
Giải Thoát – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Thanh tra thám tử Ray Stevens đứng gần cửa sổ, trầm ngâm nhìn vào chiếc ghế đặt tại văn phòng của ông – đã ở trong tình trạng gãy một bên để tay suốt cả năm qua. Để giải quyết tình trạng này, cho tới giờ, ông vẫn chọn cách ngồi không nghiêng về phía trái.
Nhưng khi ông đi ăn trưa, gã tinh quái nào đó đã dùng bút viết bảng mực đen ghi nguệch ngoạc dòng chữ “bị hỏng” ở đằng sau nó, một cách nói lái của từ “thám tử”[1]. Ray băn khoăn không biết bộ phận Hỗ trợ hoạt động, vốn nổi tiếng vì thích kiểm kê thiết bị, có sẵn lòng thay thế nó không, hay ông sẽ phải điều hành Phòng Điều tra Hình sự Bristol trên một chiếc ghế với con chữ đầy ám chỉ về uy tín bản thân.
Ray vươn người lên để tìm một cây bút viết bảng trong chiếc ngăn kéo hỗn độn của ông rồi quỳ xuống, sửa dòng chữ trở lại thành “thám tử”. Chợt cánh cửa văn phòng bật mở, ông vội vã đứng lên, tay không quên đậy nắp bút.
“À Kate, tôi chỉ đang…” Ông ngừng lại khi nhận ra vẻ mặt của Kate và một bản in của Trung tâm Chỉ huy và Kiểm soát đang nằm trong tay cô. “Cô có gì thế?”
“Một vụ lái xe gây tai nạn rồi bỏ chạy ở Fishponds. Một bé trai 5 tuổi thiệt mạng.”
Ray giơ tay cầm lấy tờ giấy và nhìn lướt qua nội dung trong
khi Kate đứng có vẻ không thoải mái ở cửa ra vào. Cô mới về Phòng Điều tra Hình sự được vài tháng, vừa được bố trí vào một kíp trực và vẫn đang tìm chỗ đứng, nhưng Kate đang thực hiện công việc khá tốt, thực tế là tốt hơn so với cô tưởng.
“Không có thông tin về biển số xe à?”
“Theo như những gì ta đã biết thì không. Kíp trực đã cho phong tỏa hiện trường và trưởng kíp đang lấy lời khai từ bà mẹ. Cô ấy đang rất sốc.”
“Cô có ổn không nếu phải ở lại muộn một chút?” Ray hỏi. Nhưng Kate đã gật đầu trước khi ông hỏi xong. Họ cùng mỉm cười, như ngấm ngầm thừa nhận với nhau về một cảm giác phấn khích kỳ lạ luôn xuất hiện mỗi khi có chuyện rất tồi tệ xảy ra.
“Được rồi, chúng ta lên đường thôi.”
Hai người gật đầu chào một nhóm đang lặng lẽ đứng hút thuốc ở phía cửa sau của Sở Cảnh sát Bristol. “Khỏe không Stumpy?” Ray nói. “Tôi đang đưa Kate tới hiện trường vụ tai nạn ở Fishponds. Anh có thể tới bộ phận Tình báo khu vực và xem có manh mối gì đã được chuyển tới đó không?”
Trung sĩ thám tử Jake Owen đã quen được gọi là Stumpy trong phần lớn sự nghiệp, quen tới mức anh sẽ rất ngạc nhiên nếu được gọi bằng tên đầy đủ. Là người kiệm lời, Stumpy có nhiều câu chuyện về thực địa hơn những gì anh đã chia sẻ với kẻ khác và không một ai có thể có nghi ngờ gì về việc anh là một trong những thám tử giỏi nhất của Ray. Hai người từng làm cùng kíp trực với nhau trong vài năm và với một sức mạnh ẩn giấu rất kỹ bên trong thân hình nhỏ thó, Stumpy rõ ràng là một bạn đồng hành hữu dụng cần phải có ở bên.
Ngoài Kate, đội của Stumpy còn có Malcolm Johnson, một người điềm đạm và Dave Hillsdon, một thám tử cảnh sát non trẻ, yêu nghề nhưng hơi coi nhẹ các quy tắc nghề nghiệp. Việc Dave rất nỗ lực tìm cách để có một vụ buộc tội thành công khiến Ray không thích lắm. Tuy nhiên cùng nhau, họ đã tạo thành một đội ăn ý và Kate học hỏi rất nhanh từ các đồng nghiệp.
Cô có một niềm đam mê bùng cháy khiến Ray nhớ lại thời kỳ ông còn là một thám tử cảnh sát mới vào nghề đang say sưa trong công việc, trước khi 17 năm làm việc trong bộ máy chính quyền đã khiến nhiệt huyết dần vơi đi.
Kate lái chiếc xe Corsa không phù hiệu cảnh sát lẫn vào dòng xe đang đông đúc dần trong giờ cao điểm để tới Fishponds. Cô không phải là một tay lái điềm đạm, thường nhấn còi inh ỏi mỗi khi phải dừng lại vì đèn đỏ và vươn cổ ra nhòm khi có gì đó cản đường. Cô gần như hoạt động liên tục: gõ ngón tay vào vô lăng, nhăn mũi, ngọ nguậy trên ghế ngồi.
Khi dòng xe di chuyển trở lại, cô vươn người ra phía trước như thể việc này sẽ khiến chiếc xe đi nhanh hơn. “Vẫn nhớ đèn xanh đỏ ưu tiên à?” Ray nói. “Chắc có một chút.” Kate nhếch mép.
Cô kẻ mắt bằng một đường eyeline rất mảnh, ngoài ra thì gương mặt hoàn toàn không trang điểm gì cả. Các lọn tóc màu nâu sẫm lòa xòa, rối tung quanh gương mặt Kate, bất chấp việc cô đã dùng một chiếc cặp tóc làm từ mai rùa để giữ chúng lại.
Ray lôi chiếc điện thoại di động của ông ra để thực hiện vài cuộc gọi cần thiết và được xác nhận rằng Đơn vị Điều tra Va chạm giao thông đã lên đường; lãnh đạo cảnh sát đang trực đã được báo tin, có ai đó đã gọi Ops – một chiếc xe tác chiến hiện trường to kềnh càng chứa đầy lều bạt, đèn khẩn cấp và đồ uống nóng hổi.
Mọi thứ đều đã được xử lý. Thành thực thì vụ nào chả như vậy, Ray nghĩ, nhưng do là một lãnh đạo phòng điều tra, gánh nặng cuối đã dừng lại ở vai ông.
Thường sẽ có một chút phản ứng bực dọc từ kíp trực đang có mặt tại hiện trường khi người từ Phòng Điều tra Hình sự xuất hiện và bắt đầu xem xét lại mọi thứ, nhưng ai cũng đã từng có phản ứng như thế, kể cả Ray – người có thời gian làm việc rất ngắn trong các kíp trực trước khi thăng tiến.
Ray gọi điện cho Phòng Kiểm soát để báo rằng họ chỉ cách hiện trường năm phút đi xe. Nhưng ông không gọi về nhà.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.