
Anh Vẫn Luôn Yêu Em – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Chương 2: Tính Khí Xấu Xa Kia Của Cô Lại Tới Rồi
Tài xế vẫn chuyên tâm lái xe, không hề chú ý ở phía sau xảy ra chuyện gì.
Có thể do nhàn rỗi quá, Hề Gia lại quay đầu hỏi một câu: “Lúc trước anh không mua nhẫn kim cương à?” Trên ngón tay vô danh của cô trống không mà của Mạc Dư Thâm cũng thế.
Mạc Dư Thâm quét mắt qua nhìn cô một chút, không nói lời nào.
Anh cho rằng cô cố tình kiếm chuyện, không nghĩ đến hướng khác.
Hề Gia chỉ là thuận miệng hỏi, vừa rồi khi nói ra câu nói kia, cô cũng hối hận 0,1 giây, câu nói kia giống như là đang đòi anh nhẫn kim cương vậy.
Thật ra Hề Gia cái gì cũng không thiếu, đặc biệt là kim cương, trong nhà cô có một hộp đựng kim cương, loé đến mù mắt.
Mạc Dư Thâm cũng không hề biết, ký ức của Hề Gia ngày một suy giảm, những ký ức ở cùng anh đối với Hề Gia mà nói là trống rỗng.
Đương nhiên, Hề Gia cũng không ý thức được việc này.
Ô tô một đường chạy nhanh, nửa giờ sau đã dừng lại ven đường trên núi.
Tài xế chỉ phía trên: “Ở kia là nhà của chú họ tôi, xe hơi không vào được, hai người chỉ có thể đi bộ vào.”
Hề Gia nhìn theo hướng tài xế chỉ, phía xa xa kia là những gian nhà thấp tường trắng lợp ngói xanh cũ, nhìn từ xa, phía trên là một màu xanh sẫm.
Tường vừa được quét vôi lại, trông như mới đến tám chín phần.
Không có bờ tường, phía trong viện có cái bệ đá còn có không ít hoa cỏ.
Tài xế xuống xe mở cốp xách vali đồ của Mạc Dư Thâm xuống. Anh ta cũng không quen nói mấy lời thiện chí, buông ra một câu khô cằn: “Chú họ tôi ở nhà.”
Sau đó liền lái xe rời đi.
Thật nhanh ô tô liền biến mất ở khúc quanh.
Hướng đến nhà của Nhạc lão tiên sinh là những phiến đá xung quanh mọc đầy cỏ dại.
Đến giờ phút này, Mạc Dư Thâm mới bất giác biết được Hề Gia và anh có cùng điểm đến.
“Anh cùng Nhạc lão tiên sinh có giao tình à?” Hề Gia nhàm chán định bụng nói chuyện với Mạc Dư Thâm.
“Ông nội và Nhạc lão tiên sinh là bằng hữu.”
Hề Gia “À” một tiếng, sau đó hai người lại rơi vào bầu không khí trầm mặc.
Vốn Hề Gia nghĩ Mạc Dư Thâm sẽ hỏi cô mục đích đến tìm Nhạc lão là gì, nhưng đi đến cửa nhà rồi mà anh cũng chưa hỏi nửa chữ.
Hề Gia đứng ở trong viện nhìn xuống, mặt hồ sóng sánh ánh nước thu hết vào tầm mắt, ở chỗ này ngắm phong cảnh trên núi, so với nhà lão bà quả nhiên là chiếm ưu thế hẳn.
Làm vườn làm cỏ, quả là vui thú đào viên.
Khó trách Nhạc lão tiên sinh không ở lại Bắc Kinh mà trở về nơi này.
Tới gần rồi cô mới biết những lớp ngói màu xanh xẫm trên nóc nhà kia thì ra là màu xanh rêu.
Bên này, Mạc Dư Thâm đã đem vali đặt xuống cạnh bệ đá, gõ cửa.
Nhà của Nhạc lão tiên sinh không khoá cửa nhưng Mạc Dư Thâm cũng không tuỳ tiện đi vào.
“Nhạc gia gia.”
“Dư Thâm à, đến ngay đây.”
Vừa dứt lời Nhạc lão chống gậy trượng đi ra, trên mắt còn đeo một cái kính lão.
Đây là lần đầu tiên Hề Gia gặp Nhạc lão tiên sinh, trước đó nhìn ông trên tiết mục phỏng vấn danh nhân so với bâu giờ có chút gầy đi, khí sắc cũng không lớn bằng trước kia.
Cô cũng theo Mạc Dư Thâm mà gọi một tiếng Nhạc gia gia, rồi tự giới thiệu bản thân mình.
Nhạc lão tiên sinh tươi cười chân thành, cũng giới thiệu hai người bọn họ lẫn nhau.
Hề Gia và Mạc Dư Thâm lĩnh chứng đã nửa năm nhưng không có tổ chức hôn lễ, ngoại trừ bạn bè và gia đình thân thích, không ai biết bọn họ là vợ chồng.
Ông cụ Nhạc lên núi một năm cũng nghe là Mạc Dư Thâm đã có đối tượng, nhưng là ai thì ông không rõ, ông cứ tưởng Mạc Dư Thâm và Hề Gia là vô tình gặp nhau và cùng đến nhà ông.
“Nhạc gia gia, Hề Gia là vợ của cháu.” Trước mặt Nhạc lão, Mạc Dư Thâm trực tiếp bỏ qua các xưng hô thông thường mà giới thiệu cô một cách thân mật.
Nhạc lão tiên sinh là nhìn Mạc Dư Thâm từ từ trưởng thành, nói mấy lời thẳng thắn trêu trọc: “Ta đã nói rồi, ngọn gió nào lại đưa cháu đến đây thăm lão già ta chứ.”
Nhạc lão tiên sinh cười haha để cả hai người cùng vào nhà.
Hề Gia liếc nhìn Mạc Dư Thâm một cái, anh không phản bác gì những lời Nhạc lão vừa nói.
Cô không nhớ rõ những những việc nhỏ không đáng kể giữa cô và Mạc Dư Thâm. Bất quá cùng anh liên hôn, tuy không có tình cảm nhưng cô vẫn có ấn tượng. Cô và anh đều “trước sau như một” diễn một vở kịch vợ chồng tình thâm trước mặt trưởng bối hai nhà.
Nhạc lão tiên sinh đã pha xong trà, lá trà trồng ở trên núi, có màu xanh tươi mát.
“Điều kiện ở chỗ ta có hạn, không có cà phê mà lứa trẻ các cháu thích, chỉ có thể dùng trà.”
“Cảm ơn Nhạc gia gia.” Hề Gia tiếp nhận chén trà.
Chén trà tinh xảo, khay đựng trà cũng đặc biệt có phong cách.
Những gì Nhạc lão tiên sinh thích, Hề Gia đều biết.
Ngoại trừ lúc sáng tác, cho dù có đi đến đâu cũng không để rời thân ba thứ: khay trà, cờ vây, và cần câu, tất cả đều là những món đồ tu thân dưỡng tính.
Giao tình của Nhạc lão tiên sinh và Mạc lão cũng bắt nguồn từ cờ vây.
“Chỗ này của ta không có gì đặc biệt để chiêu đãi các cháu, nhưng lần đầu đến đây thì ta cũng phải ra dáng của chủ nhà.” Nhạc lão tiên sinh nhìn về hướng Mạc Dư Thâm, “Dư Thâm, theo ta đi câu cá, buổi trưa sẽ làm món cá kho cho các cháu ăn.”
Nói rồi lại nhìn về phía Hề Gia, “Gia Gia, có muốn đi cùng chúng ta không?”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.