
Cuộc Trốn Chạy Của Josef Mengele Josef Mengele – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
2
Tại hải quan, kẻ đào tẩu xuất trình giấy thông hành của Hội Chữ thập đỏ quốc tế, giấy phép lên bờ và visa nhập cảnh: Helmut Gregor, cao 1,74 mét, mắt nâu xanh lá cây, sinh ngày 6 tháng Tám 1911 tại Termeno, tiếng Đức là Tramin, tỉnh Nam Tyrol, công dân Đức quốc tịch Italia, theo Thiên Chúa giáo, nghề nghiệp kỹ sư cơ khí. Địa chỉ tại Buenos Aires: 2460 phố Arenales, khu phố Florida, nhà của Gerard Malbranc.
Nhân viên hải quan kiểm tra hành lý của hắn, quần áo gấp cẩn thận, tấm ảnh chân dung một phụ nữ tóc vàng mảnh dẻ, vài cuốn sách và một số đĩa hát opera, rồi anh ta cau mày khi thấy các món đồ trong chiếc va li nhỏ: ống tiêm hạ bì, vài cuốn sổ ghi chép và bản đồ giải phẫu, các tiêu bản máu, tiêu bản tế bào: không liên quan gì tới một kỹ sư cơ khí. Anh ta bèn gọi nhân viên y tế của cảng tới.
Gregor run rẩy. Hắn đã mạo hiểm một cách điên rồ để giữ chiếc va li nhỏ gây liên lụy, kết quả quý giá của biết bao năm trời nghiên cứu, của cả đời hắn, mà hắn đã mang lên tàu khi vội vã rời khỏi nơi làm việc ở Ba Lan. Nếu bị quân Xô viết bắt được khi đang giữ cái va li đó, hắn sẽ bị xử tử ngay lập tức mà chẳng cần xét xử gì. Trên đường trở lại Tây Âu mùa xuân 1945, khi quân đội Đức Quốc xã rút chạy tán loạn, hắn đã gửi va li cho một nữ y tá có lòng trắc ẩn, rồi sau đó tìm lại cô ở Đông Đức, trong vùng Liên Xô kiểm soát, một chuyến đi điên rồ sau khi hắn được thả khỏi trại giam Mỹ và ba tuần đi đường. Sau đó, hắn đưa va li cho Hans Sedlmeier, một người bạn từ thuở nhỏ và là người được cha hắn, một nhà công nghiệp, hết mực tin cậy, Sedlmeier mà hắn thường xuyên gặp gỡ trong khu rừng xung quanh nông trang nơi hắn ẩn náu suốt ba năm. Gregor không thể rời khỏi châu Âu mà không đem theo chiếc va li này: Sedlmeier đã trả lại va li cho hắn trước khi hắn đi Italia cùng với một chiếc phong bì dày đầy tiền mặt, và giờ đây một gã ngớ ngẩn móng tay bẩn thỉu đang bới tung mọi thứ, Gregor thầm nghĩ, còn nhân viên y tế của cảng thì xem xét các tiêu bản và những ghi chép viết bằng kiểu chữ gothic sin sít. Vì không hiểu gì cả, nên nhân viên hải quan hỏi hắn bằng tiếng Tây Ban Nha và tiếng Đức, tay kỹ sư cơ khí giải thích với ông ta về thiên hướng trở thành nhà sinh vật nghiệp dư của mình. Hai người đàn ông khinh bỉ nhìn nhau, còn nhân viên y tế đang muốn đi ăn trưa nên ra hiệu cho nhân viên hải quan cho hắn qua.
Ngày 22 tháng Sáu 1949 ấy, Helmut Gregor đặt chân tới nơi ẩn náu mới: Argentina.
3
Ở Gênes, Kurt đã hứa với hắn rằng một bác sĩ người Đức sẽ đợi hắn ở cảng và dẫn hắn tới nhà Malbranc, nhưng kẻ chuyên đưa người vượt biên lại lừa hắn.
Gregor đi đi lại lại dưới trời mưa, người đi đón hắn có lẽ đang bị kẹt xe. Hắn chăm chú nhìn bến cảng, vũ điệu của những phu khuân vác, những gia đình đoàn tụ rồi tươi cười cùng ra về, những đống da thuộc và những kiện len chờ được chuyển lên tàu chở hàng. Chẳng thấy bóng ông bác sĩ người Đức nào cả. Gregor nhìn đồng hồ, tiếng còi của một con tàu chở hàng đông lạnh vang lên, Gregor lo âu lưỡng lự xem có nên tự tìm tới nhà Malbranc không, nhưng rồi hắn quyết định chờ thêm, như thế thận trọng hơn. Một lát sau, hắn đã là một trong những hành khách cuối cùng của tàu North King còn ở lại sân cảng.
Hai gã người Calabre vác nhiều đồ như lạc đà mời hắn đi chung taxi. Gregor bất giác đồng ý đi theo hai người ăn vận tồi tàn ấy. Vào cái ngày đầu tiên trên đất Nam Mỹ này, hắn không muốn ở lại một mình, vả lại hắn cũng chẳng có nơi nào để đi.
4
Ở khách sạn Palermo, hắn ở chung trong một căn phòng không có chậu rửa mặt, cũng không có khu vệ sinh, cùng với hai người bạn đường cười nhạo hắn: Gregor dân vùng Nam Tyrol mà lại chẳng xổ được từ nào tiếng Italia. Hắn nguyền rủa lựa chọn của mình nhưng cố kìm nén, đành ăn vài khoanh xúc xích tỏi rồi lăn ra ngủ vì mệt mỏi, chiếc va li nhỏ được kẹp chặt giữa bức tường và hắn, tránh sự thèm muốn của hai người kia.
Ngay buổi sáng hôm sau, hắn bắt tay vào việc. Hắn gọi điện thoại tới nhà Malbranc nhưng không ai trả lời: hắn liền nhảy lên taxi, gửi chiếc va li nhỏ ở nơi gửi hành lý của nhà ga rồi đi tới một con phố vắng vẻ ở khu Florida. Gregor bấm chuông một ngôi biệt thự rộng lớn phong cách tân thuộc địa. Một giờ sau, hắn quay lại và bấm chuông lần nữa, rồi lại gọi điện ba lần từ một quán cà phê nơi hắn tạm lánh nhưng vẫn không có ai nhấc máy.
Trước khi rời khỏi Genova, Kurt đã đưa cho hắn thông tin về người thứ hai có thể liên lạc ở Buenos Aires: Friedrich Schlottmann, một doanh nhân Đức, chủ của một doanh nghiệp dệt may đang ăn nên làm ra. Năm 1947, Schlottmann đã tài trợ cho một số nhà chế tạo máy bay và kỹ sư không quân trốn thoát bằng đường qua các nước Bắc Âu. “Người đó rất quyền lực, ông ấy sẽ giúp mày tìm được việc làm và bạn bè mới,” Kurt nói với hắn.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.