
Cưỡi Rồng – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương 2: Ông trời đem nàng tặng cho ta
Li quốc cùng Nguyệt quốc xưa nay bất hòa, nếu tại đây phát hiện người trong hoàng tộc Nguyệt quốc, khó đoán được sẽ có chuyện gì xảy ra.
Tình thế nguy cấp, nhưng Nghiêm Di không chút nào khiếp sợ, khẩn trương cả, tâm tình vô cùng tốt, phất tay bảo Lương Lệnh ra ngoài toàn quyền thay hắn xử lý việc này.
Chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người đều lui ra ngoài khoang thuyền, trong khoang thuyền, không gian yên lặng chỉ có tiếng ngọn đuốc lay động bập bùng.
Đầu ngón tay Nghiêm Di chậm rãi xoa lên vết bớt đỏ tươi sau cổ Tần Du Du. Dựa vào những vật nhỏ kì quái cùng vài mặt nạ khác nhau do thuyền nương lấy từ trên người nàng, cũng đủ để hắn xác định được danh tính của nàng rồi.
Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu*….
(*) đi mòn giầy thiết không được gì, lại hoàn thành không phí công phu.
“Là ông trời đưa nàng đến cho ta.” Giọng nói trầm thấp như thở dài.
Trong cơn mê, Tần Du Du cảm thấy cổ ngưa ngứa, quay người lại nhìn, vô ý hơi rùng mình, khuôn mặt tái nhợt nhưng vẫn đẹp đến lạ thường hiện ra dưới ngọn đuốc, yếu ớt mềm mại vô cùng mịn màng, như hoa lan mới nở khiến người khác yêu mến.
Trong mắt Nghiêm Di ánh lên điệu cười hời hợt, hơi lan tràn đến bên môi, khuôn mặt ẩn trong bóng tối đó vì mỉm cười càng trở nên vô cùng thần bí, đẹp đến kì lạ.
“Thật sự cho ta sự kinh hỉ ngoài ý muốn…”
Tay lưu luyến trên cổ Tần Du Du di chuyển lên, nhẹ nhàng mô tả khuôn mặt non mịn của nàng, Nghiêm Di cười càng thêm thoải mái, hài lòng, cũng… càng thêm khủng bố.
Tần Du Du có thể thấy Nghiêm Di rất hiếm khi cười, nhưng sau này, dựa vào nàng miêu tả hình tượng của Nghiêm Di, cũng không khó tưởng tượng Nghiêm Di cười có bao nhiêu kinh hãi — khi hắn không cười có thể dọa tiểu hài tử (trẻ con) khóc, còn khi cười……… ngay cả đại nhân còn bị dọa khóc nữa là!
Tần Du Du tỉnh lại đã là ba ngày sau rồi, nàng rất cẩn thận, không mở mắt ngay.
Cơ thể hư không, không có sức, khiến nàng buồn bực đến muốn khóc rống. Tuy nàng không có chăm chỉ luyện tập lắm, nhưng cũng đã luyện suốt mười năm mà, một viên ‘Hóa Nguyên Đan’ chết tiệt liền đem mười năm của nàng trở về số không, sớm biết thế nàng sẽ không luyện võ thuật quỷ quái làm gì, dành thời gian chuyên tâm nghiên cứu thứ mình thích còn hơn.
Tiếc là nàng lại chật vật, uể oải thế này đây, tất cả đã trở thành sự thật rồi, hiện tại nàng cần lo lắng là bây giờ và sau này làm sao trốn, không để Phong Quy Vân bắt được đây.
Tần Du Du chỉ buồn một lát thôi, sau đó liền phấn chấn trở lại.
Nàng hẳn là được ai đó cứu rồi, dựa vào cảm giác đang ở trên thuyền, nàng nhớ hình như có thấy một nam nhân xa lạ, nhưng giờ nàng không nhớ rõ bộ dạng hắn như thế nào nữa.Nếu Phong Quy Vân bắt được nàng, nàng nhất định sẽ không chọn đi đường thủy, nàng không biết mình đã hôn mê bao lâu rồi, nhưng đoán chừng không quá ngắn đâu nha, người cứu nàng có thể mang nàng bình an vô sự thoát khỏi truy xét của Phong Quy Vân, nhất định dùng chút mưu mẹo rồi.
Hiện giờ, nàng ngay cả nử tử bình thường cũng không bằng, nếu muốn bình an thoát hiểm, biện pháp tốt nhất là bám theo ân nhân cứu mạng này, chờ rời khỏi nơi nguy hiểm, tình trạng nàng khôi phục lại chút ít sẽ quyết định sau.
Tần Du Du im lặng suy nghĩ xem nên giải thích thân phận, lai lịch như thế nào, đồng thời chuẩn bị giả trang thành một đóa hoa nhỏ yếu đuối, lừa gạt sự đồng cảm như thế nào cho tốt đây.
Sư phụ có nói, hiếm có nam nhân nào không háo sắc, không thích làm anh hùng, anh hùng cứu mỹ nhân chẳng hạn, bọn họ thích nhất đó!
“Nếu đã tỉnh, liền mở mắt nói chuyện.” Giọng nam nhân bỗng vang lên bên giường, Tần Du Du bị giật mình, ho khan liên tục.
Tần Du Du tỉnh lại Nghiêm Di liền phát hiện, tiểu nha đầu này đã tỉnh rồi còn giả bộ hôn mê, không biết trong lòng có chủ ý quái quỷ gì đây.
Nghiêm Di thấy nàng ngay cả ho khan cũng không có sức, quả thực có chút đáng thương, vì thế ôm lấy nàng, để nàng tựa vào ngực mình, vỗ nhẹ lên lưng giúp nàng thuận khí, lại tiện tay cầm chén trà nóng ép nàng uống hai ngụm.
Lương Lệnh đứng bên nhìn thấy cảnh này, giật mình, tròng mắt muốn rơi xuống luôn, nhiều năm qua, hắn chưa từng thấy chủ nhân nhà mình dịu dàng săn sóc ai như vậy cả! May mắn, hắn ta đã gặp qua bao sóng to gió lớn, dị sắc chợt lóe rồi khôi phụ bình thường ngay.
Tần Du Du dẫn tỉnh táo lại, bỗng phát hiện mình bị một tên nam nhân xa lạ ôm vào lòng — nàng bị phi lễ? !
Nàng loay hoay chống thân mình lùi lại, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Nghiêm Di, vốn định dùng lời lẽ nghiêm khắc trách hắn có cử chỉ khinh bạc mình, kết quả cái trừng mắt này lại bị khí thế uy nghiêm đáng sợ của hắn dập tắt, làm cho chột dạ thoái chí.
Nam nhân trước mặt cho Từ Du Du ấn tượng đầu tiên là nghiêm túc, rất nghiêm túc, đặc biệt nghiêm túc! Giống như trời sinh không cười, lộ ra khuôn mặt cứng như thép vậy, ngũ quan sâu sắc, rõ nét, khí thế như một ngọn núi nguy nga, cao ngạo bất khuất lại lạnh lùng ngưng trọng.
Cặp mắt đó còn đáng sợ hơn, nhìn ánh mắt người đó như hữu hình, giống như có thể nhìn thấu tất cả giả tạo trong lòng người.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.