
Cuộc Sống Bí Mật Của Các Nhà Văn – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
2. Học cách viết
Một tuần sau
Thứ Ba ngày 18 tháng chín năm 2018
1.
Trong khi tiếp tục thận trọng tiến lên trên các mỏm đá, tôi ngỡ trông thấy một bóng người đang di chuyển trên sân hiên. Có thể nào đó chính là Fawles không nhỉ? Tôi khum tay che phía trên mắt để cố nhìn cho rõ bóng người. Đó là bóng một người đàn ông đang… tì một khẩu súng trên vai.
2.
Tôi vừa kịp lao vào nấp đằng sau một mỏm đá thì một phát súng vang rền không trung. Phía sau tôi, cách chừng bốn năm mét, tác động của viên đạn làm bắn ra nhưng manh vỡ sắc nhọn nổ lốp đốp bên tai tôi. Tôi ở đó, lả đi chừng hơn một phút. Tim đập thình thịch. Toàn bộ cơ thể tôi run rẩy và một tia mồ hôi chảy dọc sống lưng. Audibert không nói dối. Fawles đã hoàn toàn phát điên và thẳng tay nã đạn vào những vị khách không mời dám lai vãng tới lãnh địa của ông. Tôi vẫn nằm ẹp xuống đất; không dám thở nữa. Sau hành động cảnh báo đầu tiên này, tiếng gọi của lý trí thét bảo tôi nên vắt chân lên cổ mà cháo chạy ngay lập tức. Tuy nhiên, tôi quyết định không chùn bước. Trái lại, tôi nhỏm dậy và lại tiếp tục tiến về phía ngôi nhà. Lúc này Fawles đã xuống tầng dưới, trên phiến đá lát được đắp vun nhô cao hơn hẳn các mỏm đá. Phát đạn thứ hai trúng một thân cây đã bị gió quật đổ. Súc gỗ nổ tung thành những chùm gỗ chết sượt qua mặt tôi. Tôi chưa bao giờ sợ đến thế.
Tôi không cần đợi lâu, đến lượt tôi phải lòng Beaumont. Đã tám ngày kể từ khi sống ở đây, tôi tranh thủ những lúc rảnh rỗi để khảo sát khắp đảo và tập quen địa hình.
Hiện tại, tôi gần như thuộc lòng bờ biển phía Bắc của Beaumont, ở đó có bến cảng, phố chính và những bãi biển đẹp nhất. Lổn nhổn toàn vách và mỏm đá, bờ biển phía Nam khó tiếp cận hơn, hoang dã hơn, nhưng đẹp không kém. Tôi mới chỉ mạo hiểm lai vãng tới đó một lần duy nhất, trên bán đảo Sainte-Sophie, để nhìn thấy tu viện cùng tên, nơi vẫn còn sinh sống chừng hai chục tu sĩ dòng thánh Benedict.
Ở phía ngược lại, mũi Safranier nơi lúc này tôi đang tới không nằm trên Strada Principale(5) con đường dài chừng bốn chục cây số chạy vòng quanh đảo. Để đến được đấy, phải vượt qua bãi biển cuối cùng ở phía Bắc – bãi Vịnh Bạc – rồi đi tiếp hai cây số nữa trên con đường đất hẹp nằm giữa rừng thông.
Theo những lời chỉ dẫn mà tôi lượm lặt được trong tuần, lối vào khu đất của Nathan Fawles nằm ở cuối con đường vốn rất hợp với cái tên ngộ nghĩnh là đường mòn của những nhà thực vật học này. Khi rốt cuộc cũng tới nơi, tôi chỉ thấy một cánh cổng nhôm lồng khít trong bức tường bao cao ngất bằng phiến thạch. Không có hộp thư cũng chẳng có bất kỳ ghi chú nào về tên chủ sở hữu. Về lý thuyết, ngôi nhà mang tên Nam Thập Tự, nhưng cái tên này chẳng được thể hiện ở bất cứ đâu. Duy chỉ có vài tấm biển nồng nhiệt chào đón bạn: Nhà riêng, Cấm vào, Chó dữ, Khu vực có camera giám sát… Thậm chí còn chẳng có cách nào để bấm chuông hay thông báo về sự hiện diện của mình. Thông điệp hết sức rõ ràng: “Bất kể bạn là ai, bạn cũng không được chào đón.”
Tôi bỏ xe đạp lại rồi men theo chân tường bao. Đến một lúc, khu rừng nhường chỗ cho một khoảng cây bụi um tùm những thạch thảo, sim và oải hương dại. Sau năm trăm mét, tôi ra tới một vách đá dốc thẳng xuống biển.
Bất chấp nguy cơ ngã tan xương, tôi trượt trên những mỏm đá cho tới khi tìm thấy một điểm tựa. Tôi khó nhọc đi dọc một vách đá mà rốt cuộc tôi cũng có thể vắt chân bước qua ở chỗ vách bớt dốc hơn. Vượt qua chướng ngại ấy, tôi tiếp tục đi theo bờ biển chừng năm chục mét nữa, rồi sau khi vòng qua một khối đá, rốt cuộc tôi cũng trông thấy nó: nhà của Nathan Fawles.
Được xây trên sườn vách đá, căn biệt thự như được tạc trong đá. Theo truyền thống vĩ đại của kiến trúc hiện đại, đó là một hình hộp được kẻ sọc bằng những tấm lát bê tông cốt thép để thô kiểu tháo ván khuôn. Ba tầng nhà sừng sững, các sân hiên được xây bên sườn nhà và đảm bảo lưu thông bằng một cầu thang đá dẫn thẳng ra biển. Khối móng nhà dường như liền với vách đá. Nhà được bố trí một loạt cửa sổ kính liền, giống như trên một chiếc tàu chở khách. Cánh cửa chính vừa cao vừa rộng giúp người ta đoán ra nó được dùng làm kho chứa tàu. Phía trước nhà là một ụ nổi bằng gỗ, cuối ụ có buộc một chiếc thuyền máy vỏ gỗ bóng loáng.
Trong khi tiếp tục thận trọng tiến lên trên các mỏm đá, tôi ngỡ trông thấy một bóng người đang di chuyển trên sân hiên. Có thể nào đó chính là Fawles không nhỉ? Tôi khum tay che phía trên mắt để cố nhìn cho rõ bóng người. Đó là bóng một người đàn ông đang… tì một khẩu súng trên vai.
2.
Tôi vừa kịp lao vào nấp đằng sau một mỏm đá thì một phát súng vang rền không trung. Phía sau tôi, cách chừng bốn năm mét, tác động của viên đạn làm bắn ra nhưng manh vỡ sắc nhọn nổ lốp đốp bên tai tôi. Tôi ở đó, lả đi chừng hơn một phút. Tim đập thình thịch. Toàn bộ cơ thể tôi run rẩy và một tia mồ hôi chảy dọc sống lưng. Audibert không nói dối. Fawles đã hoàn toàn phát điên và thẳng tay nã đạn vào những vị khách không mời dám lai vãng tới lãnh địa của ông. Tôi vẫn nằm ẹp xuống đất; không dám thở nữa. Sau hành động cảnh báo đầu tiên này, tiếng gọi của lý trí thét bảo tôi nên vắt chân lên cổ mà cháo chạy ngay lập tức. Tuy nhiên, tôi quyết định không chùn bước. Trái lại, tôi nhỏm dậy và lại tiếp tục tiến về phía ngôi nhà. Lúc này Fawles đã xuống tầng dưới, trên phiến đá lát được đắp vun nhô cao hơn hẳn các mỏm đá. Phát đạn thứ hai trúng một thân cây đã bị gió quật đổ. Súc gỗ nổ tung thành những chùm gỗ chết sượt qua mặt tôi. Tôi chưa bao giờ sợ đến thế.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.