Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương 1

Nhiều lần, bóng ma đã thử rời khỏi ngôi nhà, nhưng không thể được. Bất cứ khi nào ông tiến đến ngưỡng cửa trước nhà, hoặc ngả người qua khung cửa sổ, ông bị biến mất, toàn thân ông tan tác như đám bụi trong không khí. Ông lo lắng rằng, ngày nào đó, ông sẽ không thể có được hình hài trở lại. Ông tự hỏi, không biết việc bị mắc kẹt ở đây có phải là sự trừng phạt cho một quá khứ mà ông không thể nhớ hay không… Và nếu thế, nó sẽ kéo dài bao lâu?

Ngôi nhà kiểu Victorian* nằm ở cuối đường Rainshadow, nhìn xuống bờ biển hình cánh cung của vịnh False, giống như một đóa hoa bên lề chờ đợi trong cô đơn một lời mời khiêu vũ. Vách nhà bằng ván sơn màu đã bị bào mòn trong khí hậu vùng biển, nội thất bị tàn phá bởi một chuỗi các người thuê nhà cẩu thả. Sàn nhà bằng gỗ cứng nguyên thủy được che phủ bằng thảm dày, những căn phòng ngăn cách nhau qua các bức tường bằng ván dăm mỏng, đồ gỗ trang trí thì chồng chất bởi hàng tá những lớp sơn rẻ tiền.

Từ cửa sổ, bóng ma quan sát những cánh chim sống ven bờ : những con chim mỏ nhác, chim choắt chân vàng, chim choi choi, chim whimbrel (giống chim mỏ nhác nhưng bé hơn-Sẻ) đang bới tìm thức ăn phong phú ở những vũng lầy do thủy triều trong ánh nắng vàng hanh của buổi sáng. Vào ban đêm, ông ngắm nhìn những vì sao, những ngôi sao chổi và vầng trăng mù sương, thỉnh thoảng, ông thấy ánh sáng rực rỡ của Bắc cực quang* nhảy nhót ngang qua đường chân trời.

Bóng ma không biết chắc ông đã ở trong ngôi nhà bao lâu rồi. Không một nhịp tim đập để đo từng giây trôi qua, do đó thời gian là vô tận. Một hôm, ông đã tìm thấy chính mình ở đó, không tên tuổi, không hình hài, và cũng không biết chắc mình là ai. Ông không biết mình đã chết như thế nào, hay ở đâu, và tại sao. Nhưng một vài ký ức thấp thoáng bên rìa nhận thức của ông. Ông cảm thấy chắc chắn ông đã sống ở đảo San Juan trong một phần đời. Ông cho rằng, có lẽ ông là người cho thuê thuyền, hoặc một ngư dân. Khi ông nhìn ra ngoài vịnh False, ông nhớ lại những thứ có liên quan đến nước và xa hơn… những kênh đào giữa các hòn đảo San Juan, eo biển hẹp uốn quanh Vancouver. Ông biết hình thù giống như bị vỡ tung của cửa sông Puget Sound, cách mà những lạch nhỏ hình răng rồng của nó cắt ngang qua rặng núi Olympia.

Bóng ma cũng biết nhiều bài hát, giai điệu và lời nhạc, thậm chí cả những khúc dạo đầu. Khi sự thinh lặng vượt quá sức chịu đựng, ông hát cho chính mình trong lúc di chuyển qua những căn phòng trống rỗng.

Ông khao khát được tiếp xúc với bất kỳ loại sinh vật sống nào. Ông không quan tâm dù đó chỉ là những con côn trùng chạy lon ton qua sàn nhà. Ông tha thiết được biết điều gì đó về bất kỳ ai khác, để nhớ lại người ông đã từng biết trước kia. Nhưng những ký ức đó đã bị khóa chặt cho đến cái ngày kỳ diệu, khi số mệnh của ông rốt cuộc cũng tiết lộ.

Một buổi sáng, những người khách đến thăm ngôi nhà.

Giật nảy người, bóng ma quan sát chiếc xe hơi tiến đến gần. Những chiếc vỏ xe cán phẳng đám cỏ dại um tùm phát triển trên lối vào lát đá. Chiếc xe ngừng lại và hai người xuất hiện, một thanh niên trẻ với mái tóc sẫm màu, và một phụ nữ luống tuổi mặc quần jeans và mang giày đế bằng cùng chiếc áo khoác màu hồng.

“…không thể tin là nó đã được để lại cho tôi,” bà ta đang nói, “em họ của tôi đã mua lại nó vào những năm bảy mươi với ý định sửa chữa và bán, nhưng cậu ấy chưa bao giờ xem xét nó. Giá trị của điền sản này nằm trong đất đai – cậu phải dỡ bỏ ngôi nhà xuống thôi, chẳng có gì để tiếc.”

“Bà đã lượng giá chưa?” Người đàn ông hỏi.

“Về lô đất ư?”

“Không, về việc khôi phục ngôi nhà.”

“Chúa ơi, không. Những kết cấu đã bị hư hại – phải làm lại mọi thứ.”

Anh ta nhìn chằm chằm ngôi nhà như bị thôi miên. “Tôi muốn nhìn bên trong.”

Cái cau mày hằn nếp nhăn trên trán người phụ nữ giống như lá cải xoăn. “Ôi, Sam, tôi chắc chắn là nó không an toàn.”

“Tôi sẽ cẩn thận.”

“Tôi không chịu trách nhiệm nếu cậu bị thương đâu. Cậu có thể bị ngã lọt xuyên qua sàn nhà, hoặc một thanh xà rầm rớt trúng cậu. Và chẳng thể nói được loại sâu mọt nào…”

“Sẽ không có điều gì xảy ra đâu.” Giọng anh thuyết phục. “Cho tôi năm phút. Tôi chỉ muốn nhìn thoáng qua thôi.”

“Tôi thực sự không nên để cậu làm điều này.”

Sam trao cho bà một nụ cười quyến rũ phản trắc. “Nhưng bà sẽ. Vì bà không thể cưỡng lại tôi mà.”

Bà cố ra vẻ nghiêm nghị, nhưng một nụ cười miễn cưỡng lộ ra.

Mình thường giống như thế, bóng ma nghĩ với vẻ ngạc nhiên. Những ký ức khó nhớ bập bùng với những tán tỉnh trong quá khứ và những buổi tối trải qua trên hiên trước nhà cách đây đã lâu. Ông biết cách để mê hoặc phụ nữ, trẻ cũng như già, cách khiến họ cười. Ông đã hôn những cô gái với hương trà ngọt ngào trong hơi thở, cổ và vai của họ được rắc phấn thơm.

Người đàn ông lực lưỡng nhảy lên hiên trước và xô vai vào cửa khi nó bị mắc kẹt. Bước vào bên trong sảnh đón, anh trở nên cảnh giác, như thể anh mong đợi thứ gì đó sẽ nhảy xổ vào anh. Mỗi bước đi khuấy động lớp bụi, tung đám tàn tro là đà như lông chim khỏi sàn nhà và làm cho anh hắt hơi.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x