Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

“Cậu Ổn Chứ?”

Phía sau có âm thanh người chạy bộ.

“Mày làm gì vậy?” Thời Noãn một phen đẩy mạnh Thời Ôn ra.

Thời Ôn vốn đang định đứng dậy, lại bị cô đẩy mạnh như vậy, thình lình mất trọng tâm, liền ngã ra đất. Lòng bàn tay ma sát với mảnh vụn nhỏ của đá, Thời Ôn đau đến nỗi nhăn mi.

Nhìn lại lòng bàn tay, còn tốt, không bị nặng lắm.

Cô lại ngẩng đầu nhìn Trần Trì, đối phương mặt đối diện với cô, đôi mắt giấu sau tóc, nhìn không ra cảm xúc. Cô di chuyển tầm mắt đến những vết thương trên người cậu.

Không biết cậu có đau hay không?

Thời Noãn nhìn Thời Ôn ngã trên mặt đất, nhíu mày: “Không sao chứ?”

Đứng dậy phủi phủi quần áo, Thời Ôn rũ mắt: “Em không sao.”

Thời Noãn bĩu môi, lôi ra một túi nhỏ, lấy thuốc sát trùng ra băng bó cho Trần Trì.

Trần Trì thờ ơ dựa người vào cây đại thụ, lại quay trở lại với bộ dáng cúi đầu như cũ.

Cậu không có bất kỳ phản ứng gì, giống như không biết đau đớn mà chỉ ngồi im lặng. Động tác của Thời Noãn cũng rất nhẹ nhàng.

Thời Ôn ngẩn người nhìn động tác của cô. Lúc này Thời Noãn mới băng bó cho Trần Trì lần đầu tiên, vẫn còn hơi vụng về.

Máu loãng từng giọt rơi xuống mặt đất, Thời Ôn cảm thấy đau hộ cậu, âm thầm hít một hơi.

Ngẩng đầu lên, cô thấy Trần Trì nhìn mình.

Xuyên qua khe hở của tóc cậu, Thời Ôn thấy đôi mắt cậu đen trắng rõ ràng, thẳng tắp nhìn cô.

Ánh mắt của cậu vô cùng trống rỗng.

Cô chuyển tầm mắt.

Thời gian nghỉ trưa sắp hết, động tác của Thời Noãn nhanh hơn. Khi hai người rời đi, Trần Trì vẫn ngồi dưới tàng cây.

Vào lớp gần 20 phút, cửa sau của lớp bị đẩy ra. Cả lớp đồng thời quay đầu lại nhìn, bao gồm cả Thời Ôn

Thời điểm nhìn thấy Trần Trì, Thời Ôn có chút hoảng hốt.

Giống như ngạc nhiên mà cũng giống như tất cả đều đã nằm trong dự tính.

Như cô dự đoán, cậu đi đến chỗ ngồi bên cạnh cô, toàn bộ hành trình đều không liếc mắt tới cô, kéo ghế ra ngồi xuống rồi úp mặt xuống bàn ngủ. Như thể không nhìn thấy bên cạnh mình nhiều thêm một người.

Các học sinh khác đã sớm thu hồi ánh mắt, giáo viên dừng một chút rồi lại tiếp tục.

Giống như thói quen.

Thời Ôn cắn bút, ổn định tinh thần bắt đầu chuyên tâm nghe giảng.

Chuông hết tiết vừa vang lên, lớp học cũng không có nhiều ồn ào, tất cả học sinh đều ngồi tại chỗ nghiên cứu đề thi giáo viên đưa.

Thời Ôn cũng ở lại, nhưng cô giải đề rất nhanh, thoáng cái liền bắt đầu thu dọn sách vở.

Cửa sau truyền đến tiếng động. Mấy nam sinh của lớp khác hùng hùng hổ hổ đi tới, đồng phục ăn mặc không chỉnh tề, tóc tai quái dị. Đi về phía Thời Ôn, sau đó dừng lại trước bàn của Trần Trì, nhấc chân đạp mạnh vào bàn của cậu.

Cái bàn bị đá lệch đi, Trần Trì đứng dậy, cậu cúi mặt, không nhìn bất kỳ người nào.

Thời Ôn bị hành động này doạ sợ, trong đó có một nam sinh đạp vào người cậu khiến Trần Trì ngã ra đất.

Thời Ôn để ý băng gạc trên tay cậu đã nhiễm màu đỏ tươi.

Mặc kệ các nam sinh cười nhạo, học sinh trong lớp vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra, đầu cũng không ngẩng tiếp tục làm chuyện của mình.

Thời Ôn đứng lên, muốn ngăn cản.

Một nam sinh nắm lấy cổ áo Trần Trì, ném cậu ra xa.

Trần Trì lảo đảo như muốn ngã vào người Thời Ôn, nhưng cậu cũng không đụng vào người cô, thay vào đó cậu đỡ lấy cạnh bàn.

Trần Trì bây giờ mới để ý tới chỗ ngồi bên cạnh mình, trên sách của cô còn dính máu do cậu cọ vào.

Mấy nam sinh kia lúc này mới chú ý tới Thời Ôn:

“Úi chà, tiểu mĩ nhân này nhìn lạ quá.”

Có nam sinh khác lên tiếng trêu chọc: “Tiểu mĩ nữ này nhìn rất quen mắt, có phải chúng ta đã gặp qua rồi không?”

Một nam sinh khác đẩy vai hắn: “Mẹ nó, thời đại nào rồi còn dùng phương thức làm quen cũ rích như vậy?”

Thời Ôn một chút cũng không nghe lọt tai những lời bọn họ nói.

Người trước mặt thân hình khẽ lay động rồi đứng thẳng người.

Mấy nam sinh kia nhìn thấy, lại đạp cậu ngã xuống đất, kiêu ngạo hừ mấy tiếng: “Mày muốn làm gì?”

Hô hấp Thời Ôn như cứng lại, hoàn toàn đã quên mất tiếp theo phải làm gì.

Đời trước trên người Trần Trì thường xuyên có vết thương, cô chỉ nghĩ rằng cậu là bị người khác bắt nạt, nhưng sau sự kiện xảy ra ở trường học kia, thì lại cảm thấy những vết thương này là do cùng người khác đánh nhau.

Ai mà biết…

Đời này của cô sau khi sống lại, lại tận mắt thấy cậu bị ức hiếp, còn nghe được cả âm thanh va chạm nặng nề của xương cốt.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x