Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Có những nơi khác mà họ có thể đến ở Lakeside, Connecticut, một thị trấn của gần bảy mươi bảy ngàn người đi làm, cách Manhattan khoảng bốn lăm phút về phía đông bắc. Có những nhà hàng khác, thức ăn ngon hơn, có những quán rượu khác phục vụ cho một đám đông ngông cuồng hơn và trữ nhiều rượu quý hơn.

Nhưng qua năm tháng, quán Đà Điểu đã trở thành quán của họ. Chính nơi đây họ đến để gỡ bỏ những gút mắc, làm nguôi những dằn vặt của một tuần bị giam hãm với công việc tẻ nhạy, đều đều của họ. Đó là Ốc đảo trong cái sa mạc của nỗi thất vọng đã rơi xuống cuộc đời của mỗi người khi mà những hy vọng và mơ ước thời tuổi trẻ từ từ biến dạng thành nhận thức rằng có thể coi như sẽ không bao giờ đạt được.

Họ sẽ gặp nhau ở quán Đà Điểu vào những tối thứ sáu sau khi đi làm về để tự thưởng cho mình vì mình đã sống sót thêm một tuần tự giam cầm trong những công việc mà mức độ an tâm về cuộc sống là tối thiểu.

Julia đậu xe ở phía sau vì phía trước đã đầy rồi.

Từ bên ngoài, quán Đà Điểu trông tựa một kho lúa như trước kia người ta đã từng dùng nó làm kho lúa. Màu sơn đã xỉn của lớp gạch đầu tiên cho thấy những lần được mùa lúa mạch, lúa mì, bắp và hốt bố. Nhưng bây giờ chỉ lúa mạch là có sẵn trong bia nội địa và bia nhập đựng trong chai hoặc vại.

Julia bước vào trong quán và chào con vật trùng tên với quán, một con đà điểu khổng lồ được nhồi độn có cái đầu ngâm trong một vò bia treo trên tường phía sau quán rượu.

Mới bảy giờ mười lăm mà quán đã đầy người. Từng cặp nhảy trên cái sàn phủ mạt cưa nhỏ, những người đi một mình thì rải rác đây đó trong quán, họ bám lấy mép những chiếc ghế đẩu cao bằng gỗ. Julia phải chen để có lối đi xuyên qua đám đông dày đặc, từ chối bao nhiêu lời mời uống và thậm chí lời đề nghị kết hôn của Luke. Anh ta là khách thường xuyên của những tối thứ sáu, một tay buôn bán trái phiếu có khuôn mặt trẻ thơ thuộc thế hệ X từ thung lũng Silicon chuyển tới một ngân hàng đầu tư mới vừa khai trương dưới khu thương mại. Từ hai tháng nay cứ mỗi tối thứ sáu anh ta lại đề nghị kết hôn và mỗi tối thứ sáu Julia lại khước từ.

Đi xa hơn vào chỗ tối của quán rượu, Julia cảm thấy một cảm giác xa lạ. Sự điên dại thô tục bình thường của ngày cuối tuần có vẻ như bắt đầu sớm hơn, tạo ra một phong cách thậm chí còn quái dị hơn cho buổi tối. Tối nay ở đây dường như có nhiều người lạ hơn, những thương nhân trên phố đến dự hội nghị hoặc một buổi họp mặt về bán hàng có tính chất quốc gia. Lần đầu tiên nếu cô còn nhớ thì số khách lạ vượt quá số khách thường xuyên.

Từ làn khói thuốc dày đặc, Julia tự hỏi không biết những lời cảnh báo của bác sĩ trưởng ngành y tế công cộng Hoa Kỳ có bị bỏ qua như một trò đánh lừa độc ác không. Hòa với mùi khói thuốc là mùi bia lẫn mùi thịt nướng vỉ, mùi nước hoa và mùi mồ hôi, mùi của đoàn người đi săn.

Cuối cùng cô cũng vượt qua được những phiền hà trong quán, đang đi giữa những cặp khiêu vũ thì cô phát hiện ra họ đang ngồi chen chúc ở một cái quầy tựa vào bức tường phía sau.

“Gọi những người vắng mặt ra đây”, Paul Stanton la lớn đủ cho cả nửa phòng nghe. “Bọn anh nghĩ là vắng em rồi. Em có nhận được tin nhắn của anh không ?”

Ở tuổi ba mốt, Paul Stanton trông như vẫn còn là học sinh phổ thông. Cao, gầy với nụ cười méo xệch, mái tóc nâu đỏ lòa xòa trước trán, anh vẫn cân nặng như số cân của anh hồi mới ra trường. Anh có thể ăn một đĩa dài hai bộ sườn non và nửa con gà – tất cả đều được tưới nước xốt thịt nướng, những món thịt rán, bắp rang bơ bằng lửa than mà không tăng một lạng nào. Điều này khiến Julia tức giận vì tất cả những gì cô phải làm là xem xét lượng carbohydrate có thể làm béo phì. Paul vẫn còn đang mặc chiếc áo sơ mi màu lam lục của trạm phục vụ có thêu tên của anh trên túi trái.

“Xin lỗi, tôi đến trễ.” Julia nói và lướt vào quầy “Tối nay họ cho uống miễn phí hay sao ? Tôi nghĩ rằng chưa bao giờ tối thấy đông người như thế.”

“Một công ty bảo vệ trực tuyến vừa mới khai trương dưới khu thương mại”, Paul nói, “Sáu ngàn thương nhân và các nhà đầu tư ngân hàng. Cứ cho rằng nó giúp ta có những của cải giá trị đi, nhưng nó cũng làm cho việc người đi lại trong thành phố khó hơn gấp hai chục lần.”

“Thành phố có biễu diễn cuộc đua tài của những người chăn bò phải không cưng ?” Lizzie hỏi và nhanh chóng đưa cho Julia trang phục theo kiểu miền tây.

Julia cảm thấy như mình vừa bị một cái tát. “Cậu không thích ư ?”

Lizzie mặc một cái váy bằng da ngắn, với cái áo màu đen cắt sà và hầu như thấy hết trơn. Cô ta với qua bàn và đặt tay lên bàn của Julia. “Cậu đùa đó hả ? Tớ thích nó. Tớ chỉ ganh tị vì tớ không nghĩ mình có thể thành công theo kiểu Annie Oakley, Calamity Jane thì có thể.”

“À tôi thấy cô ấy thật tuyệt.” Paul nói, và mỉm cười hôn lên môi vợ mình một cái.

“Bé ạ, anh không biết sao em làm được chuyện đó. Hai chúng ta cả ngày cứ đầu tắt mặt tối nhưng em vẫn cố làm như một ngôi sao điện ảnh.”

“Này Julia,” John, chồng của Lizzie nói. Anh ta là một người đàn ông đạp trai, ngăm đen, đôi chân mày đen rậm và đôi mắt màu nâu mở to ngạc nhiên. “Chúng tôi có dây thừng ở ngoài xe Jeep. Có lẽ lát nữa chúng ta chơi trò bắt bò đực bằng dây thòng lọng.”

Lizzie quay về hướng chồng và với tay qua dưới bàn. “Tôi không nghĩ chuyện đó là cần thiết. Thực ra, tôi tin rằng mình có một cái sừng bò ngay đây.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x