Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Chỉ Được Yêu Mình Anh của tác giả Nam Lăng

Hồi 2: “Mỹ nhân” và “mặt lạnh”

Một tháng sau, giữa mùa hè.

Chị Thái Hoa chạy từ thang máy ra, mặt sưng vác, đặt phịch tập tài liệu xuống bàn Thượng Linh.

“Có vấn đề gì hả chị?” Thượng Linh lướt nhìn thời gian trên màn hình máy tính.

“Anh ta bảo em tự mang lên!” Chị Thái Hoa giọng đầy trách móc: “Chị đã nói với em rồi! Đây vốn là việc của em, tại sao lại bắt chị làm thay cơ chứ!”

“Hình như là chị bảo, tiện đường qua đó nên đem giúp em đấy chứ!” Cô nhắc lại lời Thái Hoa.

“Còn léo nhéo gì nữa, mau mang lên đi!” Tổ trưởng đã nổi cơn tam bành, Thượng Linh chỉ còn biết co rúm người lại. Cô nhìn thời gian trên máy tính, trong lòng thầm than vãn, thế này chắc chắn là không đến kịp buổi gặp mặt sáu đôi mai mối của cô rồi.

Vào thang máy, đi đến tầng dưới cùng, Thượng Linh bước qua hành lang kính rực rỡ tráng lệ, rồi đi thẳng đến tầng năm. Nơi này cấm mọi quan khách đi vào, là khu vực văn phòng cao cấp của khách sạn VIVS.

Phía cuối hành lang lát đá granit màu đen là hai cánh cửa chạm trổ hoa văn màu bạc đang đóng chặt. Bàn làm việc hình bán nguyệt sau cánh cửa lớn là “nguồn sống” của toàn bộ công nhân viên trong tập đoàn VIVS – CEO[1] của toàn bộ hệ thống hai bảy khách sạn năm sao trong toàn quốc.

[1] CEO là chữ viết tắt Tiếng Anh của Chief Executive Officer, nghĩa là chức vụ điều hành cao nhất của một tập đoàn, công ty hay tổ chức, phụ trách tổng điều hành một tập đoàn, công ty, tổ chức hay một cơ quan, chịu trách nhiệm thực hiện hàng ngày các chính sách của hội đồng quản trị.

Văn phòng bao phủ toàn một màu đen, bàn ghế, sô pha, rèm cửa đen, quần áo đen, tóc đen và đôi mắt cũng đen nốt. Quả thực người đàn ông này vô cùng yêu thích màu đen, và cũng có lẽ là người thuộc về màu đen.

Ánh mắt dưới hàng mi dài từ từ ngước lên, tuy Thượng Linh đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng vẫn thầm than vãn trong lòng. Khuôn mặt hoàn hảo, ánh mắt phong lưu ngạo mạn, làn da trắng mịn như ngọc… Tất cả những từ ngữ để chỉ mỹ nữ đều không thể mô tả nổi một phần mười vẻ đẹp của người đàn ông này.

Thượng Linh thầm nghĩ, có lẽ trên đời này chỉ duy nhất một từ có thể khái quát được vẻ ngoài và khí chất của anh ta, đó là: “Yêu tinh!” Nhưng anh ta lại là thể loại “yêu tinh” tuyệt sắc, vừa tao nhã cao quý lại vừa khôi ngô tuấn tú.

Thể loại đàn ông này, đúng là được sinh ra để làm hại cả thế gian. Làm hại đàn bà, đàn ông và bất cứ người nào đã từng thấy anh ta. Và vì thế, hôm phỏng vấn cũng làm hại luôn cả cô.

Người phỏng vấn Thượng Linh vô cùng đẹp trai, mái tóc cắt ngắn gọn, thân hình cao lớn cường tráng, vầng trán kiên cường chính trực, chỉ có điều vẻ mặt hơi lạnh lùng.

Quả là thần kỳ, khi Thượng Linh vừa ngồi chưa đầy một phút, anh chàng mặt lạnh đã nói với cô: “Thượng Linh, xin chúc mừng, em đã trúng tuyển! Chín giờ sáng mai chính thức làm việc, em đến đăng ký tại phòng phát triển thị trường.”

Thượng Linh ngẩn người, nhìn “mặt lạnh” một lúc, quyết định làm người phải thành thật: “Em chưa từng làm sổ tay quy hoạch bao giờ. Thực ra thì… cũng chưa bao giờ đọc sách vở về mảng này.”

“Mặt lạnh” khẽ mím môi, đang định nói gì đó, bỗng liếc thấy người đang đứng phía ngoài cửa, vội cung kính đứng dậy, khẽ cúi đầu: “Augus!”

Thượng Linh quay đầu lại, chỉ một cái liếc nhìn lúc này đã làm cô hồn bay phách tán. Mái tóc và đôi mắt đen nhánh, gương mặt với những đường nét tuyệt mỹ, thân hình cao ráo, khí chất lạnh lùng, ánh mắt ngạo mạn.

Người đàn ông này đúng là mang vẻ đẹp đến đáng sợ! Nhưng vẻ đẹp ấy không làm người ta yếu đuối mà ngược lại khiến người khác thấy mạnh mẽ đến lạ thường.

“Biết pha cà phê không?” Đôi môi mỏng tuyệt đẹp khẽ cử động. Giọng nói hơi trầm, hoàn hảo, rất cuốn hút nhưng lại có cảm giác cay nghiệt.

“Biết ạ!”

“Biết phô tô, biết in tài liệu không?”

“Biết ạ!”

“Biết hát không?… Biết nhảy không?…” Càng lúc anh ta càng hỏi những vấn đề đâu đâu, dường như chẳng liên quan gì đến nhau.

Cuối cùng, mỹ nam nói: “Xin chúc mừng! Em đã trúng tuyển! Chín giờ sáng mai đến phòng đối ngoại làm việc. Thời gian thử việc là ba tháng… A Ảnh, nhớ tìm người kèm cô ấy.”

Chàng mặt lạnh A Ảnh răm rắp nghe lời.

Sau khi mang hồ sơ rời khỏi VIVS, tâm hồn đang lơ lửng trên tận mây xanh của Thượng Linh mới dần dần trở lại mặt đất. Đây là lần đầu tiên trong hai mươi sáu năm cuộc đời, Thượng Linh ngơ ngẩn trước mặt một người đàn ông đến mức ấy.

Sau này, A Ảnh nói cho Thượng Linh biết, phản ứng của cô lúc đó còn tốt hơn nhiều so với những người phụ nữ khác. Hơn nữa, Augus rất ghét người khác nhìn mình bằng ánh mắt say mê.

Lý do lớn nhất giúp cô trúng tuyển chính là vì cô có thể bình tĩnh như không trả lời những câu hỏi của Augus.

Khi nghe những lời tán thưởng này, Thượng Linh rất muốn nói với A Ảnh rằng, sở dĩ lúc đó cô làm được như vậy chỉ vì cô bị sốc mạnh đến mức không còn biết gì nữa mà thôi.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x