Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Britt-Marie Đã Ở Đây của tác giả Fredrik Backman mời bạn đọc thưởng thức.

MỘT

Nĩa. Dao. Muỗng.

Theo đúng thứ tự đó.

Britt-Marie tuyệt đối không phải là loại người đi phán xét người khác. Không hề.

Nhưng rõ ràng không một người văn minh nào nghĩ đến chuyện sắp xếp một ngăn kéo cất dao nĩa theo một cách khác so với cách mà lẽ ra nó phải được sắp xếp.

Chúng ta đâu phải loài thú, đúng không nào?

Đó là một ngày thứ Hai của tháng Giêng. Britt-Marie đang ngồi trước một cái bàn giấy của văn phòng giới thiệu việc làm. Đúng là không có cái ngăn kéo cất dao nĩa nào ở quanh đấy, nhưng hình ảnh đó xuất hiện trong đầu bà vì nó tổng kết cho tất cả những thứ đã đi sai đường dạo gần đây.

Dụng cụ ăn uống cần phải được sắp xếp như mọi khi, bởi vì cuộc sống nên tiếp tục như cũ. Cuộc sống bình thường phải coi sao cho đàng hoàng. Cuộc sống bình thường là người ta dọn dẹp nhà bếp, giữ ngăn nắp ban công và chăm sóc con cái. Đó là một công việc khó khăn – khó khăn hơn người ta tưởng nhiều. Trong cuộc sống bình thường chắc chắn bạn sẽ không thấy mình ngồi ở văn phòng giới thiệu việc làm.

Cô nhân viên ở đây có mái tóc ngắn phát sợ, Britt-Marie tự nhủ, chẳng khác nào tóc đàn ông. Không phải chuyện đó có gì sai trái, tất nhiên rồi – hiện đại mà, hẳn là thế. Cô gái chỉ vào một tờ giấy và mỉm cười, rõ ràng cô đang vội.

– Bác vui lòng điền tên, số bảo hiểm xã hội và địa chỉ vào đây.

Người ta lập hồ sơ về bà. Như thể bà là một tên tội phạm. Như thể bà ăn cắp một công việc thay vì đi tìm nó.

– Sữa và đường ạ? – Cô gái vừa hỏi vừa rót một ít cà phê vào cái ly nhựa.

Britt-Marie không phán xét ai cả. Không hề. Nhưng ai lại đi hành xử như thế? Ly nhựa? chúng ta đang ở trong thời chiến hay sao? Bà muốn nói điều đó với cô nhân viên, nhưng bởi vì ông Kent luôn giục bà tỏ ra “khéo léo hơn trong giao tế”, nên bà chỉ mỉm cười một cách nhã nhặn hết mức có thể, và chờ được đưa một cái lót ly.

Kent là chồng của Britt-Marie. Ông là một chủ doanh nghiệp. Nó thành công một cách cực kỳ đáng kinh ngạc, ông làm ăn với người Đức và cực kỳ, cực kỳ giỏi giao tế.

Cô nhân viên đưa cho bà hai hộp giấy be bé đựng thứ sữa mà người ta không cần phải bảo quản lạnh. Sau đó cô giơ ra một cái ly nhựa có cái muỗng nhựa ló lên. Có được mời ăn thịt của một con thú bị xe cán chết thì bà cũng không thể kinh ngạc hơn.

Britt-Marie lắc đầu và lướt bàn tay trên mặt bàn như thể trên đó có nhiều vụn bánh vô hình. Giấy tờ nằm bừa bộn khắp nơi. Rõ ràng cô nhân viên không có thời gian để thu dọn chúng, Britt-Marie đã hiểu – cô quá bận với sự nghiệp của mình.

– Được rồi. – Cô gái nói với giọng dễ chịu và hướng sự chú ý vào mẫu đơn trở lại. – Bác chỉ cần điền địa chỉ vào chỗ này.

Britt-Marie nhìn xuống đùi. Bà nhớ ngôi nhà và cái ngăn kéo cất dao nĩa của mình. Bà nhớ Kent, vì ông luôn là người điền vào mọi biểu mẫu.

Khi cô gái có vẻ như sắp nói tiếp, bà ngắt lời cô.

– Cô đã quên đưa cho tôi cái đĩa lót tách. – Britt-Marie nói và mỉm cười với tất cả khả năng giao tế mà bà huy động được. – Tôi không muốn để lại vết bẩn trên bàn làm việc của cô. Phiền cô đưa tôi thứ gì đó để tôi đặt cái… tách cà phê lên, có được không?

Britt-Marie dùng giọng điệu đặc biệt mà bà luôn dựa vào mỗi khi phải huy động toàn bộ sự tử tế trong lòng, để gọi nó là một cái “tách”, mặc dù nó là một cái ly nhựa.

– Ồ, bác đừng lo, cứ đặt nó ở chỗ nào cũng được.

Như thể cuộc sống đơn giản đến thế. Như thể việc sử dụng cái đĩa lót tách và sắp xếp ngăn kéo cất dao nĩa theo đúng thứ tự chẳng hề quan trọng. Cô gái – người rõ ràng không bận tâm đến giá trị của những cái đĩa lót tách, những cái tách tử tế, thậm chí cả những cái gương, căn cứ theo kiểu tóc của cô ta – tiếp tục gõ cây bút vào tờ giấy, bên cạnh mục “địa chỉ”.

– Nhưng lẽ nào chúng ta lại đặt ly tách lên bàn? Nó sẽ để lại vết bẩn, cô thừa biết như thế mà.

Cô gái liếc nhìn bề mặt của cái bàn trông như đã bị một đứa trẻ con trây trét khoai tây nghiền lên. Bằng một cái nĩa. Trây trét lung tung.

– Có gì quan trọng đâu ạ, nó đã cũ kỹ và trầy xước sẵn rồi! – Cô gái mỉm cười đáp.

Britt-Marie gào thét trong lòng.

– Tôi không tin cô hiểu được chuyện đó là do cô đã không dùng đĩa lót tách. – Bà lẩm bẩm.

Britt-Marie hoàn toàn không dùng lối nói “hung dữ thụ động” như chữ dùng của hai đứa con ông Kent, khi chúng nghĩ bà không nghe thấy. Thật ra bà không hung dữ thụ động. Bà là người chu đáo. Sau khi nghe thấy hai đứa nói mình là người hung dữ thụ động, Britt-Marie đã trở nên “siêu chu đáo” trong suốt mấy tuần lễ liền.

Cô nhân viên ở văn phòng giới thiệu việc làm tỏ ra hơi căng thẳng.

– Được rồi… bác vừa nói tên bác là gì nhỉ? Britt, đúng không ạ?

Britt-Marie. Chỉ có chị tôi mới gọi tôi là Britt.

– Dạ vâng, bác Britt-Marie, bác vui lòng điền vào mẫu đơn nhé.

Britt-Marie ngó xuống tờ giấy đang đòi hỏi bà phải cam đoan về nơi bà sống và nhân thân của bà. Thời buổi này người ta phải đối phó với một số lượng phi lí các loại giấy tờ để được làm người. Một số lượng ngớ ngẩn các thủ tục hành chính để xã hội tiếp nhận một con người. Cuối cùng, bà miễn cưỡng điền tên, số bảo hiểm xã hội và số điện thoại di động. Dòng địa chỉ bị bỏ trống.

– Chuyên môn được đào tạo của bác là gì vậy, Britt-Marie?

Bà siết chặt cái túi xách.

– Xin cam đoan với cô là việc học hành của tôi rất xuất sắc.

– Nhưng không có chuyên môn ạ?

– Nói cho cô biết nhá, tôi đã giải hàng đống ô chữ. Người không có học còn lâu mới làm được như thế.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x