
Xuyên Tâm Lệnh – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Xuyên Tâm Lệnh của tác giả Cổ Long mời bạn đọc thưởng thức.
Hồi 2. Mang Mang Trường Hận
Bao nhiêu người hiện diện dồn ánh mắt về phía Tần Sấu Ông chờ nghe lão đáp ứng một tiếng.
Tần Sấu Ông điềm nhiên như chẳng nghe ai nói gì, chẳng thấy ai làm gì, nhắc lại lịnh của lão:
– Tần Kỳ con, lấy hai con cá đi chứ, mang luôn về nhà nhé!
Đỗ Quyên liếc mắt sang Triển Mộng Bạch, rồi từ từ trao hai con cá cho Tần Kỳ.
Tiếp nhận một vật mà người trao có vẻ miễn cưỡng. Tần Kỳ hơi ngượng, thoáng đỏ mặt.
Nàng ấp úng thốt:
– Đa tạ! Đa tạ!
Đột nhiên, Đỗ Quyên quay nhanh người, thoăn thoắt bước đến đầu thang, tụt mình xuống như chạy trốn.
Nàng trốn nhìn cái cảnh khuất nhục của con người đã ghi một ấn tượng nơi trong tâm tư của nàng, vừa khuất mình nơi đầu thang, nàng không cần ngăn giòng lệ thảm vượt bờ mi trào ra như suối.
Tần Sấu Ông ngẫng mặt lên không, ung dung nhìn trời, lạnh lùng cất tiếng:
– Trẻ con, muốn nhận tội trước hạng trưởng thượng, ít nhất cũng phải cúi đầu ba lượt, nếu không tiện lạy van!
Quần hùng bất mãn vô cùng trước thái độ miệt thị của lão. Song có ai dám nói gì, trong khi mỗi người rất có thể bị bắt buộc phải van xin lão?
Còn Tình Nhân Tiễn, là còn cần đến lão, hôm nay chưa cần đến lão thì ngày mai, ngày kia, biết đâu lại chẳng đến lượt của một người nào đó? Anh em họ Hạ nắm chặt bốn bàn tay, bốn bàn tay đó biến thành bốn quả chùy, nếu giáng xuống núi, núi phải tan nát đỉnh ngay.
Bốn mắt của họ trợn tròn, khóe mắt chựt tét.
Lâm Nhuyễn Hồng không lạ gì tính khí của Triển Mộng Bạch. Bảo Triển Mộng Bạch quỳ xuống, cúi đầu, có khác nào chặt đứt đầu y? Thà chặt đứt đầu, y còn chịu nổi, chứ bảo gật gật mà còn nguyên, thì chiếc đầu đó chẳng vác đi đâu giữa giòng đời nữa.
Huống chi, họ Triển là con nhà võ! Sĩ diện của con nhà võ đáng gìn giữ như thế nào?
Chính cái sĩ diện đó duy trì chính khí vũ lâm.
Lâm Nhuyễn Hồng cau đôi mày, vừa nhìn qua Triển Mộng Bạch bất giác sững sờ.
Triển Mộng Bạch cắn răng, bước nặng nề tới trước mặt Tần Sấu Ông, quỳ xuống, vập đầu sát nền.
Y vập đúng ba lượt.
Gian tiểu lâu im lặng như chốn tha ma.
Bao nhiêu người ngồi đó, đứng đó, ngồi cũng như đứng, chẳng khác nào những xác chết, cứng đờ, đặt trong nhiều tư thế khác nhau.
Ba cái vập đầu, vang ba tiếng cụp, cụp, cụp.
Ba tiếng vang không lớn lắm, song giữa khung cảnh trầm tịch nghe rõ ràng.
Ba cái vập đầu đòi hỏi một sự cố gắng ngang với công tác phá vỡ một hòn núi.
Không đứng lên nổi, Triển Mộng Bạch khóc.
Giọt lệ anh hùng rơi vãi trên nền tòa tiểu lâu, những giọt lệ chỉ đỗ ra trong những biến cố phi thường.
Lâm Nhuyễn Hồng bước tới, nâng y lên.
Anh em họ Hạ lại mở to mắt, nhìn Tần Sấu Ông.
Nếu ánh mắt của hai anh em là những nhát đao thì cơ thể của Tần Sấu Ông bị chặc ra làm trăm đoạn.
Trong khi đó, lão từ từ nâng chén trà, đưa đến miệng, ung dung nhấp từng ngụm nhỏ.
Bỗng, lão đứng lên buông gọn:
– Đi!
Và, lão nhanh chân bước đi trước, thẳng đến đầu thang, phút chốc đã xuống đến bên dưới.
Quần hùng thở phào, cùng nối đuôi xuống lầu, theo sau lão.
Mười chiếc thuyền nhẹ đã gãy chèo, mười chiếc lướt nhanh vào vùng lao, hoa lao rung rung do mái chèo chạm trúng.
Thái dương về thu, dịu nóng lúc chênh chênh xuống Tây đoài, thái dương chiều thu xuyên qua khung cửa sổ, chiếu bức trướng màu trắng bên trong.
Trong bức trướng, trên chiếc giường êm, một lão nhân đang nằm, đôi mắt nhắm nghiền.
Giương mặt lão nhân trắng nhợt.
Ánh thái dương chiều thu nhạt sáng, song cũng đủ chiếu ngời hai mũi tên nhỏ cắm nơi vai lão nhân.
Trước chiếc giường, có một đồng hồ nhỏ nước.
Hơn mười ánh mắt cùng nhìn những giọt nước của chiếc đồng hồ, ước lượng số nước đã rơi trong chiếc bồn bên dưới, thầm đếm từng giọt một nhễu đều đều.
Họ đo thời gian!
Nơi mép giường, một hiệp sĩ đang ngồi, thần tình ngưng trọng.
Hiệp sĩ, vận y phục chẹt có hàm râu lún phún, hàm râu chứng tỏ con người từ cái tuổi thanh xuân bước sang giai đoạn trung niên.
Hiệp sĩ là Hạ Quân Hùng, ngoại hiệu Xuyên Vân Nhạn, một nhân vật trong bộ ba Tam Nhạn Lao Sơn.
Bên cạnh Hạ Quân Hùng, là một người có gương mặt no tròn, vành tai rất lớn, hồng hào như làn da nhuộm táo, có gương mặt đó, tất con người cũng phải to lớn và huyết khí hẳn phải phương cương, râu phải rậm đen, màu râu đen bóng, đôi mắt sáng ngời, đôi mày hơi xếch.
Người đó là Lã Trường Lạc, một tay cự phú tại đất Hàng Châu, mà cũng là một nhân vật phi phàm trong vũ lâm, có ngoại hiệu là Tây Hồ Long Vương.
Kế đến, là một người mặt trắng, không râu, vóc trung niên, dáng văn sĩ, tay cầm chiếc quạt.
Người đó không ngồi.
Người đó, tuy dáng văn sĩ, song lại là khách giang hồ, họ Tôn tên Ngọc Phật, ngoại hiệu là Thiên Xảo Tinh, hiện giữ chức Tổng Tiêu Đầu trong tiêu cục Tam Tinh, tại Giang Nam.
Chiếc quạt trong tay y, lúc oi nóng thì tạo gió, khi giao đấu, lại điểm vào yếu huyệt của đối phương, mười lần không lệch một.
Hòa chung với những người đó, còn có một nam một nữ, nam có gương mặt vàng, như suốt đời mang bịnh trầm kha, nữ có ánh mắt chớp ngời như sóng thu dợn dưới dương quang ấm dịu.
Nữ, là một trang quốc sắc thiên hương, đứng cạnh nam bệnh hoạn, xem ra không xứng đáng chút nào.
Song họ là Kim Ngọc Song Hiệp.
Nam, Kim Diện Thiên Vương Lý Quan Anh, còn nữ là Ngọc Quan Âm Trần Thanh Như.
Họ là đôi hiệp khách, mà họ cũng là đôi vợ chồng.
Hai người cuối cùng, một có thân hình cao lớn, khí thái oai mảnh, một có vóc dáng ốm nhỏ, trông như que củi bị khô khan, cả hai đứng, đứng bên nhau, một âm, một dương, tương phản rõ rệt.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.