
Đền Mạng – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Đền Mạng của tác giả John Grisham mời bạn thưởng thức.
Ozzie Walls là cảnh sát trưởng da đen duy nhất ở Mississippi. Trong lịch sử cận đại cũng đã có không ít người ở địa vị như ông, nhưng cho đến lúc đó thì ông vẫn là người đầu tiên. Ông rất hãnh diện về điều này vì hạt Ford có đến bảy mươi bốn phần trăm người da trắng, và các cảnh sát trưởng da đen khác đều đến từ các hạt “đen” hơn. Kể từ thời Tái thiết đến nay mới chỉ có một cảnh sát trưởng da đen được bầu lên ở một hạt da trắng của Mississippi.
Ông lớn lên ở hạt Ford, được phần lớn người da đen và một số người da trắng yêu mến. Sau cuộc xóa phân biệt chủng tộc cuối thập niên sáu mươi, ông là thành viên của lớp hỗn hợp sắc tộc thuộc trường Trung học Clanton. Ông muốn chơi bóng bầu dục cho trường Ole Miss ở gần đấy, nhưng trong đội đã có hai người da đen rồi. Ông bèn nhắm đến trường Alcorn State, và trong khi đang là hậu vệ đánh chặn cho Rams thì một chấn thương đầu gối đã gửi ông về lại Clanton. Ông nhớ bóng bầu dục, nhưng cũng thích thú với công việc của một cảnh sát cấp cao, đặc biệt là trong mùa bầu cử, khi ông nhận được nhiều phiếu bầu của người da trắng hơn cả đối thủ da trắng của ông. Đám trẻ da trắng yêu mến ông vì ông là một người hùng, một ngôi sao bóng bầu dục từng chơi bóng trên TV và có ảnh trên tạp chí. Cha mẹ chúng tôn trọng ông và bỏ phiếu cho ông vì ông là một tay cớm cứng cựa, không có sự phân biệt giữa côn đồ da đen và côn đồ da trắng. Các chính khách da trắng ủng hộ ông vì, từ khi ông làm cảnh sát trưởng, Sở Tư pháp không còn can thiệp vào hạt Ford nữa. Người da đen mến mộ ông vì ông là Ozzie của họ, là người thuộc phe họ.
Ông bỏ bữa tối tại văn phòng của mình ở nhà giam để chờ Hastings báo cáo về từ nhà Hailey. Ông đã có sẵn một nghi phạm. Billy Ray Cobb không phải là cái tên xa lạ ở văn phòng cảnh sát trưởng. Ozzie biết hắn bán ma túy, chỉ có điều chưa thể bắt được hắn mà thôi. Ông cũng biết Cobb là một gã đồi bại.
Điều phối viên gọi cho các cảnh sát. Khi họ báo cáo về nhà giam, Ozzie chỉ đạo họ xác định vị trí của Billy Ray Cobb, nhưng không được bắt giữ. Có tổng cộng mười hai viên cảnh sát—chín da trắng và ba da đen. Họ tỏa ra khắp hạt để truy tìm chiếc xe bán tải Ford thời thượng màu vàng có treo lá cờ của Liên minh Miền Nam ở cửa sổ hậu.
Khi Hastings về đến, ông cùng cảnh sát trưởng đi đến bệnh viện hạt Ford. Như thường lệ, Hastings lái xe, còn Ozzie thì phát lệnh qua tổng đài. Trong phòng đợi tầng hai, họ gặp người nhà của Hailey. Dì, chú, ông, bà, bằng hữu, tất cả đang túm tụm trong căn phòng nhỏ, một số đứng đợi bên ngoài hành lang hẹp. Có những tiếng thì thào và những giọt nước mắt lặng thầm. Tonya đang ở phòng phẫu thuật.
Carl Lee ngồi trên chiếc trường kỷ bằng nhựa rẻ tiền cùng với Gwen và các cậu con trai. Ông đang nhìn xuống đất, chẳng đếm xỉa gì đến đám đông. Gwen ngả đầu lên vai ông tấm tức khóc. Bọn con trai ngồi cứng đờ, tay đặt lên đầu gối, thi thoảng liếc nhìn cha như thể đang chờ đợi sự trấn an.
Ozzie lách qua đám đông, nhẹ nhàng bắt tay, vỗ lưng, thì thầm rằng ông sẽ bắt được chúng. Ông quỳ xuống trước Carl Lee và Gwen. “Con bé sao rồi?” ông hỏi. Carl Lee không thấy ông. Gwen khóc lớn hơn, còn bọn con trai thì khụt khịt lau nước mắt. Ông vỗ nhẹ lên đầu gối Gwen rồi đứng dậy. Một trong những em trai của Gwen đưa Ozzie và Hastings từ phòng ra hành lang, tách khỏi gia đình. Anh ta bắt tay Ozzie và cảm ơn ông đã đến.
“Con bé sao rồi?” Ozzie hỏi.
“Không tốt lắm. Nó đang ở phòng giải phẫu, chắc còn nằm đó một thời gian. Nó bị gãy xương và bị sang chấn mạnh. Nó bị đánh thảm lắm. Có vết dây thừng trên cổ con bé, hình như chúng định treo cổ nó.”
“Nó có bị hãm hiếp không?” ông hỏi, dù đã biết chắc câu trả lời. “Có đấy. Nó nói với mẹ rằng chúng luân phiên nhau đè nó ra và làm đau nó. Bác sĩ đã xác nhận việc này.”
“Carl Lee và Gwen thì sao?”
“Anh chị tôi rất khổ sở. Tôi nghĩ họ bị sốc. Từ khi đến đây, Carl Lee chớ có nói lời nào.”
Ozzie trấn an anh rằng ông sẽ lùng ra hai gã đó, việc này sẽ không lâu đâu, và khi nào ông tìm ra thì chúng sẽ bị nhốt vào một nơi nào đó an toàn. Cậu em trai gợi ý ông nên giấu chúng ở một nhà giam khác, vì sự an toàn của chính chúng.
Ra khỏi Clanton tầm năm cây số, Ozzie trỏ vào một con đường sỏi. “Lái vào đó đi,” ông bảo Hastings. Hastings rời cao tốc, đi vào khoảnh sân trước của một ngôi nhà di động tồi tàn. Ngoài trời hầu như đã tối đen.
Ozzie giáng mạnh cây gậy tuần vào cửa trước. “Mở cửa ra, Bumpous!”
Ngôi nhà di động rung chuyển. Bumpous lết vào phòng tắm để xối nước điếu cần sa vừa mới hút.
“Mở cửa ra, Bumpous!” Ozzie giáng gậy. “Tao biết mày ở trong đó. Ra mở đi, không thì tao đạp cửa đó.”
Bumpous giật cửa mở toang và Ozzie bước vào.
“Mày biết không, Bumpous, mỗi lần viếng thăm mày tao lại ngửi thấy thứ gì đó thú vị vừa mới được xối nước. Mặc đồ vào đi. Tao có việc cho mày đây.”
“G… gì cơ?”
“Khi nào tao hít thở nổi thì tao mới giải thích. Mày cứ mặc đồ đi, và nhanh lên.”
“Nếu tôi không muốn đi thì sao?”
“Tốt thôi. Ngày mai tao sẽ gặp người quản chế mày.”
“Một phút nữa tôi ra.”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.