Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Giới thiệu tới bạn đọc cuốn sách Bần Gia Nữ của tác giả Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu 

Chương 2 

“Đại tỷ, thơm quá, thơm quá……” Trương Tiểu Bảo bảy tuổi lôi vạt áo Trương Tiểu Oản, hít hít cái mũi bị lạnh đến chảy nước mũi. Hắn ngửi thấy mùi thơm lúc còn đang ngủ, nên mới đi đến đây, lúc này hắn liên tục nuốt nước miếng, bụng phát ra tiếng ọc ọc vì đói khát. Những tiếng động làm người ta chua xót này khiến bản mặt Trương Tiểu Oản khó coi như quan tài.

Nàng đang ôm đứa em trai thứ hai trong lòng, Trương Tiểu Đệ mới bốn tuổi, lúc này hắn đã khóc đến hơi thở thoi thóp, chỉ ôm lấy cổ chị gái mà lặp đi lặp lại, “Đại tỷ……”

Trương Tiểu Oản một tay ôm hắn, một tay kia lau nước mũi cho Trương Tiểu Bảo, sau đó cắn chặt răng, cố gắng nén chua xót lạnh lùng nói, “Chờ một chút, đợi phụ thân và mẫu thân về thì chúng ta mới được ăn.”

Không có sự cho phép của cha mẹ thì cho dù nàng có to gan đến đâu cũng không dám đút nấm cho hai đứa bé này ăn.

Trương Tiểu Oản cố gắng quay mặt nhìn về phía con đường nhỏ phía trước, lại không dám nhìn vào mặt hai đứa bé bên cạnh mình, nàng sợ mình không nhịn được mà khóc.

Nàng không phải người yếu đuối, trước khi xuyên đến đây nàng đã là một người lớn trưởng thành, lăn lộn với đời nhiều năm, cũng sớm luyện thành ý chí sắt đá. Nhưng dù lòng nàng cứng đến đâu thì chỉ cần nhìn thấy hai đứa bé đói đến thê thảm, trên người chỉ có bộ quần áo không đủ giữ ấm này thì nàng sẽ khóc, không ngừng được.

Nàng đã đem mọi miếng vải có thể tìm được liều mạng may thêm một cái áo nữa cho hai đứa. Đó là tất cả những gì nàng có thể làm được, bởi vì cái nhà này quả thực quá nghèo.

Thậm chí nàng cũng chẳng thể tự làm chủ mà cho hai đứa ăn nấm này được.

Cái loại nghẹn khuất này khiến nàng không thể không nhẫn nại, sợ chỉ cần thả lỏng biếng nhác thì cơ thể gầy nhỏ này của nàng cũng sụp xuống luôn……

Đợi một hồi mới thấy vợ chồng Trương thị từ ngoài đồng trở về. Lưu Tam Nương ưỡn cái bụng to, khiêng đòn gánh đi ở phía trước, còn Trương A Phúc khiêng cái cuốc chậm rãi đi ở phía sau.

“Mẫu thân……” Trương Tiểu Oản buông Trương Tiểu Đệ rồi chạy qua đón, muốn nhận cái đòn gánh trên vai mẫu thân nhưng Lưu Tam Nương lại đi qua nàng, vác đòn gánh vào trong nhà.

Trương Tiểu Oản chỉ đành đón lấy cái cuốc trong tay Trương A Phúc, mà Trương A Phúc cũng nhìn thoáng qua đứa con gái lớn, không nói năng gì mà để nàng giúp mang cái cuốc vào nhà.

“Vào nhà ngồi đi.” Cha mẹ về nhưng hai đứa nhỏ cũng không ra đón, bọn chúng không thân thiết với hai người. Vợ chồng Trương thị cả ngày đều ở ngoài đồng làm việc thế nên hai đứa nhỏ phần lớn là do Trương Tiểu Oản chăm đến lớn, và tụi nó cũng nghe lời nàng.

Mà trong trí nhớ của thân thể này, Trương Tiểu Oản biết nàng và hai đứa em trai này cũng không nói chuyện quá nhiều, ngày thường cũng chỉ có vài câu đơn giản răn dạy. Nhưng Trương Tiểu Oản quả thực rất quan tâm đến hai đứa em, buổi tối hôm nàng đói chết vẫn đem chén cháo nhìn không ra có hạt gạo nào bên trong không cho Trương Tiểu Đệ nhỏ tuổi nhất uống.

Mà Trương Tiểu Oản cũng phát hiện, có lẽ vì dinh dưỡng không đủ lại bị lạnh thường xuyên nên hai đứa em này của nàng rõ ràng phát triển chậm về khả năng ngôn ngữ và hành vi…… Nếu ở hiện đại thì chính là biểu hiện ban đầu của thiểu năng trí tuệ.

Nếu bọn họ không được ăn đủ no thì cho dù không đói chết về sau cũng sẽ không có cuộc sống tốt, có lẽ cả đời đều nghèo, luôn bị cái đói theo đuôi —— giống như cha bọn họ, Trương A Phúc. Bọn họ cũng sẽ yếu ớt, phản ứng chậm, không thể làm việc đồng áng, cũng không học được nghề để nuôi bản thân.

Mà Trương Tiểu Oản đã chết kia có khả năng cũng có trí lực kém phát triển. Nàng không có quá nhiều ký ức trước đây của Trương Tiểu Oản, chỉ có một chút chuyện trong nhà, đừng nói đến tình hình trong thôn hoặc thôn này có bao nhiêu hộ gia đình. Đây đều là kiến thức sau khi Trương Tiểu Oản đến nơi này rồi mới tìm hiểu được.

Mấy ngày đầu Trương Tiểu Oản còn tưởng thân thể này bài xích linh hồn nàng nên nàng mới không có được ký ức hoàn chỉnh. Nhưng qua một thời gian nàng mới hoài nghi là do đứa bé gái 9 tuổi này chỉ có chút ký ức đáng thương như vậy ở trong đầu. Trí lực không phát triển đầy đủ nên nàng chỉ có thể nhìn tới những gì mắt có thể nhìn thấy.

Trương Tiểu Đệ hiện tại đã bốn tuổi nhưng ngoài gọi chị cả còn rõ ra thì gọi cha mẹ cũng vẫn ngọng, khó nghe vô cùng.

Có điều cha mẹ bọn họ cũng chẳng để ý, cho dù hắn đã bốn tuổi vẫn không biết gọi người thì cũng bình thường, trẻ con trong thôn này là thế, chờ bọn họ lớn lên là được rồi……

Trương Tiểu Oản cũng từng thống khổ mà sống như thế đến năm 9 tuổi. Hiện tại nàng đã biết nguyên nhân nhưng lại bất lực bởi vì ăn còn không đủ no. Đến rau dại xung quanh cũng không tìm được bao nhiêu, chúng nó đều cằn cỗi tới mức nếu không nhìn thấy tận mắt thì nàng sẽ không tưởng tượng nổi. Tình cảnh đã bi đát đến độ nàng phải lấy thân ra thử xem đồ ăn có độc không.

“Buổi trưa con đã ăn cái này rồi……” Trương Tiểu Oản đem nồi trên bếp nhấc xuống, đặt lên cái bàn đất, mặt không biểu tình nói, “Hiện tại đã hơn nửa canh giờ.”

Nói xong, nàng ngồi xuống ghế dài, ôm Trương Tiểu Đệ còn đi không vững ôm vào trong lòng.

“Đại tỷ……” Trương Tiểu Đệ cắn môi nhìn chằm chằm canh nấm đang bốc khói trên bàn, cái mặt nhọn hoắt không có chút thịt bị đông lạnh đến xanh tím. Trương Tiểu Oản thấy vậy thì càng ôm hắn chặt hơn mong có thể truyền cho hắn chút hơi ấm.

Hai đứa bé vẫn luôn đi theo chị cả nhà mình. Trương Tiểu Oản bưng cái nồi sắt để trên bàn thì Trương Tiểu Bảo cũng đã ngồi xổm xuống bên chân chị, nhìn chằm chằm cái nồi bốc khói kia không nhúc nhích, đôi mắt cũng không hề chuyển sang chỗ khác.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x