Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương 2: Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang

Kỳ Thiện trở lại trên xe, Chu Toán đang dựa vào ghế lái nhắm mắt dưỡng thần. Nghe thấy tiếng động đóng cửa xe của Kỳ Thiện, anh ném cái túi vốn đang đặt ở ghế phụ xuống hàng ghế sau giúp cô, vừa khởi động xe vừa hỏi: “Chẳng phải là đồng nghiệp sao? Ngày nào cũng gặp mặt mà còn có chuyện để nói lâu thế à.”

“Nói về cậu đó.” Kỳ Thiện cúi đầu thắt dây an toàn.

Chu Toán nghe vậy ngoảnh đầu sang nhìn cô, cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên, chỉ “ừ” một tiếng xem như đáp lời.

“Cô gái nhỏ rất có hứng thú với cậu đấy.”

“Ừ.”

“Nói không chừng mấy hôm nay sẽ gọi điện cho cậu.”

“Ừ.”

Kỳ Thiện liếc nhìn Chu Toán, anh đang chuyên tâm lái xe, nghe cô nói xong, trên mặt như cười như không, cũng không có phản ứng gì nữa. Kỳ Thiện chán ghét bộ dạng này của anh, cứ như người ta thích anh, theo đuổi anh là chuyện hiển nhiên, còn tự cho mình là cao thủ tình trường — đi qua ngàn bụi hoa, thâm tàng bất lộ. Vốn dĩ cô cũng chẳng muốn tiếp tục vấn đề này, để tránh cho chứng bệnh yêu bản thân của anh càng nặng thêm, nhưng nghĩ đến ánh mắt lấp la lấp lánh của Triển Phi ban nãy, rốt cuộc không nhịn được bèn chêm một câu: “Tôi cảnh cáo cậu, đừng có đụng vào cô ấy!”

“Sao lại nói lời khó nghe thế chứ!” Chu Toán vừa cười vừa nói, trả lời ấy vậy mà dứt khoát “Không thành vấn đề, chỉ cần cô ta đừng đụng vào tôi là được.”

Kỳ Thiện nhất thời buồn bực. Cô có thể nhìn ra được trong chuyện “tình cờ gặp gỡ” của Chu Toán và Triển Phi, thì Triển Phi là người nặng lòng hơn, khó mà đảm bảo được cô nàng sẽ không chủ động liên lạc với Chu Toán.

Con người của Chu Toán Kỳ Thiện hiểu rõ hơn ai hết. Anh là kiểu người từ nhỏ đã biết bản thân mình có vẻ ngoài đẹp trai, lớn lên trong sự theo đuổi và vây quanh của người khác, đã quen chiếm ưu thế trong mối quan hệ nam nữ, trước giờ chưa hề thiếu các cô gái chủ động đối xử tốt với anh, anh chẳng phải hao tốn tâm tư, cũng chẳng cần chủ động theo đuổi, những chuyện phiền hà anh cũng sẽ không đụng tới. Có đôi khi đối phương theo đuổi quá sít sao, nom người ta cũng thuận mắt, thế là anh bèn thuận nước đẩy thuyền qua lại một thời gian, sau nữa thấy không còn gì mới mẻ, tâm tư cũng dần dần phai nhạt. Sự đào hoa của Chu Toán không nằm ở chỗ anh đã yêu đương bao nhiêu lần, mà là đếm không xuể được những mối tình mập mờ vây quanh, ỷ mình có vẻ ngoài điển trai, lời nói hành động lại làm cho người ta thích thú, đây chính là điều dễ dàng khiến người ta rung động nhất. Ấy thế mà anh lại còn cho rằng mình vô tội, thường trước mặt Kỳ Thiện nói anh vốn chẳng lăng nhăng, cũng chẳng đa tình. Anh chỉ là “từ chối không được rõ ràng lắm, rung động cũng chẳng mấy mãnh liệt.”

Kỳ Thiện hối hận lúc ở nhà ga đã đồng ý để “Tiểu Kiều” đưa Triển Phi một đoạn, sợ cái gì thì cái ấy đến. Cô buồn bực nói: “Cậu nghe rõ đây, Triển Phi là đồng nghiệp của tôi, bọn tôi ngày nào cũng gặp. Cô ấy là học trò của đơn vị, bố cô ấy là thầy hướng dẫn của học viện môi trường ở trường bọn tôi, mẹ cô ấy là phó chủ nhiệm bộ phận lưu thông của thư viện, cậu đừng có hại tôi sau này không sống nổi ở đơn vị, khó xử chết mất.”

Chu Toán khinh bỉ đáp: “Cậu bảo con người cậu có ích kỷ không cơ chứ, cái gì cũng chỉ nghĩ cho bản thân.”

“Cậu đừng có cắn ngược lại tôi! Con người Triển Phi tốt lắm, quan hệ giữa bọn tôi cũng không tệ. Cậu tránh xa cô ấy một chút, coi như tích đức đi.” Kỳ Thiện nghiêm mặt nói.

Chu Toán nghe ra được cô hơi bực bội, bèn bật cười bảo: “Cậu nói cứ như tôi là tên biến thái dâm dê không bằng, tôi đã làm gì nào? Khoan hẵng nói tôi với cô ấy bát tự còn chưa xem, cho dù là yêu đương thật, rồi chia tay, thế thì sao nào? Cậu bảo cô đồng nghiệp của cậu tìm đại một người đàn ông trên đường rồi yêu đương thử xem, cậu có dám đảm bảo là sẽ bạc đầu giai lão không?”

“Tùy tiện tìm một người đàn ông đều tốt hơn cậu, ít ra người ta thật lòng thật dạ, có kết quả gì hay không lại là chuyện khác.” Kỳ Thiện ghét nhất điểm này ở anh, luôn luôn có nhiều lý lẽ lệch lạc, đen cũng bị anh nói thành trắng được.

“Tôi không thật lòng chỗ nào?” Chu Toán bị Kỳ Thiện nói cho cũng có chút không vui, “Nếu cô đồng nghiệp kia của cậu tốt như thế, nói không chừng tôi và cô ta vừa mắt nhau, sau này thật sự có thể kết hôn sinh con cũng không chừng.”

“Đó đương nhiên là chuyện đáng mừng. Hy vọng vận may của cô ấy tốt, đừng có diễn lại vở kịch của bạn thời đại học của tôi khi xưa.”

“Bạn đại học làm sao…. À!”

Kỳ Thiện trừng mắt nhìn Chu Toán, anh không đáp lời nữa. Lần trước bạn thời đại học của Kỳ Thiện hẹn cô đi dạo phố, ăn cơm, Kỳ Thiện muốn tiện lợi, nên đến nhà hàng mà Chu Toán góp cổ phần ở trung tâm thương mại. Ấy thế mà trùng hợp, cái vị cổ đông ngày thường không thấy bóng dáng hôm đó lại có mặt, ăn cơm cùng với hai cô. Trên bàn ăn mọi người trò chuyện rôm rả, ăn uống cũng thỏa thích. Đến mãi giữa khuya hôm nào đó của nửa tháng sau, Kỳ Thiện nhận được điện thoại khóc lóc kể lể của bạn học mới biết, sau bữa cơm đó, Chu Toán đã thông đồng với cô nàng sau lưng cô, chẳng được bao lâu lại đá người ta ra sau đầu. Kỳ Thiện tốn hết sức lực khuyên nhủ người bạn học kia, kết quả cuối cùng lại mất đi một người bạn có quan hệ không tồi. Chưa đến một năm, tên khốn Chu Toán này thế mà đã quên sạch chuyện này rồi.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x