Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

– Anh Thiên Kì…xin lỗi hôm nay em đến trễ…anh ăn gì chưa? Em có mua cháo cho anh nè?

– Nha đầu này. Anh lớn vậy mà mua cháo hả em?

– Anh đang bị đau mà….- Nói đến đây Thiên Anh bỗng xụ mặt xót xa…- Mặt anh chảy máu kìa – Cô đưa tay lên mặt anh…

– Anh không sao? Nhưng thằng đó sẽ không yên với anh đâu ! – Thiên Kì cuộc chặt tay thành nắm đấm. Mặt anh rân rân đỏ và chảy máu. Đôi mắt hằn rõ sự căm thù. Thiên Anh bỗng cảm thấy đau lòng hơn bao giờ hết.

– Em ghét những bọn côn đồ. Và em cũng rất sợ họ….

– Đợi khi nào mặt anh lành hẳn. Anh sẽ tự tay giết thằng đó !

– Sao…cơ… Anh giết ai??? – Thiên Anh ngạc nhiên kinh khủng. Anh trai cô từ trước đến nay rất tốt. Cô nghĩ thế. Chưa bao giờ anh nặng lời và nói kiểu côn đồ như hôm nay. Thật sự cô có gì đó hoang mang lắm.

– Thằng Kevin ! – Anh rất tức khi tự miệng mình nói ra cái tên này. Cái tên người đã khiến anh đau đớn vì mất đi * nhan sắc * như ngày hôm nay

– Ke…vinnn…anh ta là ai??? – Thiên Anh tò mò

– Em không biết đâu. Thôi không nhắc đến chuyện này nữa. Em vào trong ăn trưa đã rồi về

– Vâng anh !

Ngày hôm qua….( nói vậy thôi chứ cũng được gần hai tháng rồi ^^) anh là một người đàn ông quyến rũ vì nhan sắc của anh rất tuyệt vời. Nhưng hôm nay…nhan sắc ấy đã bị huy diệt thay vào đó là gương mặt chỉ vết rạch máu dài ngoằng đan xen lên nhau thật đáng sợ. Chính anh cũng đang căm ghét gương mặt của mình. Mỗi khi nhìn vào trong gương, anh không bao giờ là không gào thét..Mọi thứ như rối bời và anh thù người đã biến gương mặt của anh thành ra như vậy !

Ra về…

Tạm biệt với anh trai. Thiên Anh đứng ngắm nhìn ngôi biệt thự riêng của anh mình mà lòng trĩu nặng…

Anh trai của em…em biết anh rất đau khi gương mặt anh thành ra như vậy.

Ngày hôm sau…

Trên đường đi học. Vì nhà cũng gần trường nên Thiên Anh đi bộ.

Một cô gái xinh đẹp ngất tại một gốc cây ven đường và hầu như chả ai thấy…

– Bạn gì ơi !!! Bạn có sao không? Sao bạn ngất ở đây thế này??? – Thiên Anh thấy liền chạy đến lay người cô gái đó. Cô bắt đầu cảm thấy mình cần cứu người Không nghe thấy tiếng trả lời của cô gái đó. Thiên Anh đã kêu taxi đến ra chở cô gái ấy đến viện.

– Bác sĩ. Cô gái ấy sao rồi? – Thiên Anh vội vã hỏi ông bác sĩ

– Cô là người nhà của bệnh nhân sao??? – Vị bác sĩ hỏi lại với giọng khá nghiêm trọng

– Dạ…dạ…à vâng. Cháu là em chị ấy, vậy chị ấy sao rồi bác sĩ…

– Là em hả…thế cháu có thường thấy bệnh nhân có biểu hiện gì xấu như chảy máu cam, hoa mắt..chóng mặt nhiều không???

– Cháu…không biết. Mà chị ấy làm sao hả bác sĩ – Thiên Anh lắc đầu và hỏi tiếp

– Chị của cháu bị bệnh máu trắng…

– Sao cơ ạ…máu trắng ý ạ…có nặng lắm không bác sĩ…

 

– Tạm thời chúng tôi vẫn đang theo dõi. Chuyện này cháu không nên nói cho bệnh nhân biết không thì bệnh nhân sẽ hoang mang lo sợ thậm chí là không muốn sống nữa. Cháu nên nhớ. Bây giờ cháu vào thăm bệnh nhân được rồi.

Vị bác sĩ nói xong rồi cầm tập hồ sơ trên tay dảo bước về phía trước

Chuông điện thoại của Thiên Anh vang lên. Cô bắt máy…

– Thiên Anh…hôm nay không đi học sao? Mày ốm hả????

Đó là giọng của Đường Vy. Nghe đến từ không đi học Thiên Anh bỗng giật mình và nhìn vào đồng hồ đeo tay…và nghĩ thôi chết rồi…quên..
– À…tao hơi mệt nên tao xin nghỉ rồi…hihihi…chiều tao vẫn đi học được mà..mày không cần lo đâu…

– Vậy hả, ừm thôi cúp máy nhé. Vào lớp rồi

– Bye !

Thiên Anh ngồi xuống ghế cạnh giường bệnh nhân. Chăm chú nhìn nét mặt của cô gái đó và không khỏi ngưỡng mộ . Dù gương mặt trắng bệch nhưng cô gái vẫn đẹp như thiên thần Đẹp quá…mình xách dép cho người ta chắc cũng không được – Thiên Anh nghĩ rồi pha nước ấm chờ cô gái tỉnh lại Vừa pha xong thì cô gái đó cũng lờ mờ mở mắt…

– Đây là đâu??

Thiên Anh nghe thấy tiếng nói. Vội đặt ấm nước xuống và đến cạnh cô gái đó

– Đây là bệnh viện. Sáng nay mình thấy bạn ngất ở gốc cây ven đường nên đưa bạn vào đây. Bạn có mệt nữa không? Hình như bạn học cùng trường với mình.

– Trường Light sao?

– Ừ đúng rồi. Trường Light. Mình tên Thiên Anh 11a1

– Thế thì phải gọi tôi là chị rồi. Tôi là Hàn Tử Tuyết 12a1

– Vâng chị. Mà nhà chị ở đâu em đưa về…

– Em thân thiện thật đấy. – Tử Tuyết nhìn lên đồng hồ đeo tay – Hơn 10h rồi sao?

– Vâng – Thiên Anh bên cạnh gật đầu

Tử Tuyết ngó xung quanh hình như kiếm thứ gì đó. Thiên Anh vội lấy chiếc balô đen dưới chân giường đưa cho Tử Tuyết.

– Của chị đây !

– Ừm. Cảm ơn em !

Tử Tuyết nhận lấy chiếc balô rồi mở ra lấy điện thoại của mình va thấy 2 cuộc nhỡ và 1 tin nhắn. Cô ấn số rồi gọi cho người cô lưu là Khánh Anh

– Tao đây. Hôm nay nhà tao có việc bận nên nghỉ học. Mày gọi có việc gì không?

– Không thấy mày đến tao gọi hỏi thôi. Giờ thì cúp máy đây

– Ừm

Quay sang Thiên Anh. Tử Tuyết hỏi

– Chị bị ngất đột ngột vậy bác sĩ bảo chị sao không?

– Dạ….bác sĩ bảo vẫn còn đang theo dõi, chắc không sao đâu ạ.

Thiên Anh nhớ đến lời bác sĩ nói bỗng nhiên thấy ngại chị.

– Ừ. Vậy giờ mình về được rồ

Tử Tuyết leo xuống giường.. Thiên Anh đeo cặp sách chéo người rồi cùng chị bước ra.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x