Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Tháng 7, 1992

“Bà Grellie, bà Grellie, cháu tới rồi đây.” Lila gõ cửa, đầy phấn khích. Cô bé nhún hết chân này đến chân kia, cảm thấy đôi vớ đã trượt từ đầu gối xuống, cọ vào da rồi rũ thành một đống nhàu nhĩ quanh mắt cá chân, giống anh lính cứu hỏa say rượu mới tuột xuống từ cây cột. Cô kéo chiếc áo trong đang che hai bên má lạnh cóng ra, thổi sợi tóc tơ bị dính trên đôi môi ướt át và gõ lần nữa lên cánh cửa với những đốt ngón tay giờ đã đỏ ửng.

“Sao cậu lại gọi bà là Grellie?” Cô gái nhỏ đứng bên cạnh Lila cuối cùng cũng lên tiếng. Giọng cô lạc lõng giữa cánh cửa khổng lồ. Cô nhận thấy điều đó và tiến lại gần Lila để tìm kiếm sự an toàn, giúp cô chống lại thứ gì đấy mà cô cũng không chắc lắm.

Khu vườn phía trước nhà, nơi họ vừa đi qua trông như một cánh rừng; hoang vu và um tùm, không giống như vườn nhà Sarah tí nào. Ở đó, cứ hai tuần một lần, người làm vườn lại đến tỉa tót chăm sóc, đảm bảo rằng mọi thứ đối xứng và hoàn hảo, rồi nháy mắt với cô bất cứ khi nào anh nhìn thấy cô bé bên ô cửa sổ. Cô sẽ kết hôn với anh nếu cô đủ tuổi. Nhưng khu vườn này thì hoàn toàn khác. Cô cảm giác mình sẽ lạc đường mãi mãi nếu bước chệch ra khỏi những phiến đá lót đường được xếp đặt ngẫu nhiên dẫn đến cánh cửa trước. Những đóa hoa dại nồng hương rướn lên phía trên đầu cô, tò mò chen chúc nhìn vào bên trong ngôi nhà như thể chúng đang chiến đấu để giành lấy một khoảng không. Những nhánh cây cong ra, vặn vẹo theo những góc độ đáng lo ngại làm cho Sarah rùng mình.

“Bà Grellie.” Lila gõ cửa lần nữa, tỏ ra mất kiên nhẫn.

“Hãy thôi gọi bà như thế đi,” Sarah nói một cách lo lắng. “Tại sao cậu cứ gọi bà như thế?”

Lila cuối cũng lấy lại được sự điềm tĩnh, ngưng bồn chồn và nhìn cô bạn một cách tò mò. Cô chuyển sang thế phòng thủ, mắt nheo lại. “Đây là bà Ellie của mình. Nên mình gọi bà là bà Grellie.”

“Ồ. Có thể bà không có nhà. Chúng ta nên đi thôi.”

Cảm nhận được một cơ hội để quay đi, Sarah nhanh chóng nhìn xung quanh và chuẩn bị giẫm lên phiến đá lót đường mốc meo đầu tiên, nhưng nhịp tim cô đập nhanh lần nữa khi nghe thấy chốt cánh cửa vĩ đại trượt về phía sau phát ra tiếng kẽo kẹt lớn như thể chúng đã đánh thức một người khổng lồ khỏi giấc ngủ trăm năm.

“Bà Grellie!” Lila hét lên thích thú, và Sara chỉ biết thầm lặng nói lời tạm biệt với cánh cửa trước.

Lila được chào đón nồng nhiệt bởi một phụ nữ tóc hoa râm. Phần tóc đã bạc trắng phía trước được kéo ra sau làm thành một búi nhỏ. Bà cầm cây gậy chống trên tay và đưa cây gậy qua phía sau lưng Lila, khi bà ôm chặt cô. Cái ôm có vẻ ấm áp, chào đón. Thần kinh của Sarah giãn ra một chút.

“Hôm nay cháu chẳng có tí kiên nhẫn nào cả?” Bà Ellie cười lớn và buông cô cháu gái ra. “Bà ở phía sau vườn, đang làm cỏ, ở đó bà vẫn có thể nghe thấy cháu mà.”

“Cháu nghĩ là bà không có ở đây, cháu nghĩ bà đã quên.” Lila nói liền một hơi.

“Dĩ nhiên bà không quên. Làm thế nào bà có thể quên là sẽ được gặp người bạn rất đặc biệt của cháu ngày hôm nay cơ chứ. Bà háo hức muốn gặp cô bé suốt cả ngày hôm nay.”

Sarah mỉm cười, má ửng hồng.

Giọng Ellie khàn khàn, bà nói như thể có gì đó đang vướng trong cổ họng, thứ gì đó mắc kẹt ở trong.

Sarah cố nghĩ nhưng không thể đoán được thứ bị mắc kẹt đó là gì. Cô đằng hắng giọng.

Ellie ngoảnh nhìn cô bạn. Sarah mỉm cười.

“Đây là Sarah”, Lila tự hào nói. “Sarah, đây là bà Grellie.”

Sarah không biết liệu là có nên nhoẻn cười hay không. Cuối cùng cô cũng mỉm cười.

“Cháu chào bà.” Cô đáp lại thẽ thọt.

“Chào cháu, Sarah, chào mừng cháu tới đây. Tại sao cả hai đứa không vào nhà cho đỡ lạnh và xem bà đã chuẩn bị những gì nào.” Bà quay người bước vào nhà. Lila biến đi ngay sau bà, nhảy chân sáo một cách thích thú.

“Có phải bà đã làm những chiếc bánh nướng nhỏ không? Với lớp kem màu hồng? Bà có đặt kẹo dẻo trên bánh không? Bà có làm bánh kem không? Còn mứt dâu nữa? Cháu đã kể với Sarah rằng bà tự làm tất cả nhưng bạn ấy không tin cháu. Bà đã làm vài chiếc bánh nướng phải không? Bánh nướng có hoa quả ấy? Cháu cực thích phết kem với chúng nếu bà đã làm.”

Lila huyên thuyên với sự hào hứng cao độ trong khi Sarah đứng ngoài cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng bảy và trường học vừa mới kết thúc để bước vào mùa hè và mọi người đều hào hứng. Lớp học được đưa ra ngoài trời và tất cả những gì họ làm là đọc một câu truyện, sau đó có một bữa tiệc trên bãi cỏ. Trong chuyến đi đến nhà Ellie, cửa sổ trên xe của mọi người đều mở, và Sarah nghe thấy tiếng nhạc, tiếng trò chuyện tràn ra ngoài xe, quyện lấy nhau trên bầu trời khiến những con chim bay qua cũng đâm bối rối.

Nhưng ở đây thì khác. Nơi này có cảm giác thật lạnh lẽo.

Sarah nhìn lên cánh cổng lần nữa; cô dời mắt lên khe cửa he hé. Một khe hở đủ rộng để cho con mèo vàng hoe lẻn vào. Như thể cảm nhận được ánh mắt cô, nó dừng lại, ngoảnh đầu nhìn. Cả hai giữ như thế trong một lúc.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x