Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương 2: Tan Rã Trong Không Vui

Bốn người nói chuyện phiếm một hồi, Lý Mi cùng Cố Tuấn Huy đứng dậy cáo từ, Tô Diệp trong lòng biết rõ, họ đây là đang cho cô cùng Dương Nghị có cơ hội để tìm hiểu nhau.

Lý Mi cùng Cố Tuấn Huy vừa rời đi, Tô Diệp liền đổi đến chỗ Lý Mi vừa ngồi, theo cô thấy, chỉ có tình nhân hoặc là vợ chồng với nhau mới có thể ngồi chung một bên, vai kề vai thuận tiện làm những cử chỉ thân mật, còn với bọn cô thì ngồi đối mặt nhau là thích hợp nhất.

Dương Nghị nhìn Tô Diệp ôm lấy đồ đạc, chuyển sang ngồi ở vị trí đối diện anh, lại đem cái ly từ bên cạnh anh kéo đến chỗ của mình, bất giác có cảm giác mất mát, lại có một chút tức giận: Cô đây là không muốn ngồi cạnh anh? Vội vã muốn giữ khoảng cách với anh!

Đây không phải là lần đầu tiên anh xem mắt, trước đó có rất nhiều người xinh đẹp và có khí chất hơn so với Tô Diệp, nhưng một cô gái chỉ trang điểm qua loa như cô thật đúng là chưa thấy qua, ngược lại anh lại có vài phần thưởng thức, trò chuyện mấy câu với cô, lại cảm thấy cô là một cô gái thanh tú, đoan trang nhưng cũng rất hoạt bát, tự nhiên, thỉnh thoảng có hơi rụt rè rất đáng yêu, nhìn có phần hợp mắt, liền muốn cùng cô tiếp tục chung đụng.

Thật không nghĩ đến cô gái này lại không để ý mình, Dương Nghị bực mình, trong lòng lấp đầy cảm giác thất bại.

Tô Diệp chuyển chỗ xong, ngước mắt thấy Dương Nghị đang mắt nhìn mũi mũi nhìn xuống ngực tay thì quấy ly cà phê, liền tìm chuyện để nói, mỉm cười hỏi: “Anh là ở bộ đội sao?”

Dương Nghị ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cô một cái, điều chỉnh tâm tính, sắc mặt nghiêm chỉnh nói: “Tốt nghiệp xong là nhập ngũ, hiện tại đã năm năm rồi!”

Tô Diệp chỉ biết anh là một thiếu tá, nhưng cụ thể làm chức vị gì hay làm công việc gì Lý Mi đều không nói tỉ mỉ, cộng thêm việc cô đối với quân đội biết rất ít, lúc này liền tò mò hỏi: “Vậy anh bây giờ là cấp bậc gì?”

“thiếu tá!”

Tô Diệp cười khẽ: “Tôi biết, chỉ là muốn hỏi, anh bây giờ là doanh trưởng hay là đoàn trưởng?” Cô có bạn học tốt nghiệp đại học xong được phân đến quân đội, cho nên cũng biết anh hiện tại chắc chắn không phải Đại đội trưởng.

Tô Diệp thật sự cảm thấy thú vị mà quan tâm nhìn chăm chú Dương Nghị, hai mắt bởi vì tò mò mà thoáng trừng lên, ánh sáng bắn ra bốn phía, Dương Nghị nhìn cô, có chút hoang mang, trước kia khi đi xem mắt anh thường đánh giá người ta qua cái nhìn, nên ngay cả kế tiếp cô muốn hỏi điều gì anh tựa hồ cũng có thể đoán được, trái tim Dương Nghị có chút trầm xuống, nhưng vẫn là cố gắng kìm nén lại, chỉ cau mày thản nhiên nói: “Đang là doanh trưởng!”

Tô Diệp trầm thấp “A” một tiếng, ánh mắt xê dịch, lại hỏi tới: “Vậy thì phải mất vài năm mới có thể lên đoàn trưởng hả?” Cô thật ra không phải là để ý chức vụ, đối với danh lợi quyền quý cũng không quá quan tâm, sở dĩ hỏi như vậy, thực sự là muốn biết năng lực học tập và vốn tri thức của người ta.

Dương Nghị cúi đầu, im lặng một lát, lạnh lùng nói: “Sáu năm!”

Tô Diệp tặc lưỡi, thời gian dài như vậy, không bằng cô một năm đã lấy được bằng thạc sĩ!

Dương Nghị không bỏ qua bất kì một biểu hiện nào của Tô Diệp, lúc này trái tim càng lạnh hơn, không có hứng thú, nhưng lại không trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi, liền muốn tiếp tục qua loa trao đổi với cô.

Tô Diệp phát hiện Dương Nghị không có hứng thú, nhưng nếu đến để xem mắt thì cũng nên trao đổi với nhau một vài vấn đề chứ.

“Nghe nói anh sang năm muốn điều về Bắc Kinh công tác?” Tô Diệp nghĩ, cô hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất, cô muốn sau khi kết hôn vẫn ở lại Bắc Kinh.

“Có khả năng này!” Lập lờ trả lời nước đôi, Tô Diệp có chút mụ mị, đối diện với người đàn ông có mấy phần không quan tâm tới cuộc sống tương lai, thái độ còn càng ngày càng lạnh đạm, lại đối với cô hoàn toàn không có hảo cảm. Cô mặc dù muốn nhanh chóng kết hôn, thực sự muốn tìm một người thích hợp với mình, dưa hái khi còn xanh thì sẽ không ngọt, đạo lý này cô hiểu.

Tô Diệp giật nhẹ khóe môi, không có ý định hỏi nữa, bầu không khí lạnh xuống dần, bốn mắt nhìn nhau khó tránh khỏi ngượng ngùng, Tô Diệp bưng chén lên uống cà phê, Dương Nghị thấp đầu, bỏ thêm đường vào trong chén, cầm muỗng nhỏ quấy đều. Quấy đến khi ly cà phê của Tô Diệp sắp thấy đáy rồi, Dương Nghị vẫn cúi đầu không lên tiếng, Tô Diệp không chịu nổi rồi, không muốn như vậy cô chỉ có thể tiếp tục tìm chuyện để nói.

“Nội Mông bên kia điều kiện như thế nào? Có phải là rất khổ hay không?”

Dương Nghị liếc cô một cái, mặt không chút thay đổi nói: “Cũng được!”

Không có cách nào khác, Tô Diệp tốn hơi thừa lời, đổi sang một chủ đề khác.

“Bộ đội bây giờ còn phân phòng ở sao?” Trước kia nghe nói có đãi ngộ này, hiện tại không biết có còn hay không.

Dương Nghị triệt để hết hy vọng, ngoắc ngoắc khóe môi, cũng không ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Cứ cho là có đi!”

Giọng điệu không quan tâm! Tô Diệp có chút nén giận, khóe mắt quét qua di động, nhìn thời gian, cảm thấy có thể kết thúc, đang định mở miệng, liền nghe Dương Nghị không mặn không nhạt hỏi: “Cô học tiến sĩ mấy năm?”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x