
Cô Bé Thơ Ngây đừng hòng trốn – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn
Hộp Đêm Tầm Hoan
Với bất cứ ai khi lỡ yêu một người thì đôi khi đều phải trải qua cảm giác thất tình. Thất tình dường như là một phần của cuộc sống. . . . . .
“Uống… uố… ng cạn đi! ! !” Ở một không gian của hộp đêm cao cấp, có một cô gái tựa hồ mới mười sáu tuổi, tay cầm ly rượu, ngoài miệng la hét ‘um sùm’, hướng về mọi người nói cười nâng cốc.
Người bạn học nhìn cô phấn khích, gương mặt không vui lắc đầu bỏ ngỏ, ra vẻ khoe khoang hỏi. “Hiểu Dao, cậu thấy chỗ này thế nào ?!”
Ngô Hiểu Dao búng búng ngón tay cái, khóe miệng nhếch mép, hài lòng gật đầu. “Không tồi, không tồi !”
“Ha ha !” Cô say xỉn cười đến ngây ngô, rồi nhẹ híp mắt, quan sát hai chàng “trai bao” bên cạnh. “Haiz !”. Sau đó nặng nề giọng điệu thở dài, có lẽ Bích Nghi đã ‘nhầm lẫn’ tiêu chí chọn lựa đàn ông của mình rồi.
“Sao vậy, Hiểu Dao ?!”
Biểu hiện không mấy hài lòng hiện rõ trên mặt của Ngô Hiểu Dao. “Thật chán quá, Bích Nghi, cậu đúng là không có mắt nhìn người, hai anh này có gì thu hút ?!”
Lại nói, hai vị “trai bao” này trước giờ đều xếp đầu bảng ở hộp đêm, nếu không phải vì nể mặt mẹ của La Bích Nghi, bọn họ tuyệt đối không tiếp cô khách điên này. “Bích Nghi, bởi vì mẹ em từng là khách quen cũ của bọn anh, không thì đừng hòng bọn anh hầu rượu. Em xem, đã vậy cô ấy còn không ngừng oán trách vẻ đẹp trai của bọn anh ?!”
Hai người đàn ông bất mãn nói ra nỗi hận trong lòng, La Bích Nghi chỉ biết cười cười xấu hổ, nhỏ nhẹ thì thầm. “Thôi nào, hai anh đừng có nóng giận, chẳng qua vì bạn trai cũ của cô ấy quá đẹp trai, đáng tiếc bắt cá hai tay. Coi như hai anh nể mặt em, đừng chấp nhất cô ấy !”
Sau khi ân cần giải thích, cô xoay người căm hận chu mỏ trút giận cô gái bên cạnh. “Hiểu Dao, tớ vì cậu mà trộm thẻ VIP của mẹ, dẫn cậu đến đây giải sầu, không ngờ cậu còn oán trách ngược lại ?! Hừ”
Ngô Hiểu Dao bây giờ đang ở trạng thái lâng lâng, người ngợm say đến bí tỉ, đâu còn bận tâm đến La Bích Nghi!
Nhất thời phát giác được sai lầm của mình, cô vội vàng đứng lên, hướng về phía bạn thân cúi đầu. “Bích Nghi, tớ thật có lỗi !”
Nói xong, cô ngu dại mỉm cười, đang định chuẩn bị ngồi xuống. . . . . .
Đúng lúc thấy một người đàn ông từ trong phòng vip đi ra, theo sau là những người có thân hình cường tráng, người dẫn đầu kia không ngừng cuốn hút tầm mắt cô
“Quá. . . . . . Quá đẹp trai. . . . .” Say mê khen ngợi, cô hít một hơi sâu, lớn tiếng quát. “Cái anh đang đi phía trước, lập tức dừng lại cho tôi !”
“Lùi lại !” Khuôn mặt hắn trầm xuống, uy nghiêm ra lệnh
Ngô Hiểu Dao không thèm để tâm, dùng hết hơi sức kéo chiếc cà vạt, nhanh chóng đè hắn lên ghế sofa
Khi hắn bị cưỡng ép ngồi xuống, hai người “trai bao” hoang mang sợ hãi, bản thân vội vàng đứng dậy, toàn thân run rẩy, đến cả thở mạnh bọn họ cũng không dám.
“À !” Hai mắt hắn chợt lóe sáng, nhẹ nhàng vẫy vẫy cánh tay
Mấy tên cận vệ hiểu ý, nhanh chóng đưa La Bích Nghi đờ đẫn ngu si dẫn đi.
Cô nhìn hắn đến ngây ngất, hoàn toàn không chú ý tới việc bạn mình bị đưa ra ngoài. . . . .
Thiếu Nữ Hào Phóng
Trong nháy mắt, không gian trở nên yên tĩnh, mọi người đăm đăm nhìn Ngô Hiểu Dao cùng với người đàn ông xuyên qua cửa kính, giống như mong đợi có chuyện đặc sắc diễn ra.
Chỉ vài phút sau, đã thấy các tên cận vệ xua đuổi bọn họ, nhanh chóng xếp thành hàng ngang, đưa lưng quay về cửa kính, che hết tầm nhìn bên trong
Đắm chìm trong ‘men rượu’, Ngô Hiểu Dao hoàn toàn không biết mình đã trở thành tiêu điểm, cô buông chiếc cà vạt ở trong tay ra, tiếp tục cầm ly rượu. “Anh chàng đẹp trai, uống một ly nào !” Giọng điệu vô cùng phóng khoáng, đưa ly tới trước mặt hắn.
Tròng mắt đen láy sâu thẳm liếc nhìn ly rượu, phút chốc quay đầu nhìn vào cô gái, khóe miệng cười khinh bỉ.
“Thế nào ?! Không nể mặt sao?!” Ngô Hiểu Dao hiển nhiên có chút tức giận, đặt mạnh ly rượu xuống bàn, lạnh lùng nói. “Bây giờ tôi là khách ở đây, anh có hiểu hay không ?! Tôi bảo anh uống, anh dám không uống ?!”
Hắn khinh miệt cười, giơ tay lên, búng nhẹ ngón cái
Một tên cận vệ vội vàng đi vào, lễ phép cúi đầu. “Dạ Đế, ngài cần căn dặn điều gì ?!”
“Cậu. . . . . .”
Hắn chỉ vừa mới mở miệng, cô đã thình lình cử động. “Ồ !” Dùng ánh mắt lạ lùng thăm hỏi. “Trai bao thời nay mà cũng có cận vệ ?!”
Âm thanh mang theo giễu cợt khiến khuôn mặt hắn đột nhiên tối sầm. Chỉ một lúc sau, vẫn điềm tĩnh cười. “À, cũng thường thôi !” Thu hồi nụ cười, lông mày cau lại, hai mắt hắn sắc bén nhìn thẳng cận vệ bên ngoài. “Lập tức đi lấy cho tôi một chai Royal Salute !” (Royal Salute: thương hiệu rượu nổi tiếng)
“Vâng ạ !”
“Oa, Royal Salute là cái gì ?!” Gương mặt cô tò mò, xoay người, mỉm cười nhìn hắn. “Hì hì, không phải là pháo bông đó chứ ?!”
Hắn không thèm quan tâm, trên miệng khẽ cười, cặp mắt nheo lại, liên tục lắc đầu. “Thử qua, rồi em sẽ biết !”
“Ừhm.” Ngô Hiểu Dao hoàn toàn không hiểu hàm ý trong miệng của hắn, ngược lại giả vờ gật đầu
Chỉ trong chốc lát, hắn cầm chai rượu trong tay, phía trên còn có dòng chữ tiếng Anh ‘Royal Salute’
“Ai da, thì ra là rượu !” Ngô Hiểu Dao bừng tỉnh hiểu ra, không chút khách sáo nhận lấy chai rượu cao cấp, nhanh chóng đổ vào trong ly. “Sao không nói sớm, không sao, không sao, bao nhiêu tiền, để tôi trả cho !” Nói xong, cô nâng ly rượu đưa tới trước mặt hắn
Hắn vẫn như cũ, không nhận ly rượu, hừ lạnh. “Ha ha ha. . . . . .” Hắn vươn tay, đặt lên bả vai cô. “Rượu này, trị giá 30 — vạn —-
Đùa Với Lửa Có Ngày Chết Cháy
“Ba, ba mươi vạn ?!” Sau khi nghe giá niêm yết của chai Royal Salute, thiếu chút nữa cô sơ ý đánh rơi ly rượu xuống đất, đã vậy còn mém đổ lên quần đối phương.
Hắn nhanh tay lẹ mắt, đỡ tay cô lại, nở ra nụ cười đáng yêu. “Đừng sợ. . . . . .” Âm thanh trầm thấp dịu dàng tao nhã, nói đến một nửa, cầm lấy ly rượu ở trong tay cô, chuốc cho cô uống. “Coi như là tôi mời em !”
“Ừm hửm !” Mặt mày cô liền hớn hở, ‘chậc chậc’ thưởng thức. “Ngon thật, không hề chát !” Cô hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của hắn.
Sắc mặt hắn trầm xuống, tay nắm chặt thành quyền, cả người dựa vào ghế sofa, hết sức tức giận.
Đúng lúc này, cô mới chợt nhớ ra. . . . . . “Đúng rồi, 30 vạn lận, làm thế nào bây giờ ?!” Trong nháy mắt, tay chân luống cuống, quay đầu, mặt ngấn lệ. “Tôi có thể ói ra trả lại được không ?!”
“Đừng khóc. . . . . .” Lông mày hắn giãn ra, tức giận ban nãy phút chốc tan thành mây khói. “Tôi đã nói rồi, rượu này tôi mời em uống !”
Nói xong, hắn liếc mắt sang cận vệ, người này vô cùng hiểu ý, nhanh tay rót thêm một ly, cẩn thận đưa qua cho hắn
“. . . . . .” Đưa tay kéo cô lại gần, khẽ giơ rượu lên, chuốc thêm ly nữa vào trong miệng cô. “Không cần khách sáo với tôi, cứ việc uống thoải mái vào !”
Khoảnh khắc này, tựa như hắn mới là khách, còn cô giống kẻ hầu rượu.
Sau khi nhấp một ngụm, Hiểu Dao dường như sực nhớ. “Khoan đã, đợi chút. . . . ” Đẩy ly rượu trong tay hắn ra, cô nghi hoặc hỏi. “Tại sao anh lại không uống ?!”
“Như vậy thật không công bằng !” Cô nhanh chóng thoát khỏi sự dìu dắt của hắn, đoạt lấy ly rượu, muốn chuốc ngược lại. “Anh cũng phải uống, uống nhanh cho tôi !”
“Hửm ?!” Hắn khẽ hừ một cái, mang theo vẻ đẹp quỷ quái.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.