Hãy Nghĩ Tới Một Con Số – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
2.Một Nạn Nhân Hoàn Hảo
David và Madeleine Gurney sống trong một gia trang kiên cố có từ thế kỷ 19, ẩn khuất trong góc một đồng cỏ heo hút nằm cuối một con đường cụt trong vùng đồi núi Hạt Delaware nằm cách làng Walnut Crossing tám ki-lô-mét. Bao quanh đồng cỏ rộng 0,7 hecta này là cánh rừng đầy anh đào, thích và sồi.
Căn nhà vẫn giữ được nét kiến trúc giản dị ban đầu. Trong năm đầu tiên làm chủ, gia đình Gurney đã phục hồi những sửa chữa không hợp lý của người chủ trước, trả lại cho nó một vẻ ngoài phù hợp hơn, chẳng hạn như thay loại cửa sổ nhôm ảm đạm bằng cửa khung gỗ loại thông sáng của thế kỷ trước. Họ làm vậy không phải vì quá câu nệ việc bảo tồn lịch sử, mà do nhận thấy vì một lý do nào đó, phong cách thẩm mỹ ban đầu lại có vẻ hợp lý. Chuyện nhà cửa nên có khí sắc như thế nào là một trong những đề tài mà Madeleine và David hoàn toàn hợp ý nhau – một danh sách đối với anh dường như ngày một ngắn dần trong thời gian gần đây.
Cái suy nghĩ ấy bào mòn tâm trạng anh từng ngày từng giờ như axit, và nó lại trỗi dậy trước lời bình phẩm của vợ anh về sự xấu xí của bức chân dung mà anh đang thao tác. Trưa hôm đó, mặc dù đang gà gật trong chiếc ghế gỗ ưa thích của mình sau khi trồng tulip, anh vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra bước chân của Madeleine đang lướt về phía anh qua đám cỏ cao tới mắt cá. Khi tiếng bước chân ngừng trước ghế, anh mở một mắt ra.
Cô nói một cách bình thản, nhẹ nhàng, “Anh thấy lấy xuồng ra bây giờ có muộn quá không?” Giọng cô khéo léo đưa câu nói vào giữa lằn ranh của một câu hỏi và một lời thách thức.
Với vóc dáng mảnh khảnh, khỏe khoắn ở tuổi bốn mươi lăm, Madeleine rất dễ bị người khác nhầm là chỉ mới ba mươi lăm. Cặp mắt cô bộc lộ sự thẳng thắn, vững vàng và đầy vẻ xét đoán. Mái tóc nâu dài, trừ vài sợi lạc lõng, được túm gọn lại dưới chiếc mũ rơm làm vườn rộng vành.
Anh đáp lại bằng một câu hỏi từ dòng suy nghĩ của mình. “Em nghĩ nó xấu thật ư?”
“Tất nhiên là xấu thật rồi,” cô nói không chút ngần ngại. “Chẳng phải nó vốn đã thế rồi sao?”
Anh chau mày suy ngẫm lời bình phẩm của cô. “Em muốn nói đến phần nội dung ư?”
“Chứ còn gì nữa?”
“Anh không biết.” Anh nhún vai. “Giọng em nói có vẻ khinh thường tất cả, về cả đường nét lẫn nội dung.”
“Vậy em xin lỗi!”
Trông cô không có vẻ gì là hối lỗi cả. Anh suýt nói ra điều đó thì cô đổi đề tài.
“Anh đang mong gặp lại người bạn cũ cùng lớp à?”
“Không hẳn,” anh vừa nói vừa chỉnh ghế dựa ngả ra sau một nấc. “Anh chẳng hứng thú gì chuyện hoài niệm quá khứ cả.”
“Có thể anh ta có án mạng cho anh phá đấy.”
Gurney nhìn vợ, hoài nghi về điều mà cô thực sự muốn nói. “Em nghĩ hắn muốn vậy ư?” anh hỏi một cách hờ hững.
“Chẳng phải anh nổi tiếng vì vậy hay sao?” Sự giận dữ bắt đầu làm giọng cô đanh lại.Chứng kiến thấy cô thường xuyên như thế trong những tháng gần đây, anh như hiểu ra chuyện. Hai người có quan điểm khác nhau xoay quanh chuyện anh nghỉ hưu để làm gì, điều đó sẽ mang lại những thay đổi gì cho cuộc sống của hai người, và cụ thể hơn, sẽ thay đổi anh như thế nào. Gần đây, ác cảm của cô về thú vui mới của anh cũng ngày càng lớn dần – dự án ‘chân dung kẻ giết người’ đang hút hết thời gian của anh. Anh nghi ngờ phản ứng tiêu cực của Madeleine đối với lĩnh vực này có thể liên quan phần nào đến thái độ hứng khởi của Sonya.
“Anh có biết anh ta cũng nổi tiếng không?” cô hỏi.
“Ai cơ?”
“Bạn cùng lớp của anh đấy.”
“Không hẳn là biết. Hắn nói phong thanh qua điện thoại là đang viết một cuốn sách gì đấy, và anh đã xem qua cuốn đó rồi. Em không nói, anh cũng chẳng nghĩ hắn nổi tiếng.”
“Hai cuốn cơ,” Madeleine nói. “Anh ta là giám đốc một viện nào đó ở Peony và có một loạt bài giảng phát trên kênh PBS. Em có in ra mấy bìa sách từ Internet. Chắc anh cũng muốn xem thử.”
“Anh nghĩ hắn sẽ nói cho anh biết tất tần tật về bản thân và tác phẩm của mình thôi. Nghe hắn chẳng có vẻ gì là ngại ngùng cả.”
“Anh muốn sao cũng được. Em để mấy cuốn sách trên bàn làm việc của anh, phòng khi anh đổi ý. À, lúc nãy Kyle gọi đấy.”
Anh im lặng nhìn cô trân trân.
“Em nói anh sẽ gọi lại cho nó.”
“Sao em không kêu anh?” anh hỏi với một vẻ cáu kỉnh hơn dự tính. Con trai anh chẳng mấy khi gọi về nhà.
“Em hỏi nó có cần kêu anh không. Nó nói nó không muốn quấy rầy anh, vì chuyện cũng không gấp lắm.”
“Nó còn nói gì khác không?”
“Không.”
Cô xoay người cất bước ngang qua đám cỏ rậm ẩm ướt về phía căn nhà. Khi đến chỗ cửa bên hông nhà và đặt tay vào quả đấm, như sực nhớ ra một chuyện nữa, cô quay lại nhìn anh, rồi nói với một sự cường điệu như muốn làm anh phải suy nghĩ. “Theo bìa sách thì anh bạn cũ cùng lớp của anh có vẻ như một thánh nhân vậy, hoàn hảo về mọi mặt. Một bậc thầy mô phạm. Thật khó tưởng tượng tại sao anh ta lại cần tham khảo ý kiến một thám tử điều tra án mạng.”
“Một thám tử điều tra án mạng đã nghỉ hưu,” Gurney sửa lời.
Nhưng cô đã vào nhà, chẳng buồn đưa chân đá cánh cửa đang đóng sập lại.
Sách liên quan
Thất Niên – Đọc sách online ebook pdf
Nguyện Lạc
Quán Cà Phê XY – Đọc sách online ebook pdf
Bình Quả Thụ
Hán Hương – Đọc sách online ebook pdf
Kiết Dữ 2