
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Ma-da-rô đập 3 lần vào khung sắt thang máy cũ. Tiếng sắt vang rung rung cả cầu thang. Cậu bé sốt ruột đá bóng vào bức tường đã mất hết vữa áo. Lát sau. Từ sau một cánh cửa ló ra cái đầu nhỏ nhắn của Pê-rê-ca.
– Lần nào cũng phải đợi cậu, – Ma-da-rô nói với bạn không được thân mật cho lắm.- Gần 4giờ rồi. Chúng mình phải nhanh chân lên mới kịp.
Pê-rê-ca nhìn bạn không vừa long.
– Cậu cứ nghĩ là mình rỗi rãi lắm… Ăn cơm trưa xong, tớ phải rửa bát chứ.
– Ông “khốt” ở nhà?
– Ở nhà…- Pê-rê-ca ngập ngừng,- Ông già trở về nhà say mền. Tớ phải tháo cả giày cho ông.
– Cậu được “ tẩm quất” chứ?
– Đâu mà… ông bố tớ thế mà tốt. Không bao giờ đánh tớ. Mà cũng chả có lý do gì để đánh.
– Với người say rượu làm sao biết được sẽ thế nào. Như cái lão bên kia kìa, mỗi lần lão uống rượu là bọn trẻ con tha hồ mà la. Hôm qua công an lại đến đó.
Pê-rê-ca cười gượng:
– Ông bố tớ thì khác. Mỗi lần về, bố tớ đều mang thức ăn về. Chỉ có cái thêm cả Vốt-ka..- Pê-rê-ca đột ngột vung tay như muốn kết thúc câu chuyện ở đây.
Hai đứa lặng lẽ bước đi. Ma-da-rô đập bóng xuống đường. Nó đang nghĩ đến trận đấu sắp tới. Bỗng nó đứng dừng lại:
– Này, liệu cậu Pa-ra-gôn có kịp báo hết cho mọi đứa khác không?
– Có lẽ hết…
– Với tay đó cũng không biết thế nào.
– Rồi chúng ta sẽ biết…
Ma-da-rô bước đi nhanh hơn. Quả bóng đã rách xơ được nó ôm khư khư vào long. Vẻ mặt cậu ta tư lự.
– Cậu biết gì không? – Không nhìn bạn nó nói tiếp –Chúng mình phải là đội bóng mạnh nhất khu Vô-la. Tớ nghĩ cần phải lập thêm câu lạc bộ.
Pê-rê-ca đứng sững lại:
– Câu lạc bộ? Tớ cũng đã nghĩ về việc đó. Phải làm chứ.
Ma-da-rô làm ra vẻ quan trọng:
– Ừ, người anh em ạ. Chúng ta sẽ “ tổ chức”. Hôm nay tập xong sẽ họp. Tất cả sẽ bầu đội trưởng, thủ quỹ, sắp đặt chương trình luyện tập, lập đội hình thi đấu. Từ trước đến nay chẳng ra thế nào cả. Cứ thế này mãi không thể được.
– Cứ thế này mãi thì không thể được, – Pe-rê-ca nhắc lại và đấm mạnh vào lưng Phê-lếch.- Thế mà cậu không nghĩ ra sớm. Tớ cứ tưởng chỉ có mình tớ nghĩ về chuyện này. Chúng ta sẽ có câu lạc bộ. Chúng ta sẽ mua bóng mới, quần đùi đồng màu. Có thể là màu đỏ? – Cậu bé nhìn bạn chăm chú.
– Không, màu đen. Màu như của đội Pô-lô-nha.
Ý kiến này không thể bác bỏ được. Cũng như đối với dân khu phố, đội bóng này đối với bọn trẻ là đội đáng yêu nhất. Tất cả dân ở “ Tổ chim câu” cổ vũ, lo lắng cho đội này. Họ sẵn sang lao vào các cuộc đấu khẩu, và khi cần, cả bằng chân tay với những người hâm mộ các đội khác. Bởi vậy Pê-rê-ca không phản đối ý kiến của bạn. Nó chỉ hỏi lại:
– Còn tên câu lạc bộ?
– Tớ nghĩ rồi, nhưng phải đợi ý kiển của tất cả.
– Tên là gì? Cậu nói xem nào? – Pê-rê-ca hào hứng hỏi. Nó lăng xăng chạy vòng quanh Ma-da-rô; tay nó hết vung lên cao, lại vỗ vào nhau. Nhưng Ma-da-rô vẫn lặng thinh ra vẻ quan trọng.
– Tớ không nói bây giờ. Đến cuộc họp cậu sẽ biết. Mỗi người sẽ ghi tên câu lạc bộ do mình nghĩ ra giấy, sau đó sẽ lấy số ý kiến nào nhiều nhất như bỏ phiếu kín ấy.
– Tuyệt!- Pê-rê-ca nhảy cẫng như ngựa non- Tớ cũng sẽ có một tên. Chỉ có cái phải nghĩ đã.
Chúng im bặt vì Pê-rê-ca bắt đầu tập trung suy nghĩ. Cho đến khi ra sân bãi, hai đứa trẻ vẫn không nói với nhau câu nào.
Nơi bọn trẻ gọi là sân bóng chỉ là mảnh đất nhỏ. Mảnh đất nằm giữa những tòa nhà đổ nát trong chiến tranh. Trong sân còn đầy gạch ngổn ngang. Xung quanh sân, cỏ dại mọc um tùm. Tuy nhiên đối với các cầu thủ say mê, đây vẫn là cái sân khá tốt giữa Vác-sa-va bị tàn phá. Phía sân giáp phố, có bức tường đã đổ. Ở phía đối diện, là ngôi nhà một tầng bị mất mái. Phía thứ 3, có hàng rào cao. Sau hàng rào đó, là nghĩa địa ô tô. Phía thứ tư của sân, có vườn hoa quả. Trên cái sân nghèo nàn này luôn có những hoạt động thể thao của bọn trẻ ở phố Gu-chép-xka và vùng lân cận. Nhộn nhịp nhất là vào buổi chiều, khi lũ trẻ đi học về. Bây giờ đang là nghỉ hè, nên trên sân không lúc nào vắng bóng chúng. Các cuộc đấu bóng đá sôi nổi luôn diễn ra, thường kết thúc bằng những cuộc cãi vã, có khi còn đánh lộn. Ngòai ra, ở đây còn có các cuộc thi vật. Bọn trẻ tổ chức các cuộc thi điền kinh. Lại có cả các buổi biểu diễn nhào lộn, trồng cây chuối và những trò khác.
Từ khi bọn trẻ ở “ Tổ chim câu” dưới sự chỉ đạo của Phê-lếch Ma-da-rô thắng đội tuyển khu Gu-chép-xca, thì mảnh đất đã thành sân riêng của chúng. Mỗi vị khách không mời nào muốn cản trở chúng luyện tập, lập tức bị đuổi ngay. Những kẻ chống đối lại đã nhiều lần phải rời sân với con mắt sưng vù, hay xương hàm ê ẩm.
Ma-da-rô và Pê-rê-ca nhìn thấy từ xa, qua khe thủng của tương một số đứa đang đá bóng trên sân. Cảnh tượng đó khiến 2 đứa vụt chạy nhanh tới sân. Kẻ nào dám cả gan chiếm sân của chúng lại đúng vào giờ tập thế này? Nhanh nhẹn như 2 con sóc, chúng lao qua khe thủng của bức tường. Cả 2 bỗng đứng sững trên khu đất như có ai giữ chân chúng lại.
Trong đám trẻ chạy trên sân, chúng thấy Skum-ba – đội trưởng “ Chim trĩ” . Hai đội sẽ gặp nhau vào chủ nhật kia mà? Hai đứa trẻ bị bất ngờ. Chúng lặng im chưa biết phải làm gì trong trường hợp này. Hai đứa sực tỉnh vì sự có mặt của Pôn-đếch Pê-khô-vắc, hay như lũ trẻ thường gọi là Pa-ôn-ca ( Pa-ôn-ca: tiếng Ba Lan có nghĩa là con nhện (ND) ).Pôn-đếch bị bạn bè gọi vậy vì nó có thân hình gầy guộc, tay chân dài ngoãng không cân đối. Pa-ôn-ca thuộc vào loại cầu thủ chăm chỉ nhất, đồng thời kém nhất đội, luôn là đầu đề cho mọi chuyện giễu cợt, châm chọc của lũ trẻ.
Bây giờ Pa-ôn-ca xuất hiện trước mặt 2 bạn. Thậm người dài lêu đêu lắc lư trên đôi chân khẳng khui như đôi nạng. Pa-ôn-ca đăm chiê, lo lắng.
– Cậu thấy chưa Ma-da-rô?- Nó thì thầm với bạn.
Ma-da-rô trút lên đầu bạn những bực tức đầu tiên:
– Lại cậu cho chúng vào.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.