
Giang Nam Oán Lục – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Giang Nam Oán Lục của tác giả Ưu Đàm Hoa mời bạn đọc thưởng thức.
Hồi 2
Lộ thượng phùng mỹ nữ.
Đông dạ hưu lương duyên.
Tuấn Hạc đã hỏi thăm lão chủ quán, được biết dãy Hằng Sơn nằm ở cực Bắc phủ Sơn Tây, cách đây hơn ngàn dặm, cứ nhắm hướng Bắc mà đi thẳng là không sợ lạc Không có Nhâm Bá Linh bên cạnh, Tuấn Hạc cảm thấy rất cô đơn trên con đường thiên lý lạnh lùng. Tuyết vẫn rơi không ngớt dù đã bước qua tháng ba.
Tuy yếu đuối nhưng với dũng khí của kẻ sĩ, chàng không hề sợ hãi, ung dung dong ruồi. Tuy nhiên theo đúng lời dạy bảo của Nhâm lão, chàng dấu thật kỹ đồng bài và số ngân phiếu trong ống giầy, chỉ để hơn năm trăm lượng bạc ở ngoài.
Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương đã thống nhất được Trung Hoa. Khi vua Nguyên chạy khỏi Hoa Bắc mà về Mông Cổ ba phủ Sơn Tây, Thiểm Tây và Cam Túc vẫn do tướng Mông Cổ chiếm cứ.
Thái Tổ đã sai tướng sĩ đánh đuổi bọn chúng, sát nhập ba miền đó vào bản đồ nhà Minh.
Xong việc, ông dẹp luôn bọn anh hùng hảo hán ở Tứ Xuyên và Vân Nam. Năm ngoái (Hồng Võ thứ hai mươi) Minh Thái Tổ đã chiếm được Liêu Đông ở phía Đông Bắc.
cương thổ mở mang đến đâu thì đất tung hoành của giới võ lâm rộng theo đến đấy Tuy trong cuộc kháng Nguyên phần lớn tinh hoa đã bỏ mình, nhưng từ ngày giành lại được độc lập, nền võ học Trung hoa ngày càng khởi sắc.
Giang sơn quá rộng lớn khiến triều đình cai quản không xuể, nạn cường sơn thảo khấu vẫn hoành hành. Nạn nhân của chúng là đám lương dân và khách thương hồ. Tuấn Hạc cũng sắp là một trong những người đáng thương ấy.
Sáu bốn ngày bôn hành, chàng đến một cách rừng vắng – cách bến đò của một gióng sông chừng vài dặm. Cùng đi với Tuấn Hạc còn có một toán lái buôn đông độ mười người. Bông một lão la lên:
– Chết cha ! Phía trước có cường đạo ”
Cả bọn vội vã dừng cương quay ngựa, tìm đường khác mà đi. Tuấn Hạc đang tuổi thiếu niên, như chú cừu non không biết sợ cọp. Chàng mỉm cười chua chát, thúc ngựa đi tiếp.
Khi đến gần, chàng nhận ra một thiếu nữ – tuổi độ mười chín, hai mươi đang bị sáu tên đại hán râu ria vây chặt. Nhìn dáng người gầy yếu, mãnh khảnh của nàng, Tuấn Hạc nghe lòng hào hiệp sục sôi
Chàng dừng cương chờ xem sự thể.
Lúc này gã cường đạo mặt đen đã lục soát xong tay nải nhỏ của thiếu nữ. Gã bực bội chửi thề:
– Mẹ kiếp! Chẳng có một đồng kêm nào cả! Bọn lão gia thật xui xẻo”
Gã chỉ mặt thiếu nữ rồi gầm lên:
– Con tiểu nha đầu kia! Nếu khôn hồn moi hết tiền bạc dấu trong người ra, không thôi lão gia sẽ một truồng ngươi ra đấy”
Thiếu nữ lạnh lùng đáp:
– Ta vội vã rời nhà nên không đem theo ngân lượng ! Xin đừng ép người thái quá ”
Hắc diện hán tử quát lớn:
– Các hiền đệ hãy lục soát con bé này cho ta ! Mặt mũi xinh đẹp, quý phái thế kia lẽ nào không có được vài trăm lượng?
Năm gã còn lại bật cười dâm đảng, xuống ngựa chạy đến bên thiếu nữ.
Tuấn Hạc tự biết mình văn nhược, chẳng thể dùng sức mà cứu được người con gái bất hạnh kia. Chàng đánh liều gọi lớn:
– Khoan đã ! Xin chư vị dừng tay ”
Chàng thúc ngựa đến gần, vòng tay noi:
– Tiểu sinh có hơn trăm lượng trong hầu bao, xin tặng thay cho vị tỷ tỷ kia.
Tuấn Hạc rút túi bạc quăng về phía hán tử mặt đen. Gã chụp lấy, mở ra xem. Đắc ý cười ha hả:
– Tốt lắm! Lão gia biết trong người tiểu tử ngươi chắc chắn còn rất nhiều, nhưng số này cũng là đủ lễ. Hoắc Châu Lục Hổ tuy là cường đạo nhưng cũng không đến nổi tán tận lương tâm.
Gã hô lớn:
– Rút thôi các hiền đệ”
Cả bọn cười vang, chạy vào rừng. Tuấn Hạc xuống ngựa, nhặt lại bọc hành lý của thiếu nữ, đem đến cho nàng:
– Tỷ tỷ! May mà bọn đạo tặc kia không quá tham lam.
Thiếu nữ kia không hề cám ơn mà lại lạnh lùng bảo:
– Ai khiến ngươi xen vào việc của bổn cô nương?
Tuấn Hạc sững người , cười khổ :
– Tiểu đệ đa sự, xin nhận lỗi với tỷ tỷ”
Chàng giữ lễ không nhìn thẳng vào mặt đối phương, nhưng cũng lờ mờ nhận ra nàng rất xinh đẹp. Thấy thiếu nữ không hài lòng, chàng cúi chào, định quay bước.
Bỗng nhớ đến nàng không có một xu dính túi chàng cúi xuống lấy trong ống giầy ra một cuộn ngân phiếu, lựa một tờ rồi cung kính nói:
– Tiểu đệ xin tỷ tỷ nhận lấy chút bạc mọn này để cho dùng trên đường thiên lý.
Sau này có dịp trùng phùng, tỷ tỷ hoàn lại cho tiểu đệ cũng được.
Thiếu nữ cầm lấy xem thử, thấy nó trị giá đến năm trăm lượng bạch ngân, nàng mỉm cười:
– xem ra cậu học trò nhỏ này lại là con nhà đại phú! Thôi được, bổn cô nương cũng xin mượn tạm. Hãy báo tính danh để sau này ta gởi trả.
Ngôn từ của nàng vô cùng cao ngạo nhưng giọng nói bình thản, từ tốn.
Tuấn Hạc tuy còn nhỏ nhưng làu thông sách vở thánh hiền, thâm nhập tinh túy tam giáo nên thái độ quân tử, độ lượng như biển lớn. Chàng không hề có sắc giận, kính cẩn đáp:
– Tiểu đệ là Văn Tuấn Hạc, xin thỉnh giáo phương danh tỷ tỷ”
Thiếu nữ tủm tỉm đáp :
– Ta là ôn Tiểu Băng! Ngươi đi đâu mà một mình dong ruổi như vậy? Không sợ cường đạo hay sao?
Chàng vui vẻ đáp :
– Tỷ tỷ là nữ nhi mà còn không sợ, lê nào tiểu đệ lại nhát gan hơn?
Lúc này chàng nhìn thẳng vào mặt đối phương nên bất giác sững sờ trước dung mạo của Tiểu Băng. Dẫu bao nhiêu ngôn từ điển cố cũng không thể diễn tả hết được vẻ đẹp kỳ tuyệt kia! Ngoài vẻ thanh tú của ngũ quan, gương mặt này còn vô cùng biểu cảm. Đôi mắt huyền đen láy man mác vẻ sầu muộn nhưng đôi lúc bừng lên ánh tinh ranh hay lạnh lẽo. Da mặt đang trắng bỗng hồng lên vì hỗ thẹn.
Tất cả những vẻ sinh động đó đều làm xao xuyến lòng người.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.