
Chuyến Tàu – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Chuyến Tàu của tác giả Đồng Sa Băng
Ngày ấy, nhừng năm đầu thập niên sáu mươi, đất nước vẫn còn chút thanh bình, chính quyền lập nên chương trình di dân lập nghiệp để giúp những người dân nghèo có cơ hội tạo dựng cuộc sống mới và cũng để phát triển đất nước.
Một số những người dân nghèo nơi xứ Quảng hưởng ứng chương trình di dân dinh điền, và hầu hết họ được đưa về lập nghiệp ở Trại Mát. Cha mẹ Búm là những người có ruộng đất, nên không muốn tình nguyện đi di dân.
Trong số những người đi di dân có cả những người trẻ tuổi, mới lập gia đình. Có những người muốn tìm nguồng sống mới và muốn tách rời cuộc sống với miền đất cày lên sỏi đá này. Họ là những người tình nguyện vào chương trình di dân dinh điền.
Những đợt di dân dinh điền được tổ chức ra đi từng lớp. Ngày đó, ngôi làng Búm có năm, mười gia đình hớn hở bồng bế con cái, giả từ nơi chôn nhau cắt rún để xuôi Nam.
Nhà cửa bán cho người ở lại hoặc bỏ trống, còn những gì mang theo được thì họ mang theo. Những buổi sáng di dân người ta thấy lỉnh kỉnh nào là gà, vịt, heo, chó, mèo, v.v. những thứ gia cầm, ra xếp hàng trên con đường làng để được đưa vào Trại Mát.
Có những người đã sống trên quê hương làng mạc này hơn nửa đời người, nay phải ra đi nên trong ánh mắt họ đượm một nét buồn.
Nhưng những đứa trẻ thì rất vui và hồn nhiên, có lẽ ngày mai chúng sẽ được nhìn thấy chân trời mới, với một chút gì khác lạ hơn mảnh đất cằn cỏi này.
Sau những giây phút giã từ bà con lối xóm, những người di dân gạt nước mắt chia ly để lo đưa gia đình lên đường.
Con đường làng mỗi ngày im lìm nằm phơi mình dưới hàng tre phủ rợp, hôm nay con đường làng trở nên nhộn nhịp. Xóm nhà ông Ngoạt thợ xe, trước nhà anh Năm Túy, xóm ghe nhà cô Cân người người lớn bé hớn hở như ngày hội.
Người ta mang ra đủ thứ giỏ, nừng, quảy, gánh, chứa đầy những vật dụng và gà vịt kêu ríu rít. Rồi từng nhóm họ xếp hàng trên con đường làng. Kẻ ra đi trong lòng hớn hở, người ở lại cũng một chút gì luyến tiếc.
Giờ chia tay cũng đến, những người ra đi vai gánh, gồng, bồng bế con thơ kéo nhau về sân ga. Trong giây phút những tiếng reo hò ríu rít cũng tan biến. Đoàn người đã ra đi. Và con đường làng lại im lìm nằm co mình bên lũy tre làng lặng gió.
Một năm sau ngày đi di dân, người cô Búm trở về thăm xóm làng. Với khuôn mặt hớn hở và niềm vui trên đường lập nghiệp, người cô xin cha mẹ Búm cho nàng vào Trại Mát để làm việc và ăn học.
Búm vui mừng được cha mẹ cho theo người cô vào sống trên vùng cao nguyên sương mù.
Mấy năm xa vắng, hôm nay Búm đã là một thiếu nữ cập kê tuổi lấy chồng. Vì lo cho tương lai của con, trong một ngày đầu Thu, cha Búm rời quê nhà để vào Trại Mát.
– Con nay đã lớn và cũng gần đến tuổi lập gia đình, nên cha me muốn con trở về quê.
– Ở đây lập gia đình cũng được mà cha.
– Không được đâu con, mình về quê mình có làng có xóm nương tựa nhau. Ở đây cha có biết ai đâu mà làm suôi.
– Nhưng con đang làm việc ở đây, con chưa muốn về đâu.
– Chuyện lập gia đình là chuyện trăm năm, con hãy thu xếp hành lý đi, đừng cãi cha nữa.
– Cha me ép con mai này con không hạnh phúc cha me tính sao.
– Ừ, thì để sau này cha tính cho, bây giờ thì phải đi về.
Một nỗi buồn không tên hiện lên nét mặt Búm, nàng vội vàng nhồi nhét những hành lý vào chiếc va-ly nhỏ rồi ra cánh đồng rau quả tìm Dĩnh. Con đường ngắn ngủi mà sao nàng đi hoài không đến!
Cũng trên thung lũng này hằng ngày Búm vẫn lội bộ ra cánh đồng rau quả lấy rau về bán trong tiệm người cô.
Có những buổi sáng, sương mai bay là đà trên khắp cánh đồng tạo nên những lớp sương mù cuộn tròn, vỡn vờ trên những luống rau xanh, như đôi tình nhân đang âu yếm.
Đất Trại Mát thường chạy dài trên những cánh đồi nghiêng dốc, người canh tác phải bang đất ra bằng phẳng, giực bờ giữa miếng đất cao và thấp nên nhìn vào cánh đồng rau quả như những bực thang tam cấp.
Và những nấc thang là bờ đất sét đỏ, len lỏi giữa những đám rau xanh biếc, tô đậm cánh đồng như một bức tranh sơn dầu thiên nhiên, sống động.
Hôm nay Búm lê những bước chân lạc lỏng, giữa cánh đồng rau quả xanh tươi đầy nhựa sống.
– Búm đi đâu ở đây giờ này?
– Đi tìm Dĩnh chứ đi đâu.
– Có gì mà đi tìm Dĩnh?
– Ngày mai Búm đi rồi.
– Đừng giởn nhột nha, đi đâu mà đi.
– Búm nói thiệt đó, sợ ngày mai không còn gặp nữa nên Búm ra đây gặp Dĩnh.
– Búm không đùa hả. Mà Búm đi đâu chứ, sao tự nhiên lại bỏ đi?
– Lên đây Búm nói cho nghe.
Những buổi trưa chiều nắng cháy, hằng người bên những luống rau đã biến nước da của Dĩnh thành màu đen sậm.
Mái tóc húi nhẳn nhụa, cái đầu trần làm rõ vần trán cao, và cái mũi quẹo một bên của Dĩnh với những vệt bùn đen sì, nhìn thấy mà bắc cười. Dĩnh vội bỏ ngang công việc trên cánh đồng, bước chân theo Búm lên bờ đê.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.