
Áo Trắng Bên Sông – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Áo Trắng Bên Sông của tác giả Phương Dung mời bạn đọc thưởng thức.
Chương 2
Màn đêm buông xuống từ lâu , Duyên lóng ngóng đợi Đại . Lần đầu tiên cô thấy hồi hộp khi hẹn hò . Sao mà mình hồi hộp kỳ lạ vậy ? Có gì đâu , cũng như trước đây thôi , chỉ cần Đại ở ngoài sân huýt gió là Duyên chạy ra , rồi hai đứa đi chơi , đi ăn , đi hát karaoke …
– Duyên !
Đại thò tay qua cửa sổ nắm áo Duyên làm cô giật mình suýt hét to lên . Cố bình tĩnh cô mắng Đại như mọi khi :
– Quỷ ! Làm người ta hết hồn .
– Ra ngoài đi .
– Đi trước đi , năm phút nữa , người ta ra .
Đại huýt sáo nhảy đi , Duyên nhìn mình trong gương , lần đầu tiên cô chịu chăm chút mình . Mẹ và ba đi vắng , cô dặn Tí Nị :
– Mẹ về , nói chị Hai … qua nhà bạn nghen .
Tí Nị nheo mắt :
– Phải có bánh đó .
– Ừ .
Đại đứng ngoài đầu hẻm đợi Duyên , anh thấy mình cũng hồi hộp lạ .
– Đi đâu Đại ?
– Ra bờ sông nghe ?
– Ừ . Mua gì vậy ?
Nhìn xuống bọc ni lông , Đại cười :
– Bánh bao .
Anh đi sát vào Duyên :
– Hồi đó Duyên hay ăn bánh bao lắm mà .
– Ai nói ghét bánh bao hồi nào ?
– Vậy … ăn hoài , ăn suốt đời nghe ?
– Ừ .
Đại bạo dạn nắm tay Duyên , cả hai đi về hướng bờ sông .
Trải chiếc khăn nhỏ cho Duyên ngồi , Đại ngồi đối diện với cô :
– Bánh bao nè , ăn đi .
– Hẹn người ta … để cùng ăn bánh bao à ?
– Ừ . Anh cũng sắp đi rồi , còn mấy hôm nữa anh đi , người anh nhớ nhất sẽ là … cô bé chuột hay giận này nè .
– Hứ ! Anh mà nhớ , nhớ … Quỳnh thì có .
– Duyên này ! Em hứa đợi anh đi Duyên .
Ánh mắt Đại nóng bỏng tha thiết trong ánh sáng mờ nhạt của con trăng treo trên cao làm rung động cả trái tim Duyên . Cô chớp mắt nhìn anh rồi ngã vào lòng anh .
Sung sướng quá , Đại ôm ghì lấy Duyên :
– Em hứa rồi đó nhé , không được lấy chồng phải đợi anh về .
– Nếu Đại quên Duyên thì sao ?
– Không bao giờ . Yêu em đến chết …
– Không được nói chết !
Duyên bịt miệng Đại , anh giữ tay cô lại trên môi mình , mắt nhìn cô như có ngàn tia lửa ấm , rồi anh chợt kéo cô vào mình sát hơn , run run đáp cánh môi mềm trên đôi mắt bồ câu đen láy .
– Duyên ơi ! Anh yêu em .
– Đại …
– Anh không muốn xa em chút nào cả , Duyên ơi .
Duyên quẹt nước mắt vào vai áo Đại :
– Đi đi , Duyên không khóc nữa đâu . Nhớ người ta thì phải viết thư về đó . Một tuần một lá thôi , còn để thời gian học . Người ta nói : ” Phi cao đẳng , bất thành phu phụ “ đó .
Đại cười mếu :
– Nếu không thành tài là không cưới được em ?
– Ừ .
– Vậy nếu anh thành tài mà ở nhà em lấy chồng thì sao ?
Duyên bĩu môi :
– Ai thèm em , nghèo rớt mùng tơi .
– Nhưng anh … thèm .
Đại cụng đầu vào đầu Duyên :
– Đồ ngốc ạ ! Em không biết em rất xinh và đáng yêu sao ?
– Còn … thòi lòi ?
Biết Duyên ám chỉ Quỳnh , Đại phì cười :
– Thòi lòi phải ra sông mà ở . Duyên ơi !
– Gì ?
Đại nhăn mặt :
– Ai đời người yêu gọi mà gì . Em mà cộc lốc , anh sẽ cắn … nát môi em ra đấy .
– Dám …
– Dám đó .
Đại nắm vai Duyên , nhanh hơn cô dang ra và lăn tròn trên cỏ tránh Đại . Đại hăm hở lăn theo , anh kéo được vạt áo cô . Chiếc áo bị kéo mạnh bật tung cả cúc áo , cả anh và Duyên cùng sững sờ .
– Ghét Đại lắm .
Duyên kéo áo lại , cô cài từng cúc áo và lần này tự động ngả vào lòng anh .
– Đại à ! Suốt đời em sẽ không quên anh và ngày hôm nay .
Anh giấu mặt vào tóc cô bồi hồi :
– Anh cũng vậy , nhớ mãi phút bên em nhớ suốt đời và yêu em suốt đời . Em nhớ hồi đó , em hay bắt anh cõng em không Duyên ?
– Nhớ . Lúc đó em thích được nằm trên lưng anh , êm hơn cả lần đầu tiên đi xe hơi của anh Vũ .
Đại say đắm cúi xuống tìm môi Duyên , nụ hôn vụng dại và say đắm .
– Ngày mai , em sẽ không đi tiễn anh đâu , Đại ạ .
– Sao vậy ?
– Vì em sẽ khóc , khóc thật nhiều ,anh sẽ đau lòng và … đổi ý ở lại .
– Em không muốn anh ở lại ?
– Anh phải lo cho tương lai chúng mình chớ . Chúng mình đều nghèo , tương lai của … con chúng mình phải khác hơn chúng mình chớ .
Xúc động quá , anh ghì cô thật chặt đến muốn nghẹt thở , cô nhăn mặt nhưng lại bằng lòng .
– Anh làm em đau ?
– Không . Hãy ôm em thật chặt để em biết còn có anh , vì ngày mai anh đã đi , xa em đến nữa vòng trái đất .
Nước mắt Duyên lại nhạt nhòa . Đại vừa đau lòng vừa hạnh phúc , anh cứ ghì chặt Duyên vào mình . Cả hai như quên cả không gian và thời gian …
Trời rạng sáng , họ đã một đêm bên nhau bên dòng sông quê hương , sương đêm ướt đẫm cả vai và tóc .
Vậy là Đại đi , có bạn bè đông đảo và thầy cô đưa tiễn , có Quỳnh có Anh Vũ , chỉ thiếu có mình Duyên .
Cô không đưa tiễn anh , suốt đêm qua cô đã ở bên anh , trong vòng tay anh nước mắt chia ly đã đổ , nhưng sao anh vẫn khao khát nhìn thấy cô .
Anh nhớ em , Duyên ạ . Có đông bạn bè nhưng sao chỉ thiếu mình em , để anh thẫn thờ đau xót phút chia tay . Anh nhớ buổi sáng bên bờ sông , lần đầu tiên được ôm cô và trao nhau nụ hôn vụng dại đầu đời .
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.