Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Giới thiệu tới bạn đọc cuốn sách Ba Bóng Đen của tác giả Jonathan Kellerman

Cuộc sống của tôi ngay từ khi mới lớn đã luôn cuồng nhiệt. Vào đại học từ năm 16 tuổi, tôi luôn là một sinh viên hạng A. Trong suốt thời gian học đại học, tôi luôn là một cây guitar chơi tự do của trường, hoàn thành chương trình bác sỹ khoa tâm thần lâm sàng tại Đại học California, Los Angeles, lấy bằng tiến sỹ ở tuổi 24. Tôi chấp nhận làm bác sỹ thực tập tại Viện Langley Porter, rồi sau đó trở về Los Angeles để hoàn thành chương trình học bổng sau tiến sỹ tại Trung tâm Y tế Nhi đồng miền Tây. Khi kết thúc khoá huấn luyện, tôi vào làm nhân viên bệnh viện và đồng thời làm giáo sư tại trường Y liên kết với bệnh viện. Tôi đã thăm bệnh cho nhiều bệnh nhân và đã viết khá nhiều bài báo.

Đến năm 28 tuổi, tôi đã là một phó giáo sư của bệnh viện nhi và tâm thần và là giám đốc của chương trình hỗ trợ những trẻ mắc bệnh nội khoa. Chức danh của tôi quá dài khiến các thư ký không nhớ nổi. Tôi tiếp tục xuất bản những công trình nghiên cứu, những thí nghiệm, điều tra, chuyên khảo, sách chuyên khảo của riêng tôi về các hiệu ứng tâm lý do bệnh kinh niên gây ra đối với trẻ con.

Địa vị của tôi lớn nhưng lương thì không được tương xứng cho lắm. Tôi bắt đầu đi làm thêm ngoài giờ, thăm bệnh cho những bệnh nhân riêng tại một văn phòng thuê của một nhà phân tích truyền hình tại Beverly Hills. Số lượng bệnh nhân của tôi ngày một tăng đến mức tôi phải làm 70 giờ một tuần và chạy sô như con thoi giữa bệnh viện và văn phòng riêng.

Tôi bắt đầu đi vào thế giới của những kẻ trốn thuế sau khi phát hiện ra rằng nếu không tính đến những phế phẩm phải bỏ đi và tiền trả nhà ở, tôi đã phải trả một số tiền khổng lồ cho thuế thu nhập mà trước kia tôi đã coi là một khoản thu của những người giàu. Tôi thuê rồi sa thải kế toán liên tục, mua nhà đất ở California trước khi có cơn sốt đất, sau đó bán và thu được một khoản lợi nhuận khổng lồ, rồi lại mua và bán. Tôi trở thành một người quản lý các bất động sản – phải bỏ thêm 5 đến 10 giờ nữa mỗi tuần để làm việc đó. Tôi nuôi một quân đoàn những người phục vụ – người làm vườn, thợ sửa ống nước, thợ sơn và thợ điện. Tôi nhận được nhiều lịch biếu vào dịp Giáng sinh.

Đến khi tôi 32 tuổi, tôi đã có một chế độ làm việc không ngừng nghỉ tới độ kiệt sức: ăn tranh thủ, ngủ khẩn trương để lấy thời gian làm việc. Khi nào nhớ tới ăn thì kiếm lấy thứ gì đó ở bệnh viện để nhét vào mồm, vừa đi vừa ăn, vừa làm vừa ăn. Tôi trở thành người lúc nào cũng bận làm việc, dù việc đó không phải động não nhiều lắm.

Tôi là một người thành công.

Làm gì còn tâm trí đâu để nghĩ đến yêu đương trong một cuộc sống đầu tắt mặt tối như thế. Thỉnh thoảng tôi cũng có quan hệ xác thịt, cuồng nhiệt và vô nghĩa với một vài cô y tá, một vài cô thực tập sinh, mấy cô sinh viên và một số người làm công tác xã hội. Tất nhiên, không thể nào quên được cô thư ký tóc vàng ở tuổi 40 mà có cặp đùi dài và săn chắc đã hút hết hồn tôi ngay sau giá để các bệnh án trong phòng bệnh sử.

Ban ngày thì họp hành, chuẩn bị giấy má, can thiệp các vụ cãi lộn của nhân viên và vân vân. Đến tối lại phải nghe hàng tràng những lời than phiền của các bậc cha mẹ mà một người bác sỹ tâm thần đã quen, đồng thời lại phải dỗ dành những tâm hồn bé nhỏ bị mắc kẹt giữa hai làn đạn.

Những lúc rảnh rỗi, tôi tiếp nhận phàn nàn của người thuê nhà, đọc lướt tờ Wall Street Journal để xem mình được bao nhiêu và mất bao nhiêu, lựa chọn qua hàng núi thư của những kẻ tiếp thị dẻo mỏ đã đưa cho tôi nói rằng họ có cách làm cho tôi giàu lên nhanh chóng. Tôi được bầu làm Người đàn ông trẻ tuổi xuất sắc bởi một hãng kinh doanh với hi vọng sẽ bán được cho tôi một cuốn sách trị giá hàng trăm đô-la có vỏ da bọc ngoài trong đó có tên của những người đã được vinh danh như tôi. Đôi khi vào giữa ban ngày đột nhiên tôi lại gặp phải một cơn đứt hơi khó thở nhưng rồi cũng phủi tay cho qua, chẳng còn đủ thời gian để đi khám.

Thế rồi, Stuart Hickle đột nhiên bước chân vào dòng xoáy ấy.

Hăn là một người ít nói, một kỹ thuật viên phòng thí nghiệm đã nghỉ hưu. Hắn có vẻ như một người hàng xóm tốt bụng trong một vở hài-kịch tình thế: người to đậm, lưng hơi gù, tuổi khoảng 50, thích mặc áo len đan và những cọng tầm xuân. Hắn có bộ lông mày thô dựng đứng, cái mũi hếch và đôi mắt màu đục như nước rửa bát. Hắn có điệu cười hiền và cách ứng xử trịch thượng như bậc chú bác kẻ khác.

Hắn còn có một sở thích không lành mạnh là thích vuốt ve các bộ phận kín của trẻ con.

Khi cảnh sát tóm gáy hắn, họ đã tịch thu được trên 500 bức ảnh màu của Hickle chụp các bộ phận kín của nhiều trẻ em từ 2 đến 5 tuổi ở các loại chủng tộc, màu da. Hắn không phân biệt chủng tộc hay màu da. Điều duy nhất hắn quan tâm là tuổi tác và sự bất lực của những dứa trẻ.

Khi nhìn thấy các bức ảnh, điều khiến tôi nổi giận không phải là sự trơ trẽn của kẻ chụp ảnh mà là những ánh mắt của những đứa bé – ánh mắt đầy sợ hãi và yếu đuối. Ánh mắt ấy nói rằng “tôi biết đây là điều tội lỗi. Tại sao nó lại xảy ra với tôi?” Ánh mắt ấy có trên mọi bức ảnh, trên khuôn mặt của nạn nhân trẻ nhất.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x