Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Huyết Thiếp Vong Hồn Ký của tác giả Trần Thanh Vân mời bạn đọc thưởng thức.

Hồi 2. Huỷ bỏ hôn ước

Một vị nữ lang áo trắng cực kỳ xinh đẹp đứng ở trước xe nhìn ra. Nàng xinh đẹp đến nỗi khiến cho người ta phải mờ mắt. Nếu không chính mắt mình trông thấy thì chẳng ai tin rằng trên thế gian lại có người xinh đẹp đến thế! Nàng đẹp từ cái mũi, cái môi, má hạnh, tai đào, cặp lông mày xanh biếc như sắc cỏ ngày xuân, cặp mắt tựa nước hồ gợn sóng.

Tấm thân ngọc ngà rất vừa tầm thước. Đầy thêm một phân thì người béo quá, giảm đi một phân lại biến thành gầy. Cả đến nốt ruồi bên má cũng làm cho tăng vẻ đẹp.

Cam Đường tuy không phải là phường hiếu sắc, nhưng đứng trước bức tượng thần nữ cũng phải say sưa ngây ngất.

Nữ lang áo trắng cũng ngẩn người ra, Cam Đường cốt cách phi phàm, phong tư tuấn tú, khiến nàng nhìn thấy mà trong lòng không khỏi mơ màng. Nhưng nàng chợt nhớ ra ngay là mình đã mất vẻ tự nhiên, bất giác hai má ửng hồng nàng lên tiếng:

– Thuộc hạ tiểu nữ là một tên lỗ mãng, hỗn xược với tướng công. Tiểu nữ xin tướng công miễn thứ cho.

Cam Đường bây giờ mới phát giác ra là mình ngớ ngẩn, không biết lên tiếng trước, để đối phương là một thiếu nữ phải mở miệng từ tạ. Chàng không biết nói thế nào được bây giờ. Sự thực thì chàng không phải là tay đối thủ với gã phu xe, chàng đành lạnh lùng đáp:

– Cô nương dạy quá lời!

Rồi lặng lẽ cất bước đi ngay.

Nữ lang tần ngần một hồi rồi quay vào ngồi trong xe, cất tiếng bảo đại hán:

– Lên đường!

Cam Đường cắm đầu đi nhưng hình ảnh nữ lang vẫn còn lởn vởn trong đầu óc, xua đuổi không đi. Ngẫu nhiên chàng để mắt tới áo quần lam lũ, tay sờ lên vết roi đang rát, rồi trên môi thoáng lên một nụ cười mai mỉa.

Cam Đường theo lời chỉ thị của quái nhân trỏ đường cho, đi thêm chừng nửa giờ nữa thì mé hữu đường hoang đạo quả nhiên hiện ra một trái núi xanh biếc. Chàng lẩm bẩm:

– Chắc Ngọc Điệp Bảo ở trên trái núi này bên kia thung lũng.

Nghĩ vậy chàng đi quanh vào tới chân núi.

Một con đường phẳng phiu đất vàng dẫn vào tới cửa rừng. Trên đường chàng gặp toàn hán tử mặc võ phục.

Đi hết khúc quanh thì một tòa nhà nguy nga tráng lệ hiện ra. Chàng đưa mắt nhìn qua bức tường vôi thấy rõ những nóc nhà chạm rồng đắp phượng dày như bát úp.

Ngoài cổng trang đã dựng lên một nhà chòi treo đèn kết hoa muôn phần rực rỡ, sĩ khí tưng bừng.

Cam Đường ngó thấy tình cảnh này không khỏi thương tâm, tựa hồ không còn đủ dũng khí để tiến bước nữa. Ngọc Điệp Bảo bao phủ một làn không khí tưng bừng của nhà đám cưới mà lại là đám cưới vị hôn thê của chàng đi lấy người khác, trách nào chàng chẳng đau lòng.

Cam Đường không oán ai trách ai. Bữa nay chàng đến đây với mục đích duy nhất là giải trừ hôn ước để khỏi làm lỡ cuộc chung thân của người khác. Nhưng cuộc hôn lễ lại khai mạc trước khi chàng đến nơi, thành ra nghĩa cử của chàng cũng bằng thừa, không còn ý vị gì nữa.

Cam Đường toan quay gót trở lại, nhưng chàng lại nghĩ rằng bậc đại trượng phu hành động phải cho phân minh. Việc hôn ước này nên giải quyết dứt khoát mới được.

Chàng ăn mặc như kẻ ăn xin khiến cho vô số người chú ý nhìn vào.

Chàng nghĩ đi nghĩ lại một lúc rồi mạnh dạn tiến về phía cổng trang.

– Đứng lại!

Hai gã đại hán đầu báo lên tiếng quát rồi xổ ra đứng trước mặt chàng ngăn lại.

Một gã vẻ mặt hung dữ hỏi:

– Tiểu tử! Ngươi có biết đây là đâu không ?

Cam Đường biến sắc đáp:

– Dĩ nhiên tại hạ biết rõ rồi.

– Ngươi đã biết, sao còn xồng xộc tiến vào ?

– Tại hạ…

– Chẳng tại thượng, tại hạ gì hết. Mai là ngày đại lễ. Ngươi muốn ăn xin thì chiều tối mai hãy đến.

Cam Đường dở cười dở khóc nuốt giận nói:

– Tại hạ xin yết kiến bảo chúa.

Gã đại hán ngó Cam Đường từ đầu đến chân ra chiều khinh bỉ nói:

– Mi mà dám xin vào ra mắt chưởng môn nhân ta ư?

– Đúng thế!

– Cút ngay! Không được ở đây làm rối.

Cam Đường giận sùi bọt mép thất thểu quay đầu trở ra.

Đột nhiên, một bóng người lù khù đang dệnh dạng đi tới, cất giọng ấm ớ hỏi:

– Ô kìa! Tiểu tử! Ngươi xong việc rồi ư?

Cam Đường bất giác dừng bước lại, chàng nhìn ra thì chính là lão quái nhân mà chàng đã gặp ở dọc đường. Chàng không ngờ lão cũng đến Ngọc Điệp Bảo.

Nghe lão hỏi chàng buồn rầu thở dài rồi lại cất bước…

– Khoan đã!

– Lão trượng có điều chi dạy bảo?

– Ngươi thật chẳng ra trò gì.

Cam Đường thộn mặt ra. Lão quái nhân mắng chàng lần này như là hai.

Hai gã đại hán canh cổng rảo bước tiến ra kính cẩn thi lễ nói:

– Bọn tiểu nhân bái kiến lão tiền bối.

Lão quái nhân oai vệ khoát tay nói:

– Miễn cho!

Hai gã đại hán đứng thẳng người lên. Gã nọ bảo gã kia:

– Viên lão nhị! Lão nhị vào báo quân gia có Vô Danh lão tiền bối giá lâm.

Lão quái nhân vẫy tay nói:

– Bất tất phải thế, lão phu không ưa cái lối khệnh khạng này.

Hai gã đại hán vâng dạ luôn miệng, vẻ mặt cực kỳ cung kính.

Cam Đường không khỏi sững sờ, lẩm bẩm:

– Không ngờ lão quái nhân này lại là một nhân vật ghê gớm trên chốn giang hồ, ai trông thấy cũng phát sợ. Lão là Vô Danh lão nhân.

Vô Danh lão nhân công lực tuyệt cao, chẳng ai hiểu lai lịch lão ra sao. Tính lão ưa can thiệp vào chuyện người ngoài, nên chẳng ai muốn gây sự đến lão.

Lão quái nhân trỏ Cam Đường hỏi đại hán:

– Gã này đến có chuyện gì? Sao lại đuổi gã ra?

Đại hán ngập ngừng hỏi lại:

– Vị này có biết lão tiền bối…

– Không! Lão phu thấy vậy thì hỏi chơi thôi!

– Ồ! Y đòi ra mắt tệ bảo chúa. Bọn tiểu nhân sợ…

– Ngươi đã hỏi lai lịch gã chưa?

– Cái đó… chưa…

– Sao ngươi biết rằng bảo chúa không muốn gặp gã!

– Cái đó…

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x