
Con Mèo Tự Dưng Biết Nói – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Trời đã xế chiều khi Gaspard thức dậy. Chú ra đầu cầu thang lắng nghe tiếng động trong ngôi nhà. Giờ này, Thomas chắc đang ở trong phòng riêng và làm bài tập về nhà (mà có thể là đang đọc Luky Luke cũng nên). Đường hoàn toàn thông thoáng. Hết sức dè chừng, Gaspard rón rén đi đến tận cửa phòng Thomas và cào nhẹ vào cánh cửa. Bạn chú ra mở cửa, bế chú lên và gãi gãi đầu chú: đó là một cử chỉ thân mật mà thường ngày Gaspard vẫn rất lấy làm khoái. Nhưng giờ chú chỉ nóng nảy lắc đầu. Chú có hàng đống việc hệ trọng phải lo chứ đâu chỉ có mỗi việc được Thomas vuốt ve.
– Cậu không muốn gừ gừ à? Thomas ngạc nhiên. Hay là cậu sắp lên cơn khó ở đấy?
– Tớ cần nói với cậu một chuyện nghiêm túc. Gaspard nói.
Thomas nhìn quanh quất khắp nơi mà chẳng trông thấy điều gì có thể giải thích thứ mà cậu chắc chắn là đã nghe thấy. Ai đó đã nói: “Tớ cần nói với cậu một chuyện nghiêm túc.” Ai đó đã nói. Nhưng Thomas lại chẳng trông thấy ai.
– Ai đó? Cậu hỏi.
– Tớ, Gaspard đáp, giọng cáu kỉnh.
Từ sáng đến giờ, giọng chú nói đã tròn vành rõ chữ hơn.
Giờ thì nó chẳng còn giống âm thanh của đàn đồ chơi chút nào nữa. Mà là một giọng mạch lạc, khá trong, một giọng trẻ trung nhưng bị nỗi lo lắng và bồn chồn làm cho có chút căng thẳng.
– Ai nói đấy? Thomas hoang mang.
– Tớ không thích người ta lấy tớ làm trò giễu cợt đâu đấy nhé! Cậu cũng nói bằng giọng cáu kỉnh.
Thomas đặt Gaspard lên bàn và nhìn thẳng vào mắt chú.
– Tớ không thích người ta lấy tớ làm trò giễu cợt đâu đấy nhé! Cậu cũng nói bằng giọng cáu kỉnh.
Cậu tự nhủ chắc đài vẫn bật nên đi kiểm tra. Nhưng đúng là nó đã tắt.
– Thấy chưa! Đã bảo là tớ rồi còn gì! Gaspard lại nói, sốt hết cả ruột.
Thomas nhìn không chớp mắt vào cặp môi mèo đang mấp máy.
– Nhắc lại điều cậu vừa nói đi.
– Tớ bảo chính tớ đã nói, Gaspard bực bội đáp (bằng văn xuôi), rồi tiếp tục (lần này thì bằng thơ):
Tớ nào biết tớ là ai
Người-xấu-trai hay Mèo-đẹp-trai hỡi Giời?
Nơm nớp sợ cất tiếng người
Ông chủ nổi giận thì đời ra tro
Bởi từ thuở xa xưa trời đất
Tiếng người thì người biết mà thôi
Mèo phải im lặng cả đời
Phận mèo có đổi kiếp người được đâu!
…
– Ai dạy cậu ngâm thơ thế? Thomas hỏi, sửng sốt vì nghe thấy một bài thơ từ miệng chú mèo của cậu.
– Không phải thơ ngâm đâu, Gaspard khiêm tốn. Thơ tớ mới sáng tác đấy.
– Thế là cậu không chỉ biết nói, cậu còn xuất khẩu thành thơ cơ đấy?
– Họa vô đơn chí mà. Gaspard triết lý.
– Từ từ ngồi xuống và nói chuyện bình tĩnh xem nào, Thomas vỗ về.
Nói rồi, cậu ngồi xuống ghế còn Gaspard ngồi trên bàn.
– Kể tớ nghe xem đã xảy ra chuyện gì.
Gaspard kể mọi chuyện cho Thomas từ đầu: loại cỏ bí hiểm mọc ở cuối vườn mà chú trót ăn phải, những lời đầu tiên chú thốt ra, việc trở thành con mèo đầu tiên biết nói làm chú choáng váng ra sao, cuộc chạm trán với Minna-mi-nhon, nỗi khổ tâm vì bị đồng loại xa lánh.
– Tớ hiểu là thái độ của Mina-mi-nhon làm cậu đau lòng, Thomas nói sau khi nghe đầu đuôi câu chuyện. Nhưng hình như cậu chưa nhận ra cậu đang có cuộc phiêu lưu thú vị đến chừng nào. Cậu là một trường hợp đặc biệt. Cậu sẽ được nếm mùi vinh quang, sẽ tiền bạc rủng rỉnh. Nói theo cách nào đấy, là con mèo đầu tiên trên thế giới biết nói còn hơn cả người đầu tiên đặt chân lên mặt trăng ấy chứ. Cậu sẽ có cơ hội phục vụ khoa học, việc mà chưa con mèo nào làm được từ xưa đến nay!
Gaspard vặc lại rằng thì chú sợ chính cái vinh quang ấy, cùng tất tật những thứ dích dắc sẽ lôi tuột chú ra khỏi cuộc sống mèo thầm lặng mà hạnh phúc. Mà chú còn có một mối lo ngại lớn hơn, ấy là mượn cớ bắt chú phục vụ khoa học, khoa học sẽ mặc sức lợi dụng chú.
– Phục vụ khoa học, nghe thì hay đấy – chú nói bằng giọng từng trải của một con mèo lõi đời (dù chỉ là một cậu mèo mới lớn). Nhưng phục vụ khoa học là gì nào, có mà là mua vui cho mấy tay bác học gàn dở, tính khí thất thường, không thì cũng chỉ tổ biến thành một thứ công cụ đen tối trong tay họ, để rồi một ngày đẹp trời họ được lôi ra trao giải Nobel.
Thomas không đồng tình với sự cảnh giác của Gaspard. Thế giới rộng lớn của loài mèo vẫn còn là thế giới bí ẩn, hoàn toàn chưa được biết đến.
– Cậu có hiểu được là cho đến tận bây giờ chưa ai biết chính xác mèo nghĩ gì trong đầu và, nhờ có cậu, cuối cùng thì người ta sẽ biết không hả?
Gaspard thấy phẫn nộ vì phân tích của Thomas.
– Đừng hòng dụ tớ phản bội lại dòng giống mèo nhà tớ, để có gì trong đầu họ nhà mèo cũng khai ra bằng hết nhé. Còn lâu. Thứ nhất, bởi vì những người xứng đáng được biết, như cậu chẳng hạn, thì luôn biết cách hiểu loài mèo, cũng giống như mèo vẫn hiểu được họ. Những kẻ khác ấy à, những kẻ cứ luôn mồm nói rằng mèo là đồ đạo đức giả, quỷ quyệt, kệch cỡm, đỏng đảnh, khinh khỉnh, tóm lại là những kẻ ngu ngốc, phân biệt đối xử với loài mèo, đám ấy cần gì được giải thích về những thứ diễn ra trong đầu mèo chứ, mà có nói thì cũng khác gì đàn gẩy tai trâu.
– Thôi được, Thomas nhượng bộ. Tớ hiểu là cậu không màng đến hư danh, cậu dè chừng cánh bác học và cậu không muốn trở thành phiên dịch chính thức của dân tộc mèo, người trung gian giữa loài mèo và loài người. Nhưng gì thì gì, sự giàu có làm gì đến nỗi mang bực dọc vào thân đến thế? Là một con mèo biết nói, cậu thích bao nhiêu tiền cũng có, đóng phim, tổ chức những chuyến công diễn, lên truyền hình và còn gì nữa ai mà biết được?… Cả quảng cáo nữa không chừng!
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.