
Hoa Bên Bờ – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Trước khi gặp Tiểu Chí, tôi vẫn đang viết. Đóng cửa không chịu ra khỏi nhà, chỉ gọi điện thoại tới những nơi chịu giao đồ như cửa hàng Pizza, tiệm gà rán, tiệm cơm Tứ Xuyên, giải quyết ngày ba bữa cùng ăn khuya. Bạn bè tôi rất ít, cũng rất hiếm nảy nở tình yêu với đàn ông. Trong thời gian ngắn muốn kiếm đủ tiền đi Ấn Độ và Lào. Viết một câu chuyện. Làm một bộ phim. Lý tưởng lâu dài là có thể đột nhiên biến mất vào một ngày nào đó. Khoảnh khắc ngắn ngủi, sự vĩnh hằng dài lâu.
Có lúc, tôi chả làm gì. Đó luôn là khi đau khổ vì không viết ra nổi một chữ, hoặc là đầu óc rối bời do vừa nhận được nhuận bút.
Ngủ dậy lúc mười một giờ trưa. Trước tiên tới một quán cà phê gần nhà để nhấm nháp, rồi đi sưu tập băng đĩa lậu trong các tiệm băng hình. Hoặc chỉ đi đi lại lại trên đường phố ô nhiễm. Giống như một kẻ vô công rồi nghề, ra sức lượn lờ để giết thời gian.
Thích phim nhưng đã rất lâu không tới rạp. Thuônhr, xem phim vẫn được cọi là cách giải trí nhàn tản khá thời thượng. Thường cùng bạn học trốn tiết chiều, đi xem phim nước ngoài trong rạp chiếu nhỏ. Trong ký ức, đó là toà nhà màu trắng khuất nẻo và tối tăm. Phòng chiếu rất nhỏ, tường sơn màu xanh thẫm, trên tường có dấu nước mưa đã ố vàng. Đèn trên tường rực rỡ nhưng thô tục. Luôn có mùi ẩm mốc. Nhưng suốt cả buổi chiều, nó luôn chiếu liền bốn, nămbộ phim, có thể xem được một số phim mới nhất của Nhật Bản và Âu Mỹ. Đương nhiên cũng có những bộ phim đen trắng rất xưa.
Tôi rất thích những khuôn hình và lời thoại đẹp đến kỳ dị trong phim. Chúng khiến tôi cảm thấy mình là người có quá nhiều điều không hài lòng với hiện thực. Thế là cầm cốc to Coca và bịch bắp rang bơ đắm mình trong rạp. Chiếu phim gì, chiếu ở đâu và chiếu bao lâu đối với tôi đã không còn quan trọng nữa. Bởi vì khi tan rạp, tôi luôn ngủ thiếp đi trong bóng tối với cảm giác ngượng ngùng.
Quán bar thường lui tới ở gần nhà. Chủ quán là một người đànông trung niên có thân phận không rõ ràng, lớn hơn tôi mười một tuổi. Bảy năm trước, anh từ Anh Quốc trở về Thượng Hải.
Anh tên Sâm. Quán bar có tên tiếng Anh là Blue. Bên trong không chút phẫn nộ hoặc chán chường. Quá sạch sẽ. Là sự đạm bạc sau nỗi tang thương. Cái quầy bar bằng gỗ do Sâm đích thân làm lấy và sơn quét. Anh còn tự làm đèn lồng dán giấy trắng và khăn trải bàn màu vàng sữa bằng vải gai. Rất thích Liên mã thầy, luôn nuôi chúng bằng nước sạch đựng trong bình thuỷ tinh. Loại hoa trắng chúm chím đó chẳng có hương thơm và héo rất nhanh.
Sâm thường mặc áo sơ mi trắng vải bông đứng sau quầy bar, vừa nhiệt tình chào hỏi khách khứa, vừa thoăn thoắt lau sạch các ly tách. Anh nghe chuyện của rất nhiều người nhưng chưa từng tiết lộ quá khứ của miìn.
Chỉ bật ca kịch Italy. Nhẹ tới mức chỉ cần gẩy một khúc âm thanh như vậy, giọng ca rạng ngời và da diết ở nơi mờ ảo sẽ lay động như sóng nước. Trên một mặt tường là một bể cá nhiệt đới. Đôi khi anh giới thiệu rượu Whisky, rượu Brandy, rượu nho xách tay sau chuyến du lịch châu Âu trở về. Phần lớn đều đến từ một số thị trấn xa xôi có phong cảnh tuyệt đẹp, do nông dân nơi đó tự làm.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.