Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Hoàng Tử Rắn của tác giả Elizabeth Hoyt mời bạn đọc thưởng thức.

CHƯƠNG 2

Thiên thần đang ngồi ở bên cạnh giường chàng khi Simon Iddesleigh, tử tước thứ sáu Iddesleigh cuối cùng cũng mở mắt.

Chàng nghĩ đó không phải là một giấc mơ quá kinh khủng trong một chuỗi dài những ác mộng vô tận đã ám ảnh chàng mỗi đêm – hay tệ hơn, đó là chàng đã không sống sót vượt qua được cuộc đánh nhau và tạo ra một kết cục không có điểm dừng, bị đẩy ra khỏi thế giới này và ngay lập tức đi thẳng xuống địa ngục. Nhưng chàng hầu như chắc chắn là địa ngục thì không có mùi thơm của hoa oải hương và mùi hồ vải, không thể cảm nhận được độ sờn của vải lanh và gối ở dưới, không có âm thanh chiêm chiếp của tiếng chim sẻ và tiếng xột xoạt của màn lụa.

Và, tất nhiên là, không có thiên thần nào ở dưới địa ngục cả.

Simon nhìn nàng. Thiên thần của chàng toàn màu xám, phục trang thích hợp cho một người phụ nữ ngoan đạo. Nàng đang viết vào một quyển sách to, ánh mắt chăm chú, cặp lông màu đen nhíu lại. Tóc nàng đen nhánh được chải thẳng tất ra phía sau bắt đầu từ vầng trán cao và gom lại thành một búi ở sau gáy. Môi nàng mím lại một chút khi nàng di chuyển tay dọc trang giấy. Dường như là đang ghi lại những tội lỗi của chàng. Tiếng xột xoạt của cây bút di chuyển trên giấy là thứ đã làm chàng tỉnh giấc.

Khi một đàn ông nhìn những thiên thần, đặc biệt là khi đó là một người phụ nữ gợi cảm, thường thì họ sẽ dùng một loại hoa diễn tả thay cho lệ lời nói. Họ thường nghĩ ngay đến những cô gái với mái tóc vàng, đôi má ửng hồng- và đôi môi đỏ ướt át. Gương mặt như hoa hải đường trong các bức tranh của các họa sĩ người Ý với đôi mắt xanh trong vắt như khơng thực và làn da mềm mại bầu bĩnh.

Đó không phải loại thiên thần mà Simon đang ngắm nhìn. Không, thiên thần của chàng thuộc kiểu trong sách kinh thánh – Kinh Cựu Ước, không phải Tân Ước. Loại không-quá-con-người, nghiêm-nghị-và-xét-đoán. Đó là loại có khả năng ném đàn ông vào trong đọa đày vĩnh viễn chỉ với một cái búng tay hờ hững và thản nhiên, hơn là nâng đỡ họ trên đôi cánh của mình. Nàng có vẻ sẽ không bỏ qua cho vài thói xấu ở đâu đó trong tính cách của một gã đàn ông, Simon thở dài.

Chàng có nhiều sai lầm hơn là vài cái.

Thiên thần đã nghe tiếng chàng thở dài. Nàng quay lại nhìn chàng bằng đôi mắt màu xanh trong như đá topaz huyền ảo. “Ngài thức dậy rồi phải không?”.

Chàng cảm nhận cái nhìn chằm chằm của nàng cũng như cảm nhận được bàn tay nàng đặt trên vai chàng, và thành thật thì cảm giác đó khiến chàng thấy lo âu.

Nhưng chàng không để mình biểu lộ sự băn khoăn ấy ra.

“Điều đó phụ thuộc vào định nghĩa của mỗi người về từ thức dậy”, Chàng rên rỉ đáp lại. Thậm chí một chuyển động nhỏ như việc nói chuyện cũng làm khuôn mặt chàng đau đớn. Sự thật là, toàn bộ cơ thể chàng dường như bốc cháy. “Tôi không thể ngủ được, tôi cũng chưa hoàn toàn tỉnh lại. Liệu nàng có thể có thứ gì như cà phê để đẩy nhanh việc thức dậy này không?” Chàng di chuyển để ngồi dậy, phát hiện ra là việc này khó khăn hơn chàng tưởng. Tấm khăn trải giường đã trượt xuống tới bụng chàng.

Thiên thần nhìn theo cái khăn rớt xuống, và nàng cau mày với phần ngực để trần của chàng. Hiển nhiên là chàng đã tự làm mình tệ đi trong mắt của nàng.

“Tôi e là chúng tôi không có cà phê,” nàng lẩm bẩm với cái rốn của chàng, “nhưng có trà.”

“Thế đã là không tồi rồi”. Simon nói. “Tôi có thể phiền nàng giúp tôi ngồi dậy không? Tôi không thể tự mình ngồi lên được với một vết thương ở phía sau và thật khó có thể nâng tách trà lên mà không làm đổ nó.”

Nàng nhìn chàng đầy sự ngờ vực.

“Có lẽ tôi nên nhờ Hedge hoặc cha tôi”

“Tôi hứa là tôi vô hại, thật đấy.” Simon đặt một tay lên trái tim. “Và tôi hầu như chưa bao giờ bị ói cả”

Môi nàng giật giật.

Simon thêm. “Xét cho cùng nàng cũng không phải là một thiên thần, phải không?”

Một bên lông mày nhướn lên thành một đường chỉ mỏng. Với vẻ tỏ ý khinh thường dành cho những cô nàng nhà quê, biểu hiện của nàng kiêu kỳ như là một nữ công tước.

“Tên tôi là Lucinda Craddock-Hayes. Tên của ngài là gì?”

Simon Matthew Raphael, tử tước của vùng Iddesleigh, vinh hạnh được phục vụ.” Chàng vẽ tay thành một vòng tròn với một vẻ như đấy là những gì tốt nhất mà chàng có thể mang đến phục vụ nàng.

Nàng không hề bị gây ấn tượng. “Ngài là tử tước Iddesleigh?”

“Thật đáng buồn”.

“Ngài không ở gần quanh đây.”

“Ở đây là…?”

“Thị trấn của Maiden Hill ở Kent

“Ah”.Kent? Tại sao lại là Kent? Simon cố vươn cổ để nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Nhưng tấm màn lụa đã che khuất nó.

Nàng dõi mắt theo cái nhìn của chàng. “Ngài đang nằm trên giường của anh trai tôi”.

“Ngài ấy thật tốt bụng”. Simon thì thầm. Xoay đầu lại đã làm chàng nhận ra có thứ gì đó đang quấn xung quanh đầu mình. Chàng dùng một cánh tay sờ lên nó và nhận ra những ngón tay đã chạm vào một vết băng bó. Có lẽ nó đã làm chàng trông như một tên ngốc thật sự. “Không, ta không thể nói là ta chưa từng đến thị trấn xinh đẹp của Maiden Hill, mặc dù ta chắc chắn là nó có phong cảnh khá đẹp và nhà thờ là một điểm tham quan nổi bật.”

Toàn thân nàng rung lên, đôi môi của nàng lại giật giật một cách quyến rũ. “Làm sao mà ngài biết được?”

“Bọn ta thường ở trong những thị trấn đẹp nhất” Chàng nhìn xuống – với vẻ ngoài là điều chỉnh tấm mền thực ra là tránh sự cuốn hút kỳ lạ từ việc nhìn vào đôi môi của nàng. Kẻ hèn nhát. “Ta đã trải qua hầu hết thời gian lãng phí ở London. Bỏ mặc khu nhà mà ta sỡ hữu nằm ở Northumberland. Nàng đã từng đến Northumberland chưa?”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x