Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Bi Kịch Cuối Cùng của tác giả Barnaby Ross, Ellery Queen

Vị khách liếm môi. “Hôm nay là mồng sáu tháng Năm. Hai tuần sau tính từ ngày này, vào ngày hai mươi, tôi sẽ gọi cho ngài.

Tôi dám chắc sẽ gọi cho ngài vào hôm đó. và cũng vào ngày hai mươi tháng Sáu, và hai mươi tháng Bảy – vào ngày hai mươi hàng tháng cho đến khi tôi tìm ra nó.

Việc gọi điện đều đặn như vậy sẽ nhắc ngài rằng tôi hãy còn sống, rằng tôi chưa lao vào bất kì nguy hiểm không lường trước nào.”

Giọng nhừa nhựa của ông ta vang lên niềm phấn khởi rõ rệt. “Nếu tôi vẫn gọi điện, ngài chỉ cần giữ gìn chiếc phong bì đó trong két an toàn cho đến khi tôi cần nó.

Mặt khác, nếu cho đến sau nửa đêm của bất kì ngày hai mươi nào, ngài không nhận được cuộc gọi của tôi, ngài sẽ biết rằng tôi có lẽ sẽ không bao giờ gọi nữa. Khi đó – và chỉ khi đó – ngài mới được mở phong bì ra, đọc những gì ghi trong đó, và tiếp tục quá trình bởi tôi khá chắc chắn rằng, sự quả quyết của ngài sẽ dẫn đường cho ngài.”

Thumm ngồi đó, mặt nhăn nhúm và chua chát, chìm lút trong chiếc ghế; chiếc mũi gẫy của ông nhăn lại, rõ ràng sự bướng bỉnh đang cố làm hòa với tính tò mò. “Ông sẽ gặp cả đống rắc rối đó, thưa ngài, để giữ bí mật này của ông.

Hẳn ai đó đang theo sát nó hả? Ai đó ông tin rằng sẽ đụng đến ông trước hoặc sau khi ông nắm được nó?”

“Không, không đâu,” Râu Cầu Vồng kêu lên. “Ngài đang hiểu lầm rồi. Theo như tôi được biết, không có ai khác đang theo đuổi bí mật này. Nhưng luôn có khả năng rằng có ai đó cũng theo sát nó, ai đó mà tôi không biết cả nhân dạng và động cơ.

Tôi chỉ đang thực hiện những biện pháp cần thiết chống lại những rủi ro ngẫu nhiên đó, vậy thôi. Những rủi ro này viển vông đến mức tôi thậm chí không cần nói với ngài tên mình hay bất cứ gì khác!

Bởi sẽ không xảy ra chuyện gì – và tôi cũng không mong có chuyện gì đó xảy ra – tôi không muốn ngài hay bất kì ai khác sở hữu manh mối rõ ràng dẫn đến bí mật của tôi. Tôi chắc mình đã đủ thành thực, ngài thám tử…”

“Chúa ơi,” Thumm rên rỉ, “chuyện đi xa quá rồi đấy. Hãy nghe tôi, thưa ông.” Viên thám tử đập tay lên bàn.

“Đầu tiên, tôi nghĩ ông bị điên. Rồi tôi lại nghĩ ai đó xui ông đến trêu chọc tôi. Giờ tôi không biết phải nghĩ gì khác ngoại trừ: chắc chắn tôi sẽ vui hơn rất nhiều nếu ông biến khỏi đây ngay lập tức. Đi đi! Xùy!”

Bộ râu cong xuống trên khuôn mặt xị ra vì hoang mang vừa lúc tiếng chuông bộ đàm réo vang lần nữa. Thumm bắt đầu đỏ mặt như một cậu bé bị bắt quả tang hái trộm táo, đấm mạnh nắm tay mình vào túi.

“Được rồi, được rồi,” ngài thì thầm vào ống nghe, rồi quay ra nói lớn: “Thứ lỗi cho tôi. Tôi… Sáng nay tôi thấy trong người hơi khó chịu. Thực ra tôi không quen với trường hợp của ông,” ông rên rỉ to hơn, “vụ của ông.

Tôi chỉ là một thám tử bình thường, và tôi nghĩ rằng mình không quen với ý tưởng làm bảo mẫu cho một cái phong bì… Ổn thôi, tôi cũng sẽ điên, để cho có đôi có cặp! Khi ông gọi cho tôi vào ngày hai mươi, làm sao tôi biết được đó là ông?”

Vị khách thở phào một cách nhẹ nhõm. “Tôi rất mừng. Hừm. Rất thông minh, ngài thám tử, thực sự rất thông minh.

Tôi chưa nghĩ đến chuyện đó.” Ông ta mỉm cười và xoa xoa hai bàn tay đeo găng. “Thực vậy, chuyện này thật thú vị! Giống một chương điên rồ trong Những cuộc phiêu lưu của Lupin!”*

“Của ai?” Thumm nói giọng tò mò.

“Arsène bất tử. Hừm. Mật khẩu. Mật khẩu, tất nhiên rồi! Đó là một câu trả lời hợp logic, ngài thám tử. Rất tốt, khi tôi gọi ngài tôi sẽ nói… để tôi xem nào, ha! ‘Đây là người đến từ Hư không. Hàng triệu!’ và khi đó, ngài sẽ biết đó chính là tôi. Ha, Ha!”

“Ha, ha,” Thumm nói. “Đây là người từ…” ông lắc đầu ngán ngẩm. Sau đó, một tia hi vọng lóe lên trong mắt ngài thám tử. “Nhưng chắc chi phí của tôi sẽ không…”

“À, thù lao cho ngài,” Râu Cầu Vồng nói. “Đúng, đúng vậy, tôi hầu như quên béng mất. Mức thù lao ngài mong muốn là bao nhiêu, ngài thám tử, để có thể nhận vụ việc kì lạ bé nhỏ này của tôi?”

“Chỉ để giữ cái phong bì chết tiệt này trong két sắt của tôi?”

“Vậy thôi.”

“Vậy chi phí là,” thám tử nói một cách tuyệt vọng, “chỉ năm vé.”

“Vé á?” Râu Cầu Vồng lặp lại, rõ ràng đang không hiểu gì.

“Người thép. Tiền trong The Sims. Đôla. Năm trăm đô!” Thumm gào lên.

Ông tìm kiếm dấu hiệu sửng sốt trên gương mặt thân chủ mình; bộ râu tóc xum xuê kia sẽ sụp xuống, và đó sẽ là một vinh quang an ủi cho ông khi vị khách rút lui không thương tiếc trước lời đề nghị quá sức phi lý này.

“Ồ, đôla hả,” vị khách mỉm cười. Ông ta không có vẻ gì hoảng hốt, ông lần mò trong lớp vải dưới áo, lôi ra một chiếc ví bự, rút ra một tờ giấy mới cứng, và ném nó lên bàn.

Đó là một tờ ngân phiếu một ngàn đô mới tinh.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x