Chỉ Để Bay Qua Một Bình Minh – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Mùa thu như con gái thoa nhẹ son phấn bước lên sân khấu lần đầu bỡ ngỡ ngập ngừng trong lòng mang theo sự âu lo run rẩy. Mùa thu lại như sông nhỏ không sóng chiếc lá lặng im soi mình mất bóng. Mùa thu còn như trẻ lên ba ý thức mở phơi mà chẳng suy tư ngước nhìn trong veo mỉm môi tịch lặng. Mùa thu…
Trên chiếc xe một trăm mười phân khối là tôi giữa phố ở khoảng thời gian lưng lửng một sáng tự thưởng.
Phố lạ như chưa bao giờ tôi biết hoài bão hư vô mộng mơ dấu phẩy vẻ năm xưa hình thức chảy của thời gian bên ngoài tư tưởng. Giảm ga vào số dận phanh không thuộc về ý thức năm ngón tay như con số vô tình cõng nhau hiện hình trước mặt người già. Hương phố thoang thoảng mà ngấm dần sâu da mạch rộn lên một dòng chuyển lưu về tim khiến nhói một cảm giác mơ hồ. Chắc là chảy về đâu đó ao ước tri âm cũng như dồn nén nhục cảm với bao dự nhớ âm vang của đường đi lối bước của năm tháng hay phù sinh vĩnh cửu cũng chẳng mong muốn tính không hay dệt thêu khái niệm.
Tôi đi bằng phương tiện đốt xăng mà quên đi tự nhiên khởi nguồn cũng như đồng bào tôi quên những bụi đường cuộn lên sau tốc độ.
Thời gian không hiện tồn.
Đèn đỏ.
Đèn xanh.
Phố của chiêm bao.
Mùa của… mơ ước hay lương tháng quý tộc hưởng thụ nhỏ nhoi như khe một thời hiện đại vô tình?
Đi vào đường Nguyễn Hữu Huân mới biết là thói quen, là người, cà phê Lâm mời từ nỗi nhớ.
Nhiều người, nhiều người, nhiều người lắm. Môi cười, môi nói. Mắt buồn, mắt vui. Ánh nhìn chỉ chợt chạm nhau rồi trượt đi. Râm ran. Tiếng thìa quấy cốc. Sự nín thở hút ống nhựa. Khói thuốc. Phong thái nhàn. Không sang. Không hèn. Một cái thú lửng lơ nào đó. Ơ cái khốn khó nghèo đói, cái chụp giật tranh giành đã dừng lại ở ngoài kia…
Tiếng cắn hạt dưa. Tiếng giày gõ nhẹ. Tiếng ánh sáng len nhẹ mơ hồ. Tiếng của thở. Của tim đập. Của máu chảy. Tiếng cọ nhẹ. Tiếng của linh ứng. Tiếng…
Tôi ngồi bàn cuối áp tường. Gọi cà phê nóng. Thuốc lá “Vi-na”. Nhìn thấy hộp quẹt trên một bàn tay bùng một quầng vô sinh. Hẫng lòng…
Tranh tường không nhiều và không gây chấn động. Thích nhất bức vẽ theo kiểu men rạn. Cà phê, khói thuốc cay xè…
Lơ đãng ngước trần nhà. Trong đầu nảy từ: một… Chân nọ chồng chân kia. Một tay tì bàn. Một tay kê trên gối. Ý muốn tan như nước đổ sàn nhà.
Lâu rồi ký ức gọi mời. Bàn tay muốn huơ lên cầm nắm. Bàn tay của nghĩ. Bàn tay chới với như kẻ sắp chết sông. Thây kệ một tiếng thở. Một ngàn năm. Sự quyến rũ của vĩnh cửu. Của buông trôi. Hay như sóng – sóng cuồn cuộn trong sâu thẳm địa tầng.
Giật mình.
Tôi ngơ ngác không hiểu nổi. Thời gian mới đó mà như xa xôi lắm – Tôi vừa mới chết đi và sống lại. Hoặc xứ sở nào đã cướp đoạt được tôi…
Một chớp thôi vừa mới chạm vào tôi như phải bỏng ánh mắt chị dịu dàng mà cứa đứt từng xúc cảm nơi tôi chị bối rối một giây quay sang cười không nguyên với bạn và tôi bàng hoàng như lúc bị thua thằng bạn trong một cuộc đấu quan trọng vì danh dự chị làm như lắng nghe câu chuyện của những người cùng bàn mà thực ra đôi tay trên gối khẽ động đậy chao ôi là đôi tay gây chấn động phía tôi đôi tay đặc biệt ngàn vàng nó quyến rũ tôi và giết chết một khả năng buồn cũng như vui rồi thì mắt sâu nhìn qua không gian nhỏ hẹp ý thức về cái đẹp tự thân môi hường má ửng tuổi chị là gì với xúc cảm say mê từ ngoài chiếu rọi tôi lang thang trên từng tế bào chị và mon men vào trong thức chị không đành lòng chị lại ngước nhìn mỉm cười khiến tôi bị bóp nghẹt con tim nhưng tôi thấy vị ngọt như mật chếnh choáng như rượu vội hút thuốc đỏ rực như cố kìm nén cơn điên loạn bản năng chị chớp mắt thật dài và môi cắn chỉ làn da trên bầu má căng hơn còn ở dưới kia dưới kia là gì hỡi chị kính yêu…
Tôi hoang mang vội nhìn vào chiếc nhẫn quá đặc biệt đeo không đúng ngón tay trên bàn tay trái thiên thần của chị tôi hoang mang và bạt vía như heo may bỗng bị xô dạt bỗng vội vàng tìm chỗ núp là vách phố cổ trong tranh ông Phái trong tà áo kín đáo của thiếu nữ ông Vân chị nện vào tâm trí tôi nhát đầu tiên bằng cái hất tóc rồi quay ngang vẻ như hóng chuyện bạn bè cười vội vàng tiếng giòn thanh mỏng như tiếng của mơ trong nhạc ông Cao hết đoạn lại quay sang liếc nhìn im lặng ánh sáng lân tinh trong hai mắt đen nhánh âm u một hàng mi cong một làn môi máu màu má chiều đông thiếu nữ đàn bà hương của chị bay theo hương của mùa dịu bắt đầu quẫy đạp hương thu như tuổi có vị nước khe nhỏ vị ngai ngái nồng nồng gợi cảm giác đàn… khiến tôi chết giấc trong lời tuyên án âm âm của suy tư cái đẹp của vội vàng bản thể của chiếm… như thế giới không còn gì hiện tồn cả chị nữa chỉ còn duy nhất một xúc cảm tót vời đang cuộn đến trời xanh…
Bất ngờ.
Hơn cả tỉnh mơ chị ra về trước các bạn.
Bất ngờ khiến cho thất vọng hoang mang, lúc đứng lên lúc đi ra cửa, chị chẳng gửi lại gì dù một ánh mắt dịu dàng, dù một ánh nhìn lạnh lùng, hay dù chỉ là – má lại hường lên như trước…
Tôi vội nhao theo.
Chị nhà bàn vội hét lên chới với: Ơ kìa thế còn tiền thì làm thế nào…
Tôi vội vàng nhào ngược trở lại xin lỗi, dúi vội vào tay chị một tờ giấy bạc rồi lại nhào vội ra dòng ánh sáng bên ngoài. Đến được bên xe nhìn tút theo thấy chị đã xa một tầm nhìn. Lập tức trong lòng bục một chấn thương…
Ngón tay cái của bàn tay phải ấn nút đề mà xe không nổ. Hai phút đồng hồ quý giá trôi qua. Anh bạn trông xe chạy lại giúp. Thì xe nổ ngay. Tiếng gầm đinh tai nhức óc.
Sách liên quan
Không Lối Thoát – Đọc sách online ebook pdf
Ann-Marie MacDonald
Để Yên Cho Bác Sĩ ‘Hiền’ – Đọc sách online ebook pdf
Ngô Đức Hùng
Cuộc Chiến Sinh Tồn – Đọc sách online ebook pdf
Diana Rowland