Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Lạc Táp cầm chìa khóa quay lại, ngồi trên xe chuẩn bị di chuyển. Chu Nghiên để tay lên cửa xe, kìm nén không nổi long hiếu kì, hỏi cô rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra.

Nhớ tới một màn kia, người đàn ông không đứng đắn kia ném chìa khóa vào người cô, trong lòng Lạc Táp lại khó chịu, không có tâm tình nói chuyện, chỉ nói qua loa: ” không có gì?”

Chu Nghiên sao có thể buông tha cho cơ hội bát quái này cơ chứ, bày ra tư thế muốn hành hung người.

Lạc Táp bất đắc dĩ, đem sự tình nói nhanh. Chu Nghiên nghe thấy cười phun, khóe mắt chảy ra một giọt nước mắt: ” ai da, buồn cười chết tôi.”

Sợ bị nhòe lớp trang điểm, cô vội vàng dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt, nghĩ nghĩ lại cười thành tiếng.

Lạc Táp sắc mặt hết đỏ lại trắng, liếc xéo Chu Nghiên một cái.

Chu Nghiên nén cười: ” ai cũng tại ngực em to quá, đem quần áo căng ra.”

Sau đó không tự giác cúi đầu ngắm nhìn bộ ngực của bản thân: ” còn chị, sau thời kì cho con bú ngực cùng quả quýt vàng kia cũng không sai biệt lắm, áo sơmi dính vào ngực, chìa khóa nào cũng không chui được vào trong áo a.”

Lạc Táp: “…”

Đối với Chu Nghiên chuyện ” trái quýt” cô đã không còn cảm xúc.

Ánh mắt bảo Chu Nghiên tránh ra, cô khởi động xe. Chu Nghiên lui về phía sau vài bước, chợt lại thấy không đúng cho lắm: ” chị nói này Lạc Lạc, người đàn ông kia có phải có ý với em hay không ? cách đàn ông tán gái bây giờ đều như thế này hay sao? Xe đắt như vậy, không sợ em lấy đi?”

Lạc Táp nhìn gương chiếu hậu, bắt đầu di chuyển xe: ” loại xe này đều có định vị tự động, anh ta lại đem thẻ cảnh sát của em chụp lại, em chạy trốn thế nào?”

Xung quanh không còn chỗ đậu xe,Lạc Táp chỉ có thế đem xe dừng ở chỗ xa hơn. Các cô muốn đi ăn buffet đồ tây, đi trễ sẽ không còn chỗ, Chu Nghiên đi trước lên lầu lấy chỗ trước.

Lạc Táp thật vất vả mới tìm được chỗ dừng xe, đỗ xe xong cô đi đến phòng trực ban tìm bảo an gửi chìa khóa.

Tới cửa phòng trực ban, cô đột nhiên nghĩ đến, đồ như vậy trực tiếp ném ở phòng trực ban thích hợp sao?

Vạn nhất xảy ra chuyện gì ai sẽ chịu trách nhiệm?”

Cô thở dài một hơi, xoa bóp ấn đường, lần đầu tiên làm chuyện ngu xuẩn như vậy, thật không có đầu óc.

Lúc này lại có một vị bảo an đi ra, khách khí hỏi: ” xin hỏi cô là cảnh sát Lạc sao?”

Lạc Táp gật đầu: ” là tôi.”

Bảo an cười: ” chìa khóa xe Tưởng tổng cứ giao cho tôi là được.”

Lạc Táp đưa chìa khóa xe trực tiếp đi lên nhà hàng. Đến tầng 8, tìm được Chu Nghiên, Chu Nghiên vẻ mặt buồn bực, lấy tay phải che mặt, tay tái không thuần thục cầm nĩa, thất thần ăn đồ ăn, cũng chưa phát hiện ra cô tới.

Lạc Táp ngồi xuống phía đối diện cô, hỏi: ” sao lại thất thần đến mức không nhận ra em đến vậy?” Chu Nghiên giúp cô trộn salad, cô uống mấy ngụm cà phê, rồi bắt đầu ăn salad.

Chu Nghiên liếc mắt ý bảo cô nhìn sang bên phải, Lạc Táp nhìn lại, Tưởng Mộ Tranh cùng với một người phụ nữ xinh đẹp cũng đang ở đây ăn cơm. Hắn chuyên chú nói chuyện điện thoại, người kia thì gắp một miếng sushi cho anh ta, hai người rất thân mật.

Giống như cảm nhận được ánh mắt của cô, Tưởng Mộ Tranh bỗng nhiên cũng quay đầu sang bên này.

Phát hiện ra là cô, Tưởng Mộ Tranh không có chút nào kinh ngạc, khóe miệng hắn hơi hơi giơ lên, ý vị trào phúng quá rõ ràng trong mắt.

Lạc Táp: ” ….”

Anh ta sẽ không phải cho rằng là cô đi theo hắn đến đây đi? Bất quá hắn suy nghĩ như thế nào, không quan trọng.

Cô thu hồi tầm mắt, không phản ứng lại.

Nhớ tới chuyện trước đó hắn trêu cợt chính mình, Lạc Táp trong lòng nghẹn lại khó chịu muốn chết, bỏ salad vào miệng dùng sức nhai, chợt, nàng hít hà một hơi, đầu lưỡi bị cô cắn phải. Nhưng biểu hiện bên ngoài lại giống như không có chuyện gì xảy ra, đem mùi máu trong miệng cùng rau dưa nuốt xuống.

Hôm nay thật xui xẻo, khó trách sau khi tan làm mí mắt phải vẫn luôn giật. Chu Nghiên ngồi đối diện lại giống như ống trúc đảo đậu vậy: ” cô nàng kia chính là vợ của bạn học chồng chị a, chính là cô ta mua giúp chị mascara đấy.”

” có lần chồng chị họp lớp, người nhà cũng đi cùng chị có thấy cô ta một lần, có ấn tượng với cô ta, vừa xinh đẹp lại thời thượng, thật không nghĩ tới cô ta là dạng nữ nhân này, chồng của cô ta đối với cô ta rất tốt nha, em nói xem cô ta sao lại có thể làm như thế được.”

” chị đã đem ảnh của người đàn ông kia xóa đi rồi, vừa rồi kiểm tra một chút chiếc xe kia, chủ xe là cô ta, không nghĩ tới tên kia lại là một tên ăn cơm mềm a.”

Lạc Táp: ” …”

Thì ra Tưởng tổng trong miệng bảo an lại là cô gái kia – Tưởng Tiểu Mễ, người đàn ông này là tài xế? Cũng có thể là trợ lí?

Mặc kệ là cái gì, cũng không cũng cô có nửa xu quan hệ. Chu Nghiên vẫn còn đang lải nhải, Lạc Táp xoa lỗ tai, không kiên nhẫn nói: ” chị không mệt hay sao? Ăn cơm đi.”

Cô một chút cũng không muôn nghe lời nào có liên quan đến người đàn ông này. Phiền!

” được, được, được, không để chuyện của anh ta làm mất hứng nữa”

Chu Nghiên phiền não không biết nên làm gì bây giờ, nếu không coi như cô mù đi, không nhìn thấy Tưởng Tiểu Mễ cùng người đàn ông kia ăn cơm. Ngoài miệng đáp lời Lạc Táp không nói, nhưng vẫn không quản được đôi mắt, cô thoáng nghiêng đầu liếc nhìn bên kia, đáy lòng không nhịn được mà mắng một câu: thật không biết xấu hổ.!

Cách đó không xa, Tưởng Tiểu Mễ đã gắp miếng sushi thứ ba đút cho Tưởng Mộ Tranh, anh vẫn còn đang nói chuyện điện thoại, đối với cô không chút phòng bị nào.

Tưởng Tiểu Mễ liếc mắt nhìn trộm anh một cái, lén lút bôi một tầng dày mù tạt bỏ vào miếng sushi, cảm giác vẫn còn chưa đủ lại đổ thêm vài tầng dầu mù tạc.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x