Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

NỮ TÙ TRÊN ĐỈNH THÁP

Giữa lúc Alice đang theo dõi từ trên đỉnh tháp màn tháo chạy của thằng bé thì nó chợt đánh rơi vật gì đó xuống bãi cát.

– Đôi ủng cưỡi ngựa của Marion ! Alice lẩm bẩm.

Chẳng ích chi việc réo gọi thằng nhóc ăn cắp vặt. Nó không sao nghe thấy được. Cô thấy nó nhảy lên thuyền và cắm đầu cắm cổ chèo ra xa.

“Sao mình lại có thể bỏ rơi Marion ở lại một mình trong căn chòi chứa công cụ lao động nhỉ ?” Cô gái nghĩ thầm kèm theo những lời tự trách chính minh.

Rầu rĩ, Alice quay trở lại, xuống cầu thang, chạy ra cửa thông ra bên ngoài.

Cô tính mở cửa nhưng cửa cứng ngắc. Quýnh quáng, Alice xoay tay nắm, vận dụng hết sức kéo mạnh ra. Cánh cửa không hề nhúc nhích. Người ta đã khóa trái cửa từ bên ngoài. Hector Karoja chăng ?

Alice đã trở thành nữ tù trên đỉnh tháp !

Bất chấp nỗi bức xúc đang bóp thắt tim mình, Alice vẫn giữ được sự điềm tĩnh. Cô leo trở lên trên chiếc cầu thang xoáy trôn ốc, băng ngang gian phòng nhỏ, lao vào con đường tuần tra và chăm chú quan sát cảnh quan trải rộng bên dưới chân mình.

Gần hai mươi thước tây ngăn cách cô với mặt đất. Nản lòng, cô gái quay trở lại tầng trệt. Nhưng cô đã uổng công xoay tay nắm cửa theo mọi hướng. Bất chợt, cô tưởng như nghe thấy một tiếng nói. Tim cô bỗng đập loạn xạ bên trong lồng ngực. Đúng là có hai người đàn ông đang bước lại gần cửa ra vào.

– Mày có thấy cái xe hơi đậu bên ngoài không ? Biết đâu những đứa con gái ấy lại đang rình mò chúng ta.

– Riết rồi tụi mình đến bị thộp cổ mất thôi ! Một tên bực bội la toáng lên. Và nếu lỡ tụi mình bị sa lưới pháp luật, thì mày có thể tin chắc mười mươi là ông già sẽ phủi tay bỏ rơi tụi mình cái rụp cho mà coi. Ổng sẽ tuyên bố tỉnh queo là chưa hề gặp tụi mình bao giờ cả !

– Ôi ! Đừng tự dằn vặt mình nữa, tên kia cằn nhằn. Chính tao là đầu sỏ trong phi vụ này, không phải vậy sao ? Mày cứ việc làm theo những gì tao bảo thôi. Sớm muộn gì ta cũng tìm được một manh mối nào dó. Kho báu chỉ có thể nằm ở trong các vách tường của khu nhà này thôi.

– Mẹ kiếp ! Cứ cho là vậy đi; nhưng trong vách tường nào mới được chứ ? Tên thứ nhất cự lại, giọng châm biếm. Gì chứ vách tường thì ở đây thiếu gì ? Tao thì tao xin lặp lại với mày là những gì hai đứa mình đã tìm được cũng đủ xài cho tao rồi, và khỏi có vấn đề khai báo chuyện ấy với ông già đi.

– Chừng nào ổng nhận ra là tụi mình đã giật mìn cho nổ tung hàng tấn đá, ổng đừng hòng mà nói được là tụi mình đã không lao động cật lực vì ổng ! Tên thứ hai cười gằn.

Những tiếng nói xa dần. Alice hiểu rằng hai gã đàn ông đã bỏ đi. Họ là ai ? Một trong hai giọng nói không hẳn là xa lạ đối với cô, còn giọng kia thì nghe ra khá quen thuộc. Nhờ sục sạo trong ký ức, cô thấy hình như giọng nói ấy là của gã đàn ông mà cô đã từng trao đổi vài lời trên bến neo đậu thuyền bè và cũng là kẻ mà cô nghi ngờ là đã tông vào chiếc ca nô gắn máy cho thuê.

“Điều này có thể xác nhận một số giả thuyết của mình là chính xác, Alice tự nhủ. Thì ra là do dụng công cố ý hẳn hoi mà các vách tường và khu khuôn viên của tòa lâu đài đã bị tàn phá đến tan hoang; mà việc làm này lại là theo lệnh của kẻ nào đó đang có mưu đồ tranh đoạt tài sản của người khác ! Dù sao đi nữa, lời qua tiếng lại của hai gã đàn ông mà mình vừa tình cờ nghe được đã thực hiện được một khám phá lý thú. Không chừng là nửa thứ hai của bức thư nọ cũng nên ? Hoặc là thêm một thông tin liên quan đến những cuộc thí nghiệm mà John Trabert đã tiến hành lúc sinh tiền ? Trừ phi là điều ấy có dính líu gì tới Floriane ?”

Với hy vọng nhìn thấy mặt những kẻ vừa nói, cô gái liền quay trở lên tháp, cúi khom người trên lan can nhìn xuống. Alice không thể nào thấy được họ, chỉ nghe thấy họ huýt gió gọi lũ chó. Lát sau, sự yên tĩnh lại phủ chụp lên cảnh vật.

“Họ đi mất tiêu rồi ! Alice ghi nhận, hết sức chán chường. Lẽ ra hồi nãy mình nên báo cho họ về sự có mặt của mình khi còn chưa quá trễ mới phải. Mà không ! Họa có là điên mới làm thế. Đó là những kẻ bất lương và chúng sẽ phá hỏng kế hoạch của mình mất. Ta thể nào cũng tìm được cách thoát hiểm một mình mà !”

Mặc cho Alice đã khổ công ra sức phục hồi dũng khí cho chính mình, tình cảnh của cô cũng không vì thế mà bớt đi phần éo le. Không một mảnh vải che thân, Marion không thể nào đến tiếp ứng cho cô được. Bess thì – ít ra là Alice tưởng thế – đang đợi trên xe hơi, bên kia cổng rào của khuôn viên.

Không biết mệt, Alice tiếp tục thăm dò từng phần tầng trệt của ngọn tháp, những mong tìm ra một lôi thoát bất kỳ. Họa vô đơn chí, bụng cô lại cảm thấy đói như cào. Nhìn đồng hồ đeo tay, cô hết sức ngạc nhiên khi thấy nó đã chỉ qua hai giờ chiều.

“Nếu may mà mình thoát dược khỏi chỗ này, thì cũng là để phải chịu cảnh bị hai chị em Marion và Bess xé phay làm gỏi cho hả cơn giận của chúng thôi !”, Alice thầm nghĩ, với một nụ cười nửa đùa nửa mếu phớt nhẹ qua vành môi.

Cô làm sao mà ngờ được là nhỏ Bess đã phải đấu tranh kiên cường đến mức nào với cơn hoảng loạn. Trong lúc Alice đang chịu thân phận nữ tù trên đỉnh tháp, nó đã bị bó buộc phải ngồi miết giữa một chạc cây, cách tòa lâu đài một cự ly xa lắc xa lơ, bị bao vây bởi bầy chó dữ. Nếu nó tụt xuống đất, chúng sẽ phanh thấy xé xác nó ngay.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x