Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

2. THIẾU NỮ QUÁI DỊ

Cao Cạnh vĩnh viễn không quên được cảnh tượng mà mình nhìn thấy vào ngày 3 tháng 4 năm 1995, khi anh lần đầu tiên bước vào hiện trường một vụ án mạng. “Vụ án Khưu Tiểu Mi” là vụ án giết người đầu tiên mà anh được tiếp xúc trong đời. Khi nhận điện thoại, anh không hề ngờ nghĩ người báo án lại chính là Mạc Lan – bạn tốt của anh. Anh chỉ biết, có một nữ sinh trung học phổ thông gọi vào số 110[1], rồi lắp ba lắp bắp nói rằng mình phát hiện thấy trong căn hộ số 101 nhà số 2 ngõ 38 đường Thải Bình có xác chết của một người phụ nữ. Nơi đó vừa khéo thuộc phạm vi quản lý của anh. Anh đã cùng với hai người cảnh sát hướng dẫn của mình và hai vị bác sĩ pháp y xuất phát đi tới đó.

Khi tới nơi, phía trước cửa tiệm đồng hồ có hai học sinh đang chờ bọn họ. Anh vừa nhìn là nhận ra ngay, cô nữ sinh mặc áo khoác ngoài màu xám, có mái tóc dài buông xõa sau lưng chính là Mạc Lan. Ở bên cạnh cô là một học sinh cắt tóc ngắn, mặc áo khoác kiểu nam đang ngồi dạng chân trên bậc thềm đá, khuôn mặt dửng dưng nhìn xuống mặt đất. Biết mấy người bọn họ đang đi tới gần, người học sinh đó mới đột ngột ngẩng đầu lên, ném về phía anh một ánh mắt đầy ngờ vực. Về sau, Cao Cạnh mới biết, thì ra cô nữ sinh trông giống hệt con trai ấy là Phó Viễn, bạn cùng lớp với Mạc Lan, con gái duy nhất của người bị hại, học lớp 10 A3 trường trung học phổ thông Khánh Bắc[2].

Mạc Lan nhìn thấy anh, cứ như là thấy vị cứu tinh, nhưng có lẽ vì thấy bên cạnh anh còn có người khác, cho nên cô cố gắng kiềm chế bản thân không lên tiếng chào hỏi, mà bước tới trước mặt hai người cảnh sát hình sự còn lại, rồi bắt đầu trả lời những câu hỏi của bọn họ. Anh thấy cô lúc này vẫn rơm rớm nước mắt, khuôn mặt đầy nét vẻ tủi thân, không khỏi cảm thấy xót xa vô cùng.

“Là em báo cảnh sát phải không?” Lý Kiện hỏi.

“Dạ vâng.” Mạc Lan đáp.

“Xác chết ở đâu?”

“Ở, ở trong phòng.”

“Em có quan hệ thế nào với người chết?”

“Con gái bác ấy là bạn học cùng lớp với em.”

“Vậy con gái người chết đâu?” Lý Kiện nhìn quanh bốn phía. Lúc này, Phó Viễn mới bước tới, ban đầu cô chỉ ngồi trên bậc thềm đá kia, dường như thể mọi chuyện đều chẳng liên quan đến mình.

“Em là con gái người chết?” Lý Kiện vừa đưa mắt quan sát Phó Viễn vừa hỏi.

“Vâng, để em đi mở cửa.” Là giọng của con gái, nghe cứ đều đều như quả lắc của chiếc đồng hồ.

Lý Kiện lại đưa mắt quan sát cô lần nữa. Cao Cạnh nhân lúc này đưa mắt nhìn qua phía Mạc Lan. Anh muốn dùng ánh mắt để an ủi cô, kêu cô đừng sợ. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đầy vẻ sợ hãi kia của Mạc Lan, bản thân anh cũng bất giác cảm thấy căng thẳng. Hiện trường liệu có phải là rất đáng sợ không? Anh vẫn trong thời gian thực tập, đây là lần đầu tiên anh bước vào hiện trường của một vụ án mạng. Tuy trước đây anh cũng từng nhìn thấy người chết, nhưng đó đều là trên ảnh. Nghĩ đến cảnh tượng đẫm máu mà mình lần đầu tiên phải đối mặt, trong lòng anh không tránh khỏi có chút kinh sợ.

“Tiểu Cao, cậu muốn vào cùng với chúng tôi hay là ở lại bên ngoài này?” Lý Kiện dường như đã nhìn ra tâm tư của anh, hỏi với giọng đùa cợt.

“Em tất nhiên phải vào rồi.” Anh lập tức lớn tiếng trả lời.

“Ha ha, vậy thì tốt.” Lý Kiện khẽ cười một tiếng, lại gật gật đầu với anh, sau đó dặn dò: “Mang túi bọc giày vào đi!”

Anh vâng lời làm theo.

Căn hộ số 101 vô cùng tĩnh lặng. Phó Viễn bật đèn lên cho bọn họ xong, lập tức biến mất phía sau cánh cửa. Cao Cạnh loáng thoáng nghe thấy cô nói với Mạc Lan: “Chiếc nhẫn ấy đành để cảnh sát giao lại cho cậu rồi.”

Chiếc nhẫn? Anh cảm thấy khó hiểu, vừa định ngoảnh đầu lại nghe xem Mạc Lan nói thế nào thì, Lý Kiện ở bên trong đã lên tiếng gọi anh: “Tiểu Cao, mau vào đây! Sao lề mề thế?” Thế là anh chỉ đành vội vã bước vào trong.

May thay, đây không phải một vụ án băm xác. Anh vừa vào phòng, liền nhìn thấy thi thể, trong lòng thầm thở phào một hơi. Tuy mùi máu tanh ngợp cả căn phòng và con dao phay vẫn cắm trên cổ người chết kia cũng khiến anh cảm thấy dạ dày nhộn nhạo, nhưng nghĩ đến việc lần đầu tiên đến hiện trường án mạng mà có thể nhìn thấy một xác chết còn nguyên quần áo, anh đã cảm thấy mình rất may mắn rồi.

Căn phòng khá bừa bộn, góc phòng có chất mấy túi quần áo lớn, trên giường có hai chiếc chăn mỏng đắp mùa xuân còn chưa được gấp lại, trên chiếc bàn trang điểm kê sát tường đặt bừa bãi mấy món đồ trang điểm. Vài bộ quần áo nữ được phơi trên một sợi dây điện bên dưới trần nhà. Khi Cao Cạnh đi ngang qua, một chiếc quần dài màu xanh lam thiếu chút nữa còn va quệt vào trúng đầu anh. Anh bất giác đưa tay lên đỡ, phát hiện chiếc quần đó không ngờ vẫn còn hơi ẩm.

 

 

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x