Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Khi Nguyễn Tĩnh bị chị gái kéo đi dạo trong các cửa hàng quần áo tại một khu trung tâm, cô đã nhìn thấy người đó. Dường như cũng nhận ra cô, anh ta liền hướng về phía cô gật đầu một cái. Trong đầu Nguyễn Tĩnh lập tức xuất hiện tám chữ, quả thực là có duyên phận với nhau.

Cô gái đi bên cạnh anh vừa cười với Nguyễn Nhàn vừa chạy tới, “Tam Tam!”

“Triệu Lâm!” Nguyễn Nhàn cũng ôm chầm lấy cô gái, hai người này hiển nhiên có quan hệ không tồi.

Nguyễn Nhàn gắng sức chu môi ra, “Em gái của tớ, Nguyễn Tĩnh.”

“Em gái của cậu cao hơn cậu rất nhiều đấy!” Triệu Lâm cười ha hả, cô nhìn về phía người đàn ông đi đằng sau đang tiến lại gần rồi lập tức hô lên, “Khải Ngôn, giới thiệu với cậu một chút! Đây là bạn đại học của tôi, tên Nguyễn Nhàn, còn đây là em gái của cô ấy, Nguyễn Tĩnh.”

Người đàn ông gật gật đầu, “Xin chào!” Thái độ của anh ta rất tao nhã và lễ phép.

Trong lòng Nguyễn Tĩnh nghĩ rằng hai người bọn họ quả thực không thể tính là quen biết, cả hai nhiều nhất cũng chỉ ngồi cùng bàn uống cà phê một lần và cùng đi dạo trong giáo đường một lần. Vì vậy mà cô cũng chỉ mỉm cười và làm bộ như lần đầu gặp mặt, “Xin chào!”

Triệu Lâm tiếp tục mở miệng, “Người này là cháu của tớ, tên đầy đủ là Triệu Khải Ngôn. Mấy năm trước cậu ấy ở nước ngoài và vừa mới trở về. Ha ha, trông rất khôi ngô tuấn tú và khí độ bất phàm phải không?”

Nguyễn Nhàn nghi ngờ hỏi, “Cậu là trưởng bối của cậu ấy thật á?”

Triệu Lâm gật đầu, “Theo thứ bậc trong nhà thì đúng là như thế, tuy rằng cậu ấy lớn hơn tớ ba tuổi.” Kết thúc lời nói cô ấy còn thở dài một tiếng.

Triệu Khải Ngôn có chút dở khóc dở cười, “Mọi người cứ nói chuyện nhé, tôi đi làm mấy việc trước rồi trở lại sau.”

“Sao lại vội vàng muốn đi như vậy? Hiếm khi gặp được người đẹp nên cậu ngượng ngùng phải không?” Triệu Lâm trêu chọc.

“Quả thực không phải. Tôi chỉ sợ quấy rầy các chị em thôi.”
Nguyễn Tĩnh tiếp lời, “Hay là em cũng về trước, đỡ quấy rầy hai chị nói chuyện.”

“Muốn chết hả?” Nguyễn Nhàn tiện tay vò vò mái tóc của em gái.

Sau cùng, vì sự kiên trì của hai vị trưởng bối mà cả bốn người cùng bước vào một quán ăn bán đồ Trung Quốc gần đó.

Nguyễn Tĩnh thực ra chẳng có việc gì quan trọng, dù sao cô cũng rất rảnh rỗi, nhưng nhìn dáng vẻ của Triệu Khải Ngôn thì hình như anh ta đang có việc phải đi. Cô bèn ghé sát vào tai Khải Ngôn rồi nhẹ giọng nói, “Tôi dám cam đoan trên người các chị ấy không có súng đâu.” Cô muốn nói rằng nếu anh ta muốn đi thì cũng không thành vấn đề.

Đối phương sửng sốt một chút rồi sau đó ung dung cười nói, “Không phải đâu!” Câu tiếp theo mà anh ta nói lại là, “Tôi rất vui khi gặp lại cô.”

Nguyễn Tĩnh xua xua tay, cô hiển nhiên coi những lời anh ta vừa nói chỉ là xã giao mà thôi. Sau đó, Triệu Khải Ngôn vì có điện thoại nên danh chính ngôn thuận rời đi. Kế tiếp, Nguyễn Tĩnh bị bắt phải nghe rất nhiều chuyện về Triệu Khải Ngôn. Có thể nói Triệu Lâm này khá sùng bái vị “vãn bối” của cô ấy.

Cha mẹ của Triệu Khải Ngôn từ lâu đã định cư ở Dublin. Anh và ông nội ở lại Trung Quốc. Triệu Khải Ngôn đã xuất chúng từ bé, học tập giỏi, thể thao giỏi mà nhân duyên cũng tốt. Sau khi tốt nghiệp trung học, cha mẹ đón anh sang Anh sống cùng. Trong khoảng thời gian này Triệu Khải Ngôn đã làm rất nhiều chuyện khác người.

Trong thời gian học đại học, anh đã cùng với đám bạn tham gia một chuyến phiêu lưu mạo hiểm tới vùng địa cực mà suýt chút nữa thì không về được, sau lại tự ý đi làm lính thủy trong hai năm. Cha mẹ anh đều là những người có tư tưởng tiến bộ nên cũng không phản đối gì, chỉ cần anh ta chú ý mọi chuyện là được. Kết quả là sau khi tốt nghiệp đại học, Triệu Khải Ngôn lại tham gia vào một đoàn nghiên cứu địa chất và đi theo đám người yêu thích xác ướp sang tận Ai Cập. Anh ta ở đó khoảng một năm.

Trong lúc mọi liên lạc gần như bị cắt đứt thì người nhà lại nhận được tin anh ta đang chiến đấu ở các chiến trường Iran rồi ở biệt khu tại Pakistan rộng lớn. Cha mẹ họ Triệu rốt cuộc không thể kiềm chế được nữa, họ liền bắt Triệu Khải Ngôn về nước rồi sắp xếp một vị trí trong Viện nghiên cứu cho anh ta. Nhiều năm qua Triệu Khải Ngôn này có lẽ đã chơi đùa đủ rồi nên lần này về nước anh ta đã bớt phóng túng đi khá nhiều và không còn gây ra những chuyện khác người nữa.

Nguyễn Tĩnh yên lặng nghe hết câu chuyện với vẻ nửa tin nửa ngờ, ấn tượng của cô đối với Triệu Khải Ngôn dù sao vẫn là ôn hòa và trầm tĩnh.

“Anh chưa tới trường sao?” Hôm nay, Nguyễn Tĩnh vừa bước xuống lầu để ăn điểm tâm thì đã thấy Tưởng Nghiêm ở đó. Trong phòng khách chỉ có hai người bọn họ nên cô đành phải tùy tiện hỏi một câu để tránh lâm vào cảnh im lặng khó xử. Trên thực tế thì ngày nào Tưởng Nghiêm cũng bề bộn công việc, hai người bọn họ rất ít khi chạm mặt, sự việc hôm nay xem như rất hiếm khi xảy ra.

Tưởng Nghiêm nhìn cô một cái, “Ông nội bảo tôi đưa cô tới trường làm quen một chút.”

Bởi vì câu này mà tâm tình của Nguyễn Tĩnh bỗng có chút kích động, “Tôi nghĩ không cần. Tôi không định làm giáo viên.”

“Không phải là giáo viên, mà là học một vài công việc hành chính.”

Nguyễn Tĩnh cân nhắc một chút nhưng vẫn từ chối, “Tôi không thích làm việc ở trường học. Chuyện này tôi sẽ tự nói với ông nội, anh không cần cảm thấy khó xử.”

Tưởng Nghiêm nhìn cô rồi cuối cùng gật gật đầu, “Vậy cũng tốt!” Anh cầm lấy chìa khóa xe đang nằm trên bàn ăn rồi xoay người đi ra ngoài.

Sau này Nguyễn Tĩnh có hỏi Nguyễn Nhàn về mọi chuyện ở trường học thì được biết Nguyễn Nhàn phụ trách vấn đề tài vụ của trường, còn Tưởng Nghiêm thì làm chức phó giám đốc.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x