Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Giới thiệu tới bạn đọc cuốn sách Chân Dung Chàng Nghệ Sĩ của tác giả James Joyce

CHƯƠNG 2

Ông Charles hút loại thuốc nặng mùi đến nỗi thằng cháu bảo chú nên tận hưởng cái thú hút buổi sáng trong nhà vệ sinh nhỏ cuối vườn.

– Tốt lắm, Simon. Ổn cả mà, Simon. – Ông chú già thong thả bảo – Bất cứ chỗ nào cháu thích. Nhà vệ sinh cũng tốt, ở đó thoáng hơn.

– Chết tiệt. – Bố Stephen thành thực bảo – Nếu cháu biết tại sao chú có thể hút thứ thuốc kinh khủng ấy. Thề có Chúa, nó y như thuốc súng ấy.

– Nó ngon lắm, Simon. – Ông già bảo – Tuyệt vời và thư thái lắm.

Vậy nên mỗi sáng, ông Charles lại ra nhà vệ sinh hút thuốc, sau khi đã tỉ mỉ chải đầu, bôi dầu bóng rồi đội mũ ống. Khi ông hút thuốc, ta chỉ thấy vành mũ và bầu tẩu chìa ra ngoài rầm cửa nhà vệ sinh nhỏ. Ông gọi cái nhà ngập khói mà mình chia sẻ với con mèo và các dụng cụ làm vườn ấy là lùm cây và nó có tác dụng như hộp tăng âm. Mỗi sáng, ông lại vui vẻ ngâm nga một trong những bài hát yêu thích của mình Xin hãy bọc tôi bằng bụi cây, Mắt em xanh, tóc em vàng hay Lùm cây của những lời đường mật trong lúc những cuộn khói xanh xám chầm chậm tỏa ra từ tẩu thuốc và biến mất trong bầu không khí trong lành.

Suốt đầu mùa hè ở Blackrock, ông Charles là bạn đồng hành trung thành của Stephen. Ông là một ông già tráng kiện, có làn da rám nắng, đường nét thô kệch và bộ ria nối tóc mai bạc trắng. Những ngày trong tuần, ông đưa tin từ ngôi nhà trên Đại lộ Carysfort tới mấy cửa hàng ở trung tâm thị trấn có làm ăn buôn bán với gia đình cậu. Stephen rất vui được đi làm việc vặt vì ông cho cậu tha hồ nếm các thứ trong đống thùng hộp để mở ngoài cửa hàng. Ông sẽ chộp một chùm nho còn lẫn mạt cưa hay ba, bốn quả táo Mỹ và rộng rãi dúi vào tay cậu trong khi người bán hàng gượng gạo mỉm cười. Nếu Stephen vờ miễn cưỡng nhận, ông sẽ nhăn nhó bảo:

– Cầm đi ông tướng. Nghe ta nói không? Chúng tốt cho đường ruột lắm đấy.

Nhận danh mục đặt hàng xong, hai ông cháu đi tiếp tới công viên nơi người bạn cũ của bố Stephen, chú Mike Flynn, sẽ ngồi trên băng ghế đợi họ. Rồi Stephen sẽ bắt đầu chạy vòng quanh công viên. Chú Mike sẽ đứng ở cổng gần ga tàu, ngó chừng trong khi Stephen chạy theo kiểu chú thích, đầu ngẩng cao, gối nâng lên, tay giữ thẳng hai bên sườn. Khi buổi tập sáng đã xong, vị huấn luyện viên sẽ có vài lời nhận xét, thỉnh thoảng còn minh họa bằng cách lê bước gần một mét và làm thế thật buồn cười trong đôi giày cũ bằng vải bạt xanh. Một nhóm nhỏ trẻ con và các cô bảo mẫu đầy kinh ngạc tụ lại nhìn chú và lượn lờ xung quanh khi chú và ông Charles ngồi xuống, nói chuyện về điền kinh và chính trị. Dù có nghe bố bảo là chú Mike từng huấn luyện cho vài vận động viên giỏi nhất hiện nay, Stephen vẫn hay liếc nhìn khuôn mặt râu ria lởm chởm mềm nhão của chú, khi chú cúi xuống nhìn những ngón tay dài, cáu bẩn, dùng để quấn thuốc lá của mình. Cậu cũng thương hại đôi mắt xanh xỉn màu, dịu dàng của chú, đôi mắt đột nhiên không dõi theo cậu nữa mà mơ màng nhìn vào khoảng không màu xanh phía trước mặt trong lúc những ngón tay dài, sưng húp ngừng quấn thuốc và những hạt, những sợi thuốc lại rơi xuống cái túi đựng thuốc lá.

Trên đường về, ông Charles sẽ ghé nhà nguyện và vì bình đựng nước thánh cao quá tầm với của Stephen nên ông chấm tay vào bình rồi vảy nước thánh lên quần áo cậu và sàn nhà dưới mái vòm. Rồi ông quỳ lên chiếc khăn tay đỏ, thì thầm đọc một cuốn kinh đã bị ngón tay ám khói thuốc của ông lật giở nhiều, đọc những dòng cuối trang sách. Stephen quỳ cạnh ông, tôn trọng nhưng không chia sẻ lòng mộ đạo ấy. Cậu thường tự hỏi ông cầu nguyện gì mà nghiêm túc vậy. Có lẽ ông cầu nguyện cho những linh hồn nơi luyện ngục hoặc mong mình khi chết sẽ vui vẻ hoặc cầu Chúa cho mình có lại một phần của cải ông đã phung phí ở Cork.

Vào Chủ nhật, Stephen cùng bố và ông Charles hay cuốc bộ một chuyến. Ông Charles đi rất nhanh dù chân bị chai và thường ông đi được mười hay mười hai dặm. Ngôi làng nhỏ Stillorgan nằm ngay ngã ba đường. Họ sẽ rẽ trái tới rặng Dublin hoặc men theo Goatstown tới Dundrum, rồi về nhà qua ngả Sandyford. Lê bước dọc đường đi hoặc dừng chân tại một quán rượu bẩn thỉu nào đó, bố và ông trẻ sẽ nói không ngừng về những chủ đề gần gũi trong lòng họ, về chính trị Ireland, về Munster và những truyền thuyết trong gia đình, còn Stephen háo hức dỏng tai nghe. Cậu sẽ lặp đi lặp lại những từ không hiểu cho tới khi thuộc lòng. Qua những từ ngữ ấy, cậu có cái nhìn thoáng qua về thế giới thực xung quanh mình. Thời khắc cậu dự phần vào cuộc sống ở thế giới đó như đang tới gần và cậu kín đáo sẵn sàng đóng một vai lớn chờ đón mình dù chỉ hiểu lơ mơ bản chất của nó.

Buổi tối, cậu được tự do và miệt mài đọc bản dịch rời rạc cuốn Bá tước Monte Cristo. Hình bóng nhân vật nam chính, kẻ trả thù đen tối nổi lên trong đầu cậu, đại diện cho bất cứ điều gì kỳ lạ, khủng khiếp mà cậu đã nghe thấy hoặc suy đoán khi còn bé. Tối đến, cậu dùng vé chuyển tàu, hoa giấy, khăn giấy nhiều màu và những mẩu giấy gói sô-cô-la màu vàng và bạc, tạo ra hang động trên hòn đảo tuyệt đẹp y như trong truyện kia, đặt lên bàn phòng khách. Khi chán vẻ hào nhoáng của nó, cậu phá vỡ khung cảnh ấy đi thì bức tranh tươi sáng về Marseille, về những hàng rào mắt cáo rực nắng, về nàng Mercedes[34] lại hiện ra trong đầu cậu.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x