Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau bản quyền thuộc về tác giả & nhà xuất bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương I

CÁI CHẾT CỦA BOROMIR

Aragorn tăng tốc chạy lên đồi. Chốc chốc chàng lại cúi xuống mặt đất. Người Hobbit vốn di chuyển nhẹ nhàng, chẳng dễ gì nhận ra dấu chân của họ ngay cả đối với dân Tuần Du, thế nhưng cách đỉnh đồi không xa có một dòng suối chảy vắt ngang con đường, và trên nền đất ướt chàng đã thấy thứ cần tìm.

“Mình đã phán đoán đúng những dấu vết,” chàng tự nhủ. “Frodo đã chạy lên đỉnh đồi. Không biết cậu ấy đã thấy gì trên đó? Nhưng cậu ấy quay lại vẫn theo đường cũ khi chạy xuống đồi.”

Aragorn lưỡng lự. Bản thân chàng muốn lên vọng đài cao, mong thấy được gì đó có thể giúp chàng trong hoàn cảnh rắc rối này; nhưng thời gian lại đang thúc giục. Đột nhiên chàng lao về phía trước, chạy thẳng lên đỉnh, băng qua những phiến đá lát khổng lồ, và lên những bậc thang. Rồi ngồi xuống vọng đài cao chàng nhìn ra xa. Thế nhưng dường như mặt trời đã sầm tối, còn thế giới thì mờ ảo và xa xôi. Chàng nhìn từ hướng Bắc quét một vòng rồi quay lại hướng Bắc, nhưng chẳng thấy gì ngoài những dải đồi xa xăm, trừ một chuyện là chàng đã lại nhìn thấy ở xa tít tắp một con chim lớn trông giống đại bàng ở trên cao đang chầm chậm lượn những vòng rộng thấp dần xuống đất.

Ngay cả khi đang nhìn chăm chú, đôi tai thính nhạy của chàng vẫn bắt được những âm thanh từ vùng rừng bên dưới, phía bờ Tây dòng Sông Cả. Chàng sững người. Có rất nhiều tiếng la hét, trong số đó chàng hoảng hốt nhận ra tiếng thét khào khào của lũ Orc. Rồi đột nhiên, như được phát ra từ sâu trong cổ họng một tiếng tù và rúc, âm thanh táp lên cả dãy đồi, vang vọng trong những lũng sâu, cuộn lên thành tiếng thét dũng mảnh át cả tiếng thác đang gầm rống.

“Tiếng tù và của Boromir!” chàng thét lên. “Anh ta đang lâm nguy!” Chàng vội nhảy xuống những bậc cầu thang, lao xuống theo con đường mòn. “Than ôi! Hôm nay ta gặp hạn rồi, và tất cả những gì ta làm đều hỏng cả. Mà Sam đâu nhỉ ?”

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x