
Hãy Chọn Lặng Im? – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Hãy Chọn Lặng Im? của tác giả Đàm Hạnh
Nhưng rồi khi bước vào trường, đứng bên chiếc bảng thông báo, nhỏ như hụt hơi, bao nhiêu cảm xúc hân hoan trong lòng nhỏ đi đâu mất hút. Hai đứa đâu còn học chung lớp như lúc xưa nữa. Bao nhiêu ý nghĩ cứ vây quanh nhỏ. Nhỏ cứ tự đặt ra một loạt câu hỏi rồi lại tự trả lời. Sẽ không còn đi chung xe. Sẽ không còn được tắm mưa…
Nhỏ hoàng hồn lại khi đôi bàn tay nhỏ xíu của cô bạn thân đẩy nhỏ vào lớp học của mình. Cái bóng dáng nhỏ nhắn ấy cứ xa dần trong đôi mắt thoáng buồn của nhỏ… Trường mới, thầy mới, bạn mới. Nhỏ không tài nào thích nghi được. Lại một lần nữa nhỏ tự trốn mình trong cái vỏ bọc “im lặng” ấy. Nhỏ không thể tìm được sự đồng điệu của bất kì ai trong cái lớp mà nhỏ bước chân vào.
Nhìn ai nhỏ cũng thấy khó chịu, đâu ai có thể sánh bằng cô bạn thân của nhỏ, nhỏ thầm nghĩ như vậy. Nhỏ cảm thấy hụt hẫng. Nhỏ không thể hòa vào dòng chảy chung của lớp học. Nhỏ nghĩ rằng chỉ cần lặng im… Học kỳ I của lớp 10 trôi qua thật kinh khủng. Nhỏ chẳng học hành gì, suốt ngày nhìn ra ngoài cửa sổ với hi vọng “cưu mang” được một chút kỷ niệm còn sót lại với cô bạn thân.
Thả hồn mình vào khoảng không. Nhỏ nghĩ vậy là hạnh phúc?. Nhỏ sống một cuộc sống bất cần. Không quan tâm tới ai và đặc biệt ngay bản thân mình nhỏ cũng không thèm đoái hoài tới. Và tất nhiên với thái độ ấy nhỏ chẳng gặp mấy thuận lợi trong kết quả học tập của mình. Nhỏ tự tin bao nhiêu vào các môn sở trường của mình thì cũng chính những môn đó đưa nhỏ xuống tận cùng của sự thất vọng.
Trên tay là tờ giấy báo học lực, cũng chính là lúc tiếng khóc của nhỏ phá tan cái không gian yên tĩnh bao bọc quanh nhỏ bấy lâu nay. Nhỏ buồn. Nhỏ cần một người bên cạnh để an ủi, để sẽ chia… Và thời gian cứ thế trôi qua, nhỏ quen dần với cuộc sống không có cô bạn thân bên cạnh. Nhỏ đã biết sống hòa đồng hơn, đã biết sống hết mình vì mọi người.
Phải lên đến lớp 11 nhỏ mới bất giác nhận ra rằng: cái lớp mà nhỏ đã phải đau khổ khi bước vào thì cũng chính là nơi ghi nhận biết bao nhiêu niềm hạnh phúc trong đời nhỏ. Nhỏ mỉm cười. Bởi đã có người thứ hai có thể kéo nhỏ ra khỏi sự im lặng vĩnh cữu ấy! Nhỏ nhớ mãi cái đợt cắm trại do đoàn trường phát động ấy! Nhỏ hăng hái tham gia nhiều họat động do ban cán sự lớp phân công.
Cùng mọi người đón tre làm trại nhỏ vui lắm. Lâu lắm rồi nhỏ mới thấy một ít đóng góp của mình vào công việc chung của tập thể. Cổng trại cũng hoàn tất. Nhỏ nhìn lại thành quả của mình và mọi người, một cơn gió thổi nhẹ qua khiến nhỏ rùng mình khi nhận ra mình đã thực sự thay đổi… Không như mọi khi, đêm trước ngày dựng trại nhỏ không tài nào ngủ được.
Thì chính lúc này đây nhỏ thật sự cần đến sự im lặng ấy, để xóa đi mọi lo âu của ngày thường, chuẩn bị cho không khí nhộn nhịp của sáng hôm sau. Màn đêm huyền diệu ôm ấp lấy sự im lặng, vỗ về loài người đang say ngủ. Và nhỏ cũng thiếp đi trong lời bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: “Tôi đang lắng nghe, im lặng của tôi…”
Sáng hôm sau nhỏ dậy thật sớm, đạp xe nhanh đến trường để tham dự hội trại cùng với mọi người. Không khí hội trại khác hẳn sự trang nghiêm vốn có của trường học. Mọi người nói, người người nói và nhỏ cũng không ngừng huyên náo cùng với lũ bạn. Đến giờ nhỏ mới nhận ra rằng mình đã cười rất nhiều so với trước kia.
Lớp nhỏ tham gia phong trào một cách tích cực, nhưng đến phút chót lại bị thua ngay trong trò “Truy tìm báu vật”. Lần đầu tiên nhỏ chứng kiến cái cảnh khác lạ này, mọi người khóc, không phải vì hơn thua mà chính là vì công sức bỏ ra là quá nhiều. Nước mắt nhỏ cũng tự trào ra trên má, nhỏ không hiểu vì sao?. Lần đầu tiên nhỏ đã biết khóc vì người khác!
Đôi khi nhỏ cảm thấy mình tức giận vô cớ hay có gì không hài lòng thì chính lúc ấy sự im lặng lại phát huy tác dụng đến mức tuyệt đối. Như một ly nước lắng lại để những vẫn đục lắng xuống đáy, dòng nước sẽ trở nên thanh khiết hơn, nhỏ ngồi nghe sự im lặng và thấy những giận dỗi hờn ghen, những lo toan tranh giành trong nhỏ cũng lắng lại.
Nhỏ có cơ hội soi vào chính nhỏ, thấy mình đẹp đẽ ở chỗ nào, xấu xa ở chỗ nào, bi thương và mạnh mẽ ra sao… Và hôm nay, trong cái lần bế giảng cuối cùng của đời học sinh và cũng là lần cuối cùng nhỏ được mặc bộ áo dài trắng; lần cuối cùng nhỏ được làm học sinh; lần cuối cùng được ăn cốc, ổi, xoài… với lũ bạn; lần cuối cùng được nô đùa trên sân…và lần cuối cùng trong những lần cuối cùng…!
Nhỏ đứng trước cánh cổng trường, nhớ lại những gì bên cô bạn thân, nhớ lại những gì bên cái lớp yêu thương ấy. Nhỏ không đành. Quay lưng đi nhưng nhỏ không thể bước vì những giọt nước mắt cứ ứa ra làm nhòa đi con đường phía trước, nhưng lại hiện rõ mồn một về những tháng ngày hạnh phúc ấy. Nhỏ hỏi lòng có nên chọn lặng im để ôm chặt quá khứ vào trong tim?
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.