Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau bản quyền thuộc về tác giả & nhà xuất bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

UY VŨ THẦN GIÁO PHÁP LÔI

Hay Những chiến công đầu của võ tướng trẻ

Chiếc khinh thuyền chở võ tướng Trần Quốc Tuấn băng qua cửa Mỹ Lộc, tiến vào Lục Đầu Giang.

Xung quanh khoảng sông rộng mênh mông như bể, từng đội chiến thuyền neo đỗ chỉnh tề, cờ xí phấp phới. Quân sĩ gươm giáo trong tay, đứng nghiêm trên sạp, trên lâu thuyền chờ đón chủ tướng.

Khi thuyền Trần Quốc Tuấn vừa nhô tới cửa Lục Đầu, lập tức cờ lệnh phất lên. Tiếng chiêng trống dồn vang rung động cả lòng sông. Tiếng trống đại dập thùng thùng tưởng như muốn tung lồng ngực. Tiếng trống đồng bung… bung… ung… ung… trầm hùng. Tiếng tù và cuộn lên u u u… Tất cả hòa vào nhau thành một bản nhạc hùng tráng. Quân sĩ nhất loạt nâng giáo lên cao, dập đốc xuống mạn thuyền rầm rập, đồng thanh hô lớn: “Tướng quân bách thắng! Bách thắng! Bách thắng!” Dân vùng Vạn Kiếp, dân các nơi đổ về chào đón người anh hùng thắng trận trở về đứng kín trên bờ sông, đứng ngàn ngạt cả trên dãy núi Phượng Hoàng. Tiếng hò reo dậy đất. Biển dân trên bờ hân hoan, cồn lên như sóng cùng với nhịp hô của quân sĩ rền vang mặt sông.

Nghe tiếng hô đón chào của quân sĩ, nhìn biển dân trên núi rùng rùng vẫy chào tung hô, võ tướng dày dạn chiến chinh Trần Quốc Tuấn cũng thấy bồi hồi, rưng rưng trong lòng…

* * *

Trần Quốc Tuấn mới chỉ rời thái ấp Vạn Kiếp đi đánh giặc hồi tháng Chín năm ngoái.

Ngày mùng hai đầu tháng, Trần Quốc Tuấn theo lệnh của Đức vua Trần Thái Tông về Thăng Long hội triều cùng với các thân vương, bàn kế chống bọn giặc hung tàn Thát Đát do viên tướng Ngột Lương Hợp Đài dẫn đầu đang tiến vào nước ta.

Ngay tối hôm đó, Quan Gia cho triệu Quốc Tuấn vào điện Đại Minh bàn việc nước. Cùng dự có cả Thái Sư Trần Thủ Độ. Thi lễ vua tôi, gia đình xong, Đức ông Trần Thủ Độ cho đuổi hết tả hữu ra ngoài, chỉ còn ba người, Đức ông hướng về Quốc Tuấn nói:

“Bọn giặc Thát Đát sắp xâm phạm nước ta. Việc đánh hay hòa với chúng thì triều đình cũng đã nhiều phen nghị bàn. Ta chủ trương đánh. Quan Gia cũng chủ chiến. Các vương hầu nhiều người ái ngại thế giặc mạnh nhưng nể ta và Quan Gia không nói ra, vẫn âm thầm tính kế. Trong họ nhà mình, cháu đang giữ ngôi trưởng, lại là người trẻ tuổi tài cao văn võ kiêm toàn. Ông và Quan Gia hôm nay muốn nghe cao kiến đánh giặc giữ nước của cháu…”

“Ở đây chỉ có người nhà thân tín, Quốc Tuấn con, hãy nói hết chủ kiến của mình không phải e ngại. Ta và Thượng Phụ muốn biết ý con thế nào để sáng mai ra triều quyết đoán.” Đức vua Trần Thái Tông, cũng là bố vợ của chàng tiếp lời Đức ông Trần Thủ Độ.

Trần Quốc Tuấn kính cẩn vòng tay hướng về phía hai người nói:

“Tâu Quan Gia, tâu Thượng Phụ. Con xin phép trình bày kế đánh lại bọn giặc Thát thế này: Chúng là lũ giặc hung tàn cường bạo, vừa đánh dẹp xong nước Đại Lý khí thế đang mạnh. Mà quân ta thì thực tế lực lượng không bằng. Ta không thể nào dàn quân đối địch với chúng ngay trận đầu, làm thế sẽ tức khắc bại vong. Ta chỉ có thể đánh nhiều trận nhỏ trước, tiêu hao dần lực lượng của chúng. Làm cho chúng yếu đi. Khi nào chúng suy sụp, ta sẽ đánh bồi một trận to cho sụp hẳn. Chúng muốn tiến nhanh, ta sẽ cản bước làm cho chúng chậm lại. Chúng cần đồng rộng để tiến quân, ta sẽ dử chúng vào đường hẹp mà đánh. Chúng quen đánh cạn ta sẽ lôi xuống nước giao chiến. Chúng từ xa đến cần lương thảo ta sẽ triệt đường lương thảo… Tóm lại ta sẽ dùng đoản binh mà chế trường trận. Lấy ít địch nhiều. Lấy yếu thắng mạnh. Chúng nó là lửa, ta sẽ là nước… Thưa Quan Gia, thưa Đức ông, mọi mưu kế để quân dân cả nước ta có thể đánh tan lũ giặc này đã được con nghiền ngẫm, viết cả trong quyển sách con đặt tên là Sát Thát Liên Hoàn Kế này, trình Quan Gia và Thượng Phụ xem rồi cho ý chỉ.”

Trần Quốc Tuấn rút trong người ra một quyển sách được đóng cẩn thận dâng lên Đức vua Trần Thái Tông. Ngài lập tức mở ra. Ngài xem mê mải. Cứ mỗi lần giở một trang sách, khuôn mặt Ngài hình như lại giãn ra một chút. Rạng rỡ hẳn lên. Quốc Tuấn ngồi yên ngắm Đức vua cũng là chú ruột mình. Đức vua Trần Thái Tông khá giống với anh trai An Sinh Vương của mình. Ngài có khuôn mặt sáng láng, phương phi, mũi cao miệng rộng. Đôi lông mày rậm thẳng băng trên cặp mắt to sáng, ánh nhìn như có hào quang phát ra của một bậc chính nhân quân tử. Ngồi ngắm Quan Gia đọc sách, Quốc Tuấn bỗng nhớ đến cha. Tưởng như cha mình đang ngồi đọc sách trước mặt. An Sinh Vương mất cách đấy hơn sáu năm rồi, khi chàng vừa mới lập thành gia thất. Lời cha cầm tay dặn lúc lâm chung… Trần Quốc Tuấn lắc nhẹ đầu, chàng như muốn xua đi một ý nghĩ nào đó vừa lóe lên…

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x