
Animorphs Tập 40 – Tình Bạn Cao Quý – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Giới thiệu tới bạn đọc cuốn sách Animorphs Tập 40 – Tình Bạn Cao Quý của tác giả Katherine Alice Applegate
CHƯƠNG 2
Một khối màu xanh da trời lưới băng qua màn hình. Chỉ nhiêu đó không hơn. Một mẩu phim video được quay bởi đôi tay không chuyên, run rẩy trong điều kiện ánh sáng thảm hại. Nhưng chừng đó cũng đủ cho những hồi chuông báo động trong tôi rung lên giòn giã.
“Liệu bằng chứng này có đủ sức để chứng minh về sự tồn tại của những sinh vật truyền thuyết, chẳng hạn như kỳ lân thời Trung cổ không?” giọng người xướng ngôn vang lên trầm bổng. “Hay khối màu xanh da trời ấy là quái vật đầu người mình ngựa trong thần thoại Hi Lạp? Chúng ta hãy cùng xem lại một lần nữa nào.”
Tôi nhấn nút ‘power’ và ngay lập tức, màn hình chuyển màu xám đục. Chỉ cần nhìn qua một lần là đủ.
Cái màn hình đó lờ mờ với con mắt của những ai khác kia, chứ với tôi, nó rõ rệt, không thể lầm được.
Andalite!
Tôi hộc tốc phóng từng hai bậc một lên cầu thang về phòng mình.
Thiệt tệ hại. Tệ hại lắm lắm. Một lỗ hổng an ninh để khởi đầu sự cáo chung của chúng tôi…
Ai mà biết có bao nhiêu công dân của Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ và bao nhiêu cư dân các quốc gia khác đã thoáng thấy hình ảnh của người hành tinh thứ thiệt đó chứ?
Tám mươi hay chín mươi phần trăm khán giả truyền hình sẽ bấn loạn, phấn khích lên về cảnh tượng ba mươi giây kia – ít nhất cho đến khi có một con quái vật dớ dẩn nào đó xuất hiện trong một chương trình ngớ ngẩn khác.
Mười hoặc hai mươi phần trăm người xem sẽ nhận ra sinh vật có màu lông xanh da trời đó là loài nào.
Hổng phải là quái vật đầu người mình ngựa hay là kì lân[1] gì sất. Mà là một người Andalite. Ở đây – trên trái đất.
Trừ Visser Ba ra, chỉ còn một người Andalite khác có mặt trên Trái đất này, và người đó chính là Ax.
Visser Ba và tất cả những tên Yeerk khác đều biết về sự tồn tại của “băng thảo khấu Andalite.” Có một nhúm thôi nhưng hổng ngừng kháng chiến hòng làm chậm lại những bước tiến của lũ Yeerk.
Nhưng những người khác — những người hổng bị bọn Yeerk điều khiển — thì hổng biết. Mà họ hổng thể và cũng hổng nên biết. Họ mà biết ư, thế thì thiệt là quá nguy hiểm, và đầy rủi ro. Thật tội cho Ax nếu như ảnh bị Visser Ba bắt làm tù binh. Và tệ hơn nữa, ảnh sẽ bị chính phủ chú ý săn lùng và nghiên cứu.
Chẳng phải mọi nhân vật trong “chính quyền” đều quang minh chính đại như Scully hay Mulder, mà trong đó còn có bọn Yeerk trà trộn nữa…
Ax sẽ không bị bắt. Tôi tự hứa với mình như vậy.
Cả ngàn nỗi lo lắng lướt vèo vèo qua đầu tôi, cũng nhanh hệt như những bước chạy của tôi lên cầu thang ào về phòng mình.
Mình phải lấy lại bình tĩnh. Tập trung nào. Cần phải tập trung.
Tôi lại giường, vun gối thành một đống dưới cái mền, để nếu ba tôi và mẹ kế tình cờ ngó vào kiểm tra sẽ tưởng là tôi đang ngủ, hổng biết rằng tôi đã biến ra khỏi nhà mất tiêu rồi. Lại thêm một lần dối trá nữa.
Vừa với tay lấy bộ đồ biến hình xuống, tôi vừa trút bỏ quần jean, áo thun rồi nhẹ nhàng nhét vào hốc tủ quần áo của mình. Mở toang cửa sổ, tôi bắt đầu biến hình.
Tôi tâm niệm phải di chuyển thiệt nhanh.
Bình! Bình!
Cơ thể tôi nhăn nhúm lại. Những móng vuốt chim lòi ra từ các đầu ngón chân của tôi. Bàn chân và mắt cá chân teo quắt đi, thun vô và đột nhiên trở thành bàn chân chim chẻ ba móng vuốt. Ba cái chìa ra trước, một cái chĩa về sau.
Không cách chi mà hai bàn chân chim tí hin thế này có thể đỡ được hai cái chân người kềnh càng của tôi. Tôi té rụi.
UỴCH!
Tôi ngã ngửa ra, ngóc đầu lên và thấy hai cẳng chân mình đen đi, thụt vào trong người như hai xiên thịt bò nướng thui bị anh cao bồi già cáu mút tụt vô mồm.
Ngay vào giây khắc ấy, tôi thề rằng mình sẽ hổng bao giờ ăn một cái bánh que hiệu Slim Jim nào nữa.
Biến hình chẳng đau đớn chút nào, cho dù bạn có thể hình dung ra như thế. Nó chỉ ghê ghê mà thôi.
Mặc kệ, tôi vẫn tiếp tục quan sát, như thể việc chứng kiến ấy có thể thúc đẩy được quá trình biến hình diễn ra nhanh hơn. Những ngón tay tôi cong quặp vào. Da thịt người rám nắng của tôi chuyển xám và rồi biến mất dưới đám lông vũ. Cả hai cánh tay tôi cũng túa ra đầy lông và lông, đồng thời xương cánh tay co rút, rỗng ruột, định hình lại và trở thành đôi cánh.
Miệng và mũi tôi hòa tan vào nhau, cứng lại thành cái mỏ cứng khoằm khoằm, chết người. Còn lục phủ ngũ tạng thì kêu lóc bóc. Eo ôi! Tôi cảm thấy bảy tám mét ruột người xoắn xuýt, ép gọn thành bộ lòng ó biển tí xíu.
Trái tim người đập từ tốn, đều đặn, chợt dồn lên thành những xung động rần rật của trái tim loài chim săn mồi.
Tôi đã không còn là người nữa. Chẳng đủ cao để thấy những quyển vở nằm vật vạ trên bàn học, và mớ giấy gói bã sing-gum đáng ra tôi phải vứt đi từ lâu, nhưng đủ gần tấm thảm để thấy những vụn bánh mì vương vãi và những sợi lông chó xù rơi rụng.
Tôi đã là ó biển, lốt biến hình tôi có sớm nhất. Nhỡn lực ó biển không phải thuộc hàng tinh tường tột đỉnh, nhưng vẫn tốt hơn thị lực người nhiều – đủ cho tôi thấy đường, bay lẹ tới lòng máng của Ax.
Tôi vút lên bậu cửa sổ, dáo dác đảo đôi mắt sáng như sao để chắc chắn ngôi nhà mình không bị ai nhòm ngó, và vỗ cánh ào vào màn đêm.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.