chấm nhẹ vào vết chích rồi đề nghị tôi ký vào một tờ khai giống như đơn kiến nghị. Đó là danh sách tất cả những người trên bãi biển đã bị sứa chích trong ngày. Tôi phải cung cấp tên, tuổi, nghề nghiệp, quê quán vào bản khai. Thật nhiều thông tin phải nghĩ tới trong khi cánh tay đang phồng rộp và nóng ran. Cậu ta giải thích rằng mình phải đề nghị tôi điền vào đơn để giữ cho lều cứu thương được tiếp tục hoạt động trong giai đoạn khủng hoảng kinh tế ở Tây Ban Nha. Nếu các du khách không có lý do sử dụng dịch vụ này, cậu ta sẽ thất nghiệp, nên cậu ta rõ ràng là hài lòng với bọn medusa. Chúng cho cậu ta bánh mì để ăn và xăng để đổ xe máy.

Ngó vào bản danh sách, tôi có thể thấy độ tuổi của những người bị medusa chích trải từ bảy tới bảy muơi tư và chủ yếu là người tới từ khắp các vùng miền ở Tây Ban Nha, nhưng cũng có một vài du khách người Anh và ai đó từ Trieste[2]. Tôi luôn muốn tới Trieste bởi tên nó nghe giống “tristesse”, một từ khá nhẹ nhàng, vui vẻ, mặc dù trong tiếng Pháp nghĩa là “nỗi buồn”. Từ này trong tiếng Tây Ban Nha là “tristeza”; nó nặng nề hơn nỗi buồn Pháp và giống tiếng rên rỉ hơn lời thì thầm.

Tôi không hề thấy con sứa nào trong khi đang bơi nhưng cậu sinh viên giải thích rằng các xúc tu rất dài bởi vậy nó có thể chích từ khoảng cách xa. Ngón tay trỏ của cậu ta dính thứ thuốc mỡ mà cậu đang bôi lên cánh tay tôi. Cậu ta dường như biết rất nhiều về loài sứa. Bọn medusa trong suốt bởi cơ thể tới 95% là nước, vậy nên chúng có thể ẩn mình dễ dàng. Ngoài ra, một trong những lý do chúng xuất hiện quá nhiều ở các đại dương trên thế giới là bởi tình trạng đánh bắt cá quá mức. Quan trọng là tôi phải cẩn thận không cọ hoặc gãi những vết sưng. Có thể vẫn còn những tế bào sứa trong cánh tay của tôi và cọ vào vết chích sẽ khiến chúng tiết ra thêm nọc độc, nhưng loại thuốc mỡ đặc biệt của cậu ta sẽ vô hiệu hóa những tế bào gây đau đó. Khi cậu ta nói, tôi có thể thấy đôi môi hồng mềm mại kia giống như một con medusa giữa bộ râu rậm. Cậu ta đưa cho tôi một mẩu bút chì và đề nghị tôi điền vào đơn.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x