
Cậu Bé Học Việc Và Thầy Trừ Tà 6 – Sự Hy Sinh Của Thầy Trừ Tà – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
CUỘC HÀNH TRÌNH BẮT ĐẦU
Cuối cùng cũng tới lúc đi đến mũi Sunderland mà bắt đầu cuộc hải hành dài đăng đẵng đến Hy Lạp. Năm cỗ xe ngựa được thuê để chở chúng tôi cùng hành trang vật dụng ra đến biển – một trong số đó được phủ bạt đen kín để giúp Mẹ tránh ánh nắng mặt trời.
Những phù thủy ở Pendle đã đi bộ từ trước đó một ngày. Mab và hai đứa em là thành phần trong nhóm bảy người thuộc tộc Mouldheel. Đồng thời còn có chín đại diện của tộc Deane và mười một người tộc Malkin, đã tính cả Grimalkin. Alice đi cùng với họ. Chúng tôi thậm chí còn chưa kịp chào tạm biệt nhau.
Buổi chia tay với anh Jack, chị Ellie và anh James ngắn gọn nhưng lưu luyến. Jack ôm Mẹ thật chặt hồi lâu, và khi hai người rời nhau ra thì mắt anh đã ướt nhòe. Lúc Mẹ leo vào xe, tôi nhìn thấy má bà cũng ươn ướt. Tôi cố gắng xóa hình ảnh ấy khỏi tâm trí, nhưng dường như đây là cuộc chia ly cuối cùng; mẹ với các anh có thể sẽ chẳng bao giờ gặp được nhau nữa.
Tôi cũng nghĩ đến lần gặp gỡ sau cùng với thầy mình. Giờ đây tôi trên đường đi đến một vùng đất hoàn toàn xa lạ để đối mặt với những hiểm nguy to lớn.
Có thể tôi cũng sẽ không bao giờ gặp lại Thầy nữa. Tôi chỉ ước rằng lúc đó mình đã có cơ hội từ biệt Thầy một cách đàng hoàng để cám ơn người đã khuyên răn dạy dỗ mình.
Chuyến hành trình diễn ra trơn tru và chúng tôi ra đến mũi Sunderland thì thấy nơi đây thật nhộn nhịp tất bật.
Độ sâu của con kênh không cho phép những con tàu lớn áp sát vào bờ, trong khi ngoài cửa biển là con tàu loại ba cột buồm lớn đang thả neo chờ. Đó là tàu Celeste, được thuê để chở chúng tôi băng đại dương đến tận Hy Lạp. Đó cũng là con tàu có vận tốc lớn – một trong số những thương thuyền cao tốc nhất hoạt động ở cảng Hạt.
“Giờ con hiểu tại sao mẹ cần nhiều tiền rồi phải không nào?” Mẹ hỏi tôi. “Thuê con tàu như thế này thì không thể rẻ được. Cả việc thuê được đội thủy thủ chấp nhận chở khách là một đám phù thủy cũng không rẻ.”
Những chiếc thuyền nhỏ cứ chạy xuôi ngược giữa bãi biển và con tàu lớn để vận chuyển đồ. Mặt trời chiều vẫn còn đó, nhưng gió lại quá to, tôi nhìn theo những dòng nước dập bập bềnh lòng đầy lo lắng.
Lúc đó tôi nghe thấy tiếng sủa mừng rồi con Vuốt đang nhảy chồm vào tôi cùng hai chú cún nhỏ. Ông Bill Arkwright đi sát sau chúng.
“Sẵn sàng cho chuyến hải hành chưa cậu Ward? Cũng không phải một ngày quá xấu để khởi hành nhỉ,” ông nói. “Nhưng biển có hơi động, ra ngoài khơi xa chắc còn động hơn. Mọi thứ sẽ ổn thôi một khi cậu hết lạ nước lạ cái.”
Tôi không nói gì mà chỉ liếc nhìn qua Alice, cô bé đang đứng gần một nhóm phù thủy. Rõ là cô trông lo lắng chẳng kém tôi, nhưng bắt gặp mắt tôi thì cô vẫn vẫy khẽ tay chào. Tôi vẫy tay đáp trả rồi nhìn đám phù thủy đang chằm chặp nhìn xuống mặt nước hung hăng.
Biển khơi không làm khó được phù thủy giống như nước sông chảy siết đâu, nhưng muối thì vẫn là mối đe dọa đáng ngại. Nếu bị chìm trong biển, họ sẽ chết chắc. Đến cả bọt nước bắn lên cũng là mối nguy đối với họ, do vậy bọn họ toàn phải đeo găng tay mặc quần chẽn, ngay cả tộc Mouldheels thường đi chân trần cũng phải mang những chiếc vớ len. Tất cả bọn họ đều mặc áo trùm da, đó là một loại đồ bó chặt người, có những lỗ nhỏ để lộ mắt, mũi và miệng. Nhưng dù có trang bị thêm mấy thứ quần áo này, tôi đoan chắc rằng trong suốt cuộc hành trình đám phù thủy này sẽ vẫn luôn túm tụm rúm ró một góc trong khoang con thuyền Celeste mà thôi. Mẹ bảo rằng thủy thủ đoàn đều đã được thông báo về khách đi thuyền, dẫu vậy lúc trên bờ thì đám phù thủy vẫn lôi kéo vài ánh nhìn không mấy thiện cảm và đa số người ta đều lánh xa.
Hai chiếc thuyền lớn chèo tới chở chúng tôi ra khơi theo từng tốp khoảng sáu người. Mẹ đi đầu, được thuyền trưởng tàu Celeste hộ tống. Tiếp đến là những phù thủy được chèo đưa đi, tiếng la oai oái và tiếng gào lên vì bị dính bọt muối của họ dần dần xa khuất. Nhưng Alice không đi với bọn họ. Cô bé đến đứng cạnh tôi.
“Có phiền cậu không nếu tớ đi cùng cậu, Tom?” cô bé hỏi đầy ngượng ngùng.
“Dĩ nhiên là không rồi,” tôi đáp.
Rồi chúng tôi cùng nhau đi trên chuyến tàu cuối, cùng ông Arkwright và ba chú chó. Mấy con chó thì phấn khích quá đỗi đến mức ông chủ của nó phải quát mấy câu thì con Vuốt mới chịu nằm yên một chỗ. Con thuyền chòng chành đến sợ, nhưng may thay đoạn đường đi ra tàu không quá dài. Leo thang dây lên tàu chẳng khó khăn gì, còn chiếc giỏ to được thả xuống để kéo mấy chú chó lên.
Mẹ cùng thuyền trưởng – một bác cao to có khuôn mặt đỏ au cùng hàm râu kẽm vểnh hẳn ra ngoài – đang đứng ở cột buồm chính: mẹ vẫy tay gọi tôi lại.
“Đây là thuyền trưởng Baines,” bà vừa nói vừa mỉm cười, “người đi biển cừ nhất trong Hạt mình đấy.”
“À, ta quả nhiên là được sinh ra và lớn lên ở Hạt mình đã làm quen với thuyền bè từ ta còn nhỏ hơn cậu đấy, cậu bé ạ,” ông ta đáp, “nhưng còn việc ta là cừ nhất thì chưa chắc đâu. Vùng đất của chúng ta có vô số thủy thủ tài giỏi mà!”
“Ông chỉ được cái khiêm tốn,” mẹ tiếp lời. “Mà cãi lời phụ nữ cũng không phải là lịch sự đâu nhé!”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.