
Én Liệng Truông Mây Tập 2 – Trấn Biên Thành Dậy Sóng – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Việt nữ kiếm trở về cùng người Đại Việt
Hận Liên Trì, hào kiệt ứa lệ đề thơ.
*
Hồng Liệt đứng sau lưng Văn Hiến từ nãy giờ, lên tiếng ngâm:
Mới hay oan trái chữ tình
Đôi khi mình tự buộc mình vào trong
Có khi cũng bởi hóa công
Đẩy cho trần thế vào vòng khổ đau.
Văn Hiến không quay lại nói:
– Ngươi nói hay lắm! Có khi mình tự buộc mình, mà cũng có khi do con tạo trớ trêu buộc người vào đó.
– Coi bộ nàng đã nặng tình. Còn ngươi?
– Tình càng nặng chỉ càng thêm khổ đau mà thôi. Ngươi có biết gia thế của nàng thế nào không?
Hồng Liệt đến ngồi trước mũi thuyền cạnh Văn Hiến:
– Nói nghe thử.
– Bà ngoại của nàng là con gái của Ngô Tam Quế và Trần Viên Viên. Cha nàng lại chính là giọt máu của Sấm Vương Lý Tự Thành sót lại. Cuộc tao ngộ của họ thật là ly kỳ và đầy nước mắt.
– Thảo nào mọi người gọi nàng là công chúa.
Tiếng cười của Văn Hiến pha chút mỉa mai, cay đắng:
– Còn ta thì sao? Ha ha… Ngươi lại đi hỏi ta có nặng tình không?
– Tình yêu là sự rung động của hai trái tim chứ đâu phải của hai dòng họ, cũng chẳng phải của giàu nghèo, sang hèn.
– Đó chỉ là lý tưởng, hay đúng hơn là hoang tưởng. Trong thực tế đời thường lại hoàn toàn khác. Hoang tưởng dễ dẫn con người ta đi đến vực thẳm của khổ đau.
– Nàng có hỏi ngươi bao giờ trở lại không?
– Có. Ta thật hổ thẹn khi phải nối dối với nàng. Bao nhiêu đó thôi cũng đủ khiến ta thấy mình hèn mọn, nhỏ nhoi trước nàng.
– Ngươi cũng vì việc lớn mà thôi.
– Không thể dùng nó để biện minh được. Đó cũng chính là đầu mối của sợi dây oan nghiệt. Tốt hơn hết là phải tránh xa ra, ngay từ bây giờ.
– Lúc ngươi và nàng đấu nhau ở Hội An ta có hơi ngờ ngợ rồi. Cho đến khi ngươi cứu nàng ở trong động đá ở vịnh Vĩnh Hy thì ta cảm giác đây chính là chữ duyên mà người ta thường nói.
– Chỉ e nó là nghiệt duyên.
– Thì đành ôm hận thôi. Mà có khi là lương duyên, nào ai biết trước được?
Văn Hiến bỗng đứng lên.
– Gần đến Nhà Bè rồi, chúng ta vào nói với chú Dụng đi.
Cả hai bèn vào tách riêng Hữu Dụng ra nói chuyện. Văn Hiến nói rõ ý định của mình. Hữu Dụng hơi ngạc nhiên nhưng ông nói:
– Làm như thế hay đấy! Chúc hai cậu may mắn. Nhưng sao phải xuống đến Nhà Bè mới lên bộ?
Hồng Liệt đáp:
– Sư huynh cháu có một cơ sở lớn ở xã Minh Hương vùng Gia Định. Bọn cháu muốn dùng ngựa đi một vòng vùng đất Phiên Trấn cho biết.
Văn Hiến tiếp lời:
– Cháu có phong thư, chú nhờ ai đó mang ra Trần gia ở Liên Trì, gần chợ Trà Câu, Quảng Ngãi trao cho anh Đại Bằng, hoặc giao cho người nhà Trần gia nhờ họ chuyển cho anh ấy giúp. Lúc chú trở vô, cháu muốn biết tin của bọn họ ở ngoài đó thế nào, chú lưu tâm hộ cháu nhé.
Hữu Dụng gật đầu:
– Được, tôi sẽ sai Đỗ Trọng mang đi.
– Cảm ơn chú! Khi nào chú trở vào, bọn cháu sẽ ghé thăm.
Hữu Dụng ra dấu cho thuyền rẽ vào nhánh sông nhỏ xuống xã Minh Hương. Hồng Liệt và Văn Hiến lên bờ tìm đến cơ sở Thần Quyền Môn lấy hai con ngựa tốt, họ đi một vòng lên tận Bình Dương rồi trở ngược về bến Bửu Long lúc trời đã tối. Cả hai đến Long Thiền tự, được nhà sư trẻ Từ Huệ tiếp đón rồi đưa vào hậu đường. Hai người làm lễ chào sư Phật Chiếu và nho hiệp. Văn Hiến lo lắng hỏi:
– Sư phụ bị thương hôm đó đến nay đã đỡ chưa? Vết thương có độc phải không? Mấy hôm nay con lo quá.
Nho hiệp mỉm cười nói:
– Thầy đã không sao. Thiên Ưng trảo quả nhiên lợi hại. Không ngờ hắn còn luyện những móng tay mình với chất kịch độc nữa. Thầy đã uống linh đan ngừa trước, lại phải mất hai ngày đêm vận khí trục độc nếu không thì cánh tay trái e đã tàn phế rồi.
Sư Phật Chiếu nói:
– A Di Đà Phật. Ngả Phật từ bi. Tên Thiên Ưng lão quỉ đó bàn tay phải bị xoi thủng ngay huyệt lao cung, tay trái lại bị Như Lai chỉ điểm trúng huyệt thái uyên, đời này coi như hắn không còn có thể giết ai được nữa rồi. Đó cũng là quả báo cho ác nghiệp của hắn.
Nho hiệp nói với Văn Hiến và Hồng Liệt:
– Tên Lý Văn Quang này thế lực rất lớn. Cao thủ dưới tay hắn nhiều vô kể, đa phần là bọn ác đạo ở Trung Quốc. Hiến nhi và hiền điệt cùng Thần Quyền Môn muốn chống lại hắn không phải là chuyện dễ. Trước tiên phải luyện tập thêm võ công, thứ đến phải tìm thêm người trợ thủ. Nếu đụng việc lớn hơn nữa thì phải nhờ đến binh lực của Trấn Biên. Ta thấy Cẩn Thành hầu là người nghĩa khí và đởm lược, các con nên bàn bạc với ông ta. Hiền điệt đã bàn thảo cùng sư huynh chưa?
Hồng Liệt đáp:
– Dạ rồi!
Chàng quay sang chắp tay vái sư Phật Chiếu:
– Xin thứ cho đệ tử vì đã có sư môn nên không thể bái thiền sư làm thầy. Đệ tử nhất tâm thụ nghệ, nguyện đem hết sức mình phục vụ cho đồng bào và đất nước để khỏi phụ lòng kỳ vọng của thiền sư.
Phật Chiếu nở nụ cười từ hòa:
– Lành thay, lành thay! Ta cũng sắp đến ngày về hầu dưới chân Phật tổ, muốn để lại cho đời một chút công quả. Vốn biết con có tâm căn tốt nên việc truyền thụ công phu hoàn toàn do ta tự nguyện, con không phải áy náy.
Hồng Liệt quì xuống lạy Phật Chiếu một lạy nói:
– Xin nhận của con một lạy này để đáp tạ thâm ân!
Phật Chiếu nhận một lạy xong đỡ Hồng Liệt đứng lên:
– Được rồi, các con đi nghỉ đi. Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu.
Hôm sau, Phật Chiếu đưa hai người vào hang động kín đáo và yên tịnh sâu trong núi. Trong động thạch nhũ treo từng chùm lóng lánh, ánh dương quang bên ngoài hắt vào làm cho chúng tỏa sáng như những chùm minh châu trông đẹp vô cùng. Phật Chiếu thiền sư nói:
– Hai con ở lại đây mà luyện công, mọi nhu cầu ăn uống ta sẽ bảo Từ Huệ bảy ngày mang vào một lần. Có gì trở ngại trong lúc tập luyện thì cho ta hay. Môn nội công mà ta sắp truyền cho các con có tên Tiên thiên vô cực huyền công.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.