
Con Quỷ Nhỏ Trong Tôi – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Con Quỷ Nhỏ Trong Tôi của tác giả Y Ban
Phần 2
Sau đó lại tiếp tục trao đổi thư từ. Đằm thắm và quan tâm hơn. Có những lúc cảm thấy thật là cần thiết cho nhau. Mặc dù, khoảng cách chỉ là ba cây số mà rất lâu tôi không lại thăm người ấy lần thứ hai.
Tôi linh cảm điều gì đó sẽ bùng nổ và tan thành sẽ tan thành mây khói những gì tốt đẹp trước kia. Nhưng chỉ tại cái con quỷ nhỏ. Nó cứ khuấy động.
Một buổi chiều thu, nắng màu tím, gió heo may nhẹ dù làm cho đôi môi se lại mọng đỏ. Đó là buổi chiều thứ bảy tôi ngủ trưa dậy. Nắng đẹp quá! Tôi rạo rực vô cùng. Tôi soi gương và thấy mình xinh xắn hơn trong nắng.
Tôi quyết định đến thăm người ấy. Trẻ trung trong chiếc áo hoa sặc sỡ và tự tin thấy mình đẹp tôi gõ cửa. Người ấy nói vọng ra:
– Xin mời vào.
Tôi ngập ngừng bước vào. Vừa ló đầu qua cánh cửa người ấy bật dậy reo lên:
– Chào cháu. Thế là cháu đã đến thăm chú.
– Vâng.
– Sao lâu lắm cháu không lại?
– Cháu sợ ạ.
– Như thế là không tốt đâu cô cháu gái của tôi. Bổn phận làm cháu thì phải lại thăm chú chứ. Như thế nào nhỉ? Nếu theo phong tục châu Âu chắc phải ôm hôn thắm thiết để tỏ lòng quý mến nhưng phong tục Việt Nam thì, đành ngồi ngắm cháu vậy thôi. Cháu đẹp quá!
Cô bé, sao không nói gì cả. Cháu hãy cởi mở tấm lòng với chú đi, về bạn bè, về gia đình, về người yêu. Nói đi chứ.
Một khoảng không im lặng kéo dài.
– Một buổi chiều tuyệt vời. Biết nói thế nào về chú bây giờ nhỉ. Cháu ào vào như một niềm vui rạo rực đến với chú… Khó diễn tả quá…
– Nói gì đi chứ cô bạn. Tôi cũng rất sợ đây này.
– Thùy Dương ơi! Tôi là người lính. Tôi đã sống mười năm ở rừng rú nên tôi có những thói quen rừng rú. Bây giờ sống giữa đô thị thì tôi phải hòa nhập với cuộc sống. Nhưng hôm nay em đến, em lại thổi bùng lên cái tính cách rừng rú của tôi. Đấy là lỗi của em…
Một khoảng im lặng…
Có lẽ đấy là thể hiện những điều tôi linh cảm, tôi là một cô bé như thế! Nhưng tôi không thể phá lên cười nhạo báng như đối với mấy cậu bạn nam. Hoặc tôi có thể có những lời trấn an, xua đuổi để tỏ rõ mình cứng rắn.
Tôi bị tê liệt. Tôi hiểu những lời nói kia ẩn kín điều gì và ánh mắt say sưa. Sự linh cảm cảm nhạy bén của phụ nữ mà! Con quỷ con dường như chấp nhận. Tôi thì vẫn tỉnh táo. Tôi lẩn tránh ánh mắt nhìn nơi người ấy.
Tôi nhìn ra khoảng trước cửa. Một chiếc áo đỏ của phụ nữ và bộ quần áo lính thủy của đứa con trai bé ùa vào mắt tôi. Tôi muốn bật ra một điều gì đó để phá tan sự im lặng đáng sợ này. Nhưng tôi vẫn không sao nói được. Rồi chính người ấy lại phá tan sự im lặng.
– Em hãy đưa tay cho anh để anh truyền can đảm cho.
Con quỷ nhỏ vội vàng đưa tay cho người ấy. Một cái xiết mạnh và người ấy cúi xuống hôn.
Một luồng điện êm dịu chạy xuyên vào tim và con quỷ nhỏ như bị mê đi. Chiếc đầu tôi vốn kiêu hãnh và cứng rắn là vậy khẽ khàng nghiêng về phía người ấy. Tôi sợ hãi rùng mình. Người ấy bỏ tay tôi ra.
– Nói gì đi em bé.
Tôi không còn tự chủ nổi. Tôi cứ run lên. Người ấy nhìn tôi, cái nhìn cuộc đời hơn:
– Hừ, cuối cùng thì cháu chỉ là cô bé nữ sinh lớp mười thôi. Thế tại sao cháu lại viết những dòng như thế này: “Mưa, vẫn bao che, trong căn nhà chỉ có Hùng, Hương và thằng bé con.
Hương đang nhìn vào cõi xa xăm, các ngón tay thon thả vuốt sữa xuống cho con bú.
Phía bàn đối diện Hùng cứ nâng cao quyển sách đang đọc để tìm khe trống. Anh ngắm mê mải…”.
– Cháu chăm đọc tiểu thuyết lắm phải không?
Người ấy đã đọc thuộc những dòng viết của tôi. Con quỷ nhỏ lại bắt đầu cựa quậy. Mắt nó sáng lên. Nó cười và nó làm tôi bình tĩnh trở lại:
– Nhà cháu ở chỗ nào? Tối nay chú sẽ đến đón cháu đi chơi. Chú rất cần tâm sự với cháu. Hai tâm hồn đồng cảm, thấu hiểu nhau sao không hòa hợp với nhau. Sao không làm cho nhau ấm áp hơn, hạnh phúc hơn.
Tôi không muốn gì nhưng nghĩ – không thể được người ấy đã có vợ con rồi. Người ấy nắm bắt được ngay ý nghĩ của tôi.
– Cháu đừng băn khoăn về những điều ấy nhé… chú cháu mình đã đi sau họ bao nhiêu năm rồi. Những tình cảm thế này là đời thường, ngày ngày đang diễn ra ở khắp thế gian này. Tối nay nhé, chú sẽ đến đón cháu.
Tôi chẳng nhớ lúc ấy cảm xúc của mình ra sao? Hình như là một khoảng trống, khoảng trống ấy sao mà vô tình đến thế, rơi đúng vào khoảnh khắc này. Người ấy đã lấp đầy vào chỗ trống.
– Dạ đi Thùy Dương.
– Dạ, nhưng chú không được đến nhà cháu. Chị cháu rất đoan chính. Chị cháu không chấp nhận mối quan hệ này đâu.
– Vậy chú sẽ đợi cháu ở ngã tư này. Cháu từ bóng tối hiện ra làm sáng bừng lên trước mắt chú một thiên thần trinh bạch.
Tôi ra về mà chẳng hiểu mình vừa trải qua cái gì. Nhưng tôi đang linh cảm mình đang đánh mất đi
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.