
Như Cõi Thiên Đường – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Như Cõi Thiên Đường của tác giả Judith Mcnaught mời bạn đọc thưởng thức.
CHƯƠNG 2
Với sự giúp đỡ của một gia nhân, người có nghĩa vụ thứ hai là một người giữ ngựa khi cần (điều đó thường xảy ra), Quý cô Elizabeht Cameraon, nữ Bá tước của Havenhurst nhảy xuống khỏi con ngựa cái già. “Cám ơn Charles” nàng nói và cười một cách trìu mến với người gia nhân già.
Hiện tại thì nữ bá tước trẻ không mảy may giống với hình ảnh thường thấy ở những người đàn bà quý tộc và thậm chí cũng không giống với một quý cô của thời trang. Mái tóc của nàng được bao bọc bởi một tấm khăn trùm đầu màu xanh buộc chặt ra sau gáy. Váy của nàng tự nhiên, đơn giản có vẻ lỗi thời, tay cầm một chiếc giỏ đan mà nàng sử dụng để đi chợ trong làng.
Nhưng thậm chí cả bộ váy mầu nâu xám, con ngựa già hay chiếc giỏ trên tay, cũng không thể làm cho Elizabeth Cameron trông tầm thường, bên dưới khăn trùm đầu là một mái tóc màu vàng lấp lánh trải dài một cách lộng lẫy xuống vai và lưng, để xoã như thường lệ, nó rất hợp với khuôn mặt gây ấn tượng, đẹp một cách hoàn mỹ.
Nàng có một gò má cao, da mặt mịn màng, hồng hào, làn môi mềm mại đỏ thắm. Nhưng mắt nàng mới là điểm thu hút nhất, bên dưới hàng mi dài cong vút là một đôi mắt màu xanh lục sống động. Một đôi mắt biểu cảm tuyệt vời, khi nàng hạnh phúc nó lấp lánh những tia lửa giống như màu xanh tuyệt vời của ngọc lục bảo, khi nàng trầm ngâm nó có một màu đen thăm thẳm.
Người hầu nhìn chằm chằm vào cái giỏ đang được đậy một tờ giấy một cách hy vọng, nhưng Elizabeth lắc đầu mỉm cười buồn bã. “không có bánh trong đó đâu, Charles. Nó quá đắt và ông Jenkins không biết điều. Cháu bảo với ông ấy cháu sẽ mua cả tá nhưng ông ta không giảm giá dù là một xu nên cháu đã không mua dù chỉ là một cái, nguyên tắc là như vậy, bác biết không” Nàng kể với một nụ cười lặng lẽ “tuần trước khi ông ta thấy cháu đi vào cửa hàng của ông ta ông ta liền trốn sau bao bột mì”
“Ông ta thật hèn nhát” Charles nói, cười toe toét, một sự thật được biết đến giữa những người buôn bán và chủ hiệu là Elizabeth chắt bóp từng đồng xu và rằng khi mặc cả thì nàng luôn luôn làm được họ hiếm khi là người chiến thắng.
Trí tuệ của nàng, không phải sắc đẹp của nàng là tài sản quý giá nhất của nàng trong giao dịch, vì không chỉ khả năng tính cộng và nhân trong đầu nàng mà cả việc nàng luôn rất hợp lý và đầy sáng tạo khi nàng liệt kê những lý do của nàng trong việc mong đợi một cái giá tốt hơn, nàng làm cho họ hoặc phản đối nàng hoặc cảm thấy bối rối và phải đồng ý với nàng. ở Havenhurst chỉ vỏn vẹn có một cộng đồng nàng không thể thực hành nhưng phương pháp của nàng luôn thành công.
Sự lo lắng về tiền bạc của nàng không chỉ dừng lại với những người buôn bán. ở tuổi 19, với gánh nặng của điền trang nhỏ được thừa kế và 18 gia nhân trên đôi vai trẻ mà nàng phải quản lý với nguồn tài chính eo hẹp từ sự giúp đỡ miễn cưỡng của người chú là điều gần như không thể.
Nàng cố giữ cho Havenhurst không bị phát mại chừng nào còn nuôi được những gia nhân những người còn ở lại đây. Điều xa xỉ duy hất mà Elizabeth còn cho phép bản thân giữ lại là cô Lucinda Throckmorton – Jones là người đi kèm của Elizabeth và nay việc trả cho sự bầu bạn này cũng đang cần phải giảm lương. Mặc dù Elizabeth cảm thấy hoàn toàn có khả năng sống một mình ở Havenhurst, nàng biết rằng, nếu nàng làm điều đó thì danh tiếng của nàng sẽ bị bôi nhọ.
Elizabeth đưa cái giỏ cho người quản gia và nói một cách vui vẻ “thay vì bánh thì cháu đã mua dâu tây ông Thergood biết điều hơn ông Jenkins. Ông ấy đồng ý rằng khi một người mua nhiều, sẽ phải trả ít hơn một người mua ít là hợp lý”
Charles gãi đầu vì khái niệm rắc rối này, nhưng ông cố gắng làm ra vẻ là đã hiểu “tất nhiên” và dẫn ngựa đi “chỉ có người ngốc mới hiểu điều đó”
“ý kiến của mình là chính xác” nàng nghĩ, rồi quay lại và nhẹ nhàng bước lên thềm, tâm trí của nàng bắt đầu xem xét lại sổ sách kế toán. Bentner mở cửa một cách kiểu cách, người hầu già nhất tròn quay trông có vẻ rất thú vị, ông ta thông báo “cô có một người khách cô Elizabeth”
Đã một năm rưỡi nay không có một người khách nào ở Havenhurst, vì vậy đó là một điều ngạc nhiên nhỏ làm cho Elizabeth cảm thấy vui thích một cách buồn cười kèm theo đó là sự bối rối. Không thể là một chủ nợ khác, Elizabeth đã trả hết cho họ bằng cách khai thác hết các nguồn lợi tức của Havenhurst và bán phần lớn đồ đạc. “Người đó là ai” nàng hỏi trong khi đi vào sảnh và tháo khăn trùm đầu xuống.
Một nụ cười rạng rỡ bừng lên trên toàn bộ khuôn mặt của Bentner. “Đó là Alexandra Lawrence …à Townsende” ông ta nhớ lại rằng người khách của họ bây giờ đã kết hôn.
Vui mừng lẫn hoài nghi làm Elizabeth đứng bất động trong giây lát, rồi nàng quay lại và đi như chạy về phía phòng khách. Đến trước cửa nàng bất ngờ dừng lại, đôi mắt nàng tập trung nhìn vào người phụ nữ trẻ đáng yêu có mái tóc màu đen đang đứng ở giữa phòng, trong một bộ trang phục du lịch màu đỏ thanh lịch.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.