
Cô Gái Văn Chương Và Gã Khờ Bị Trói Buộc – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương 2
Suốt vài ngày sau khi danh sách vai diễn được quyết định, tôi ngồi chăm chú viết kịch bản trong phòng câu lạc bộ.
– Tiểu thuyết của Mushanokouji được tạo thành chủ yếu từ các đoạn đối thoại hoặc mô tả nội tâm của nhân vật chính, thế nên chúng rất dễ được viết thành kịch bản. Chị tin là Konoha sẽ làm được, cố gắng lên!
Chị Tooko cười nói có vẻ dễ dàng như vậy tuy nhiên, dù đó có là một câu chuyện được viết theo phong cách chú trọng đối thoại đi chăng nữa thì cũng không có nghĩa là tôi có thể bê nguyên xi tất cả những đoạn đối thoại đó vào kịch bản. Hơn nữa vì phân vai không đủ, tôi không thể không bỏ bớt một số nhân vật như anh trai Nakata của Sugiko và bạn bè của anh ta. Vậy nên tôi buộc phải làm thế nào đó để sửa lời thoại của các nhân vật khác sao cho chúng có thể bổ sung một cách tự nhiên nhất cho phần thoại bị cắt trong khi không làm thay đổi kết cấu của câu chuyện. Các câu thoại dài cũng thế, nếu là lúc đọc tiểu thuyết thì không sao, nhưng đến khi lên sân khấu mà lời thoại lại quá dài thì vở kịch sẽ trở nên rất mất tự nhiên và gây nhàm chán cho khán giả.
Trong lúc tôi đang vừa nhìn đăm đăm qua lại giữa 50 tờ giấy bản thảo và quyển Tình bạn mượn từ thư viện, vừa khổ sở tìm cách viết kịch bản thì chị Tooko lại chỉ ngồi xổm trên ghế xếp với một tư thế rất bất nhã và vui vẻ “gọi món”.
– Em nhớ viết ra một kịch bản có thể truyền tải cho khán giả nỗi lòng của Oomiya cũng như tình yêu của Sugiko đối với anh ta nhé. Bởi vì mối tình tay ba chua chua ngọt ngọt giữa Nojima, Oomiya và Sugiko là phần ngon nhất của câu chuyện.
Nojima – đắm chìm trong niềm hân hoan vì được yêu một người. Và Oomiya – mặc dù được lý trí mách bảo là phải ủng hộ bạn thân nhưng lại dần dần bị Sugiko hấp dẫn… Ôi, thật lãng mạn làm sao!
Oomiya luôn cố tình tỏ ra lạnh nhạt mỗi khi tiếp xúc với Sugiko, tuy nhiên điều này lại càng khiến Sugiko trở nên thích anh ta hơn. Trông Sugiko mặt đỏ tới mang tai vì thẹn, lúc thì ngẩn ngơ, lúc thì lóng ngóng ở cảnh bốn người Nojima, Oomiya, Sugiko và bạn của Sugiko – Takeko – cùng ngồi chơi bài thật là dễ thương quá đi.
Đúng thế, nó giống như khi ta ăn món đậu phụ luộc chấm với Ponzu vắt nước cốt chanh yên, đậu phụ nóng hổi khiến cả vòm miệng lẫn bụng của ta đều trở nên ấm áp dễ chịu. Đồng thời, vị chua thanh cùng mùi hương phảng phất của chanh yên lại chẳng khác nào tình cảm sâu đậm của Nojima, khiến ngực của ta khẽ thắt lại vì đồng cảm.
(Ponzu: Nước chấm của Nhật)
Em cũng phải thêm nhiều phần tình bạn giữa Nojima và Oomiya nữa nhé. Giống như Nanase đã nói hôm trước, cảnh Oomiya đè nén tình cảm dành cho Sugiko và nói với Nojima – người tới tiễn Oomiya trước khi anh ta lên đường ra nước ngoài – rằng: “Tôi chúc cậu được hạnh phúc” thật sự rất cảm động. Nỗi đau đó chẳng khác gì việc ăn một miếng đậu phụ nóng hổi tới mức lưỡi của ta có cảm giác như sắp bị bỏng.
Có người nói nhân vật Oomiya được lấy hình mẫu từ Shiga Naoya – một người cũng thuộc Bạch Hoa phái. Giữa Mushanokouji và Shiga có rất nhiều điều trái ngược, Mushanokouji xuất thân là quý tộc nhưng lại phải sống một cuộc sống tằn tiện, trong khi đó Shiga là con trai của một nhà tư sản, cuộc đời học sinh của ông trôi qua rất vui sướng. Mushanokouji không giỏi thể thao, Shiga thì môn nào cũng chơi được. Khác nhau cả về hoàn cảnh trưởng thành lẫn tính cách là vậy nhưng nhờ niềm đam mê sáng tác, hai người đã trở thành bạn thân. Họ thường đi du lịch cùng nhau, cho dù sau này khi đã già, tình bạn của họ vẫn rất bền chặt.
Cứ như vậy, chị Tooko vừa liến thoắng kể về sự tích tình bạn giữa Mushanokouji và Shiga vừa dùng ngón tay nhặt lên những tờ bản thảo mà tôi bỏ đi, sau đó chị ấy xé chúng ra và bắt đầu nhai rau ráu.
– Ừ~m… Đoạn này lời thoại hơi dài, vị hơi loãng thì phải? Nhớ nè Konoha, nhịp điệu là điểm cốt lõi của các đoạn đối thoại đấy. Giống như dùng dao cắt củ cải trên thớt, em phải để những lời thoại quan trọng có tiết tấu đều đặn và chậm rãi. Còn những cảnh vui nhộn thì tiết tấu con dao của em phải nhanh và dứt khoát. Cạch cạch cạch, đấy, loại thế.
A! Chỗ này tuyệt lắm. Cảm giác giống như một miếng đậu phụ ướp lạnh trôi tuột xuống cổ họng. Đúng! Mushanokouji chính là như thế này!
Ư ư, chỗ này lại cứng quá~. Giống như trong miếng đậu phụ lại bỏ thêm một cái đuôi tôm bị cháy khét ấy~
Oa, chỗ này ăn ngon quá, thật ấm áp~ Đúng là vừa thổi vừa ăn~ Konoha, em là thiên tài!
Cứ thế, mỗi lần tôi ném bỏ một tờ bản thảo là chị Tooko lại nhanh chóng nhặt lên, xé nhỏ và ăn luôn mồm.
– Đồ em đã vo tròn vứt đi rồi mà chị còn cố tình nhặt lên làm gì vậy hả? Cẩn thận không lại bị đau bụng bây giờ.
Nghe tôi nói vậy, hai hàng lông mi được nhuộm trong ánh nắng chiều vàng óng như mật ong của chị Tooko khẽ nhướn lên, rồi khóe miệng chị ấy tách ra.
– Không sao, nhờ hàng ngày ăn điểm tâm của Konoha mà bụng chị đã được rèn luyện rồi, nó sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy đâu. Hơn nữa, đống bản thảo bị vứt đi này cũng có vị ngon thanh khiết của chính nó. Cảm giác có lẽ giống như được ăn bánh mì vụn ở cửa tiệm bánh. Ngẫu nhiên nhấm nháp trúng một góc có mứt ô mai hoặc mứt việt quất sẽ khiến ta rất thỏa mãn.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.