John Yêu Dấu – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Một
Wilmington, 2000
Tên tôi là John Tyree. Sinh năm 1977, lớn lên tại Wilmington, Bắc Carolina, một thành phố tự hào về cảng biển lớn nhất nước Mỹ cũng như lịch sử hào hùng, nhưng giờ đây tôi lại có ấn tượng nó đã xuất hiện vì một sự tình cờ nào đó. Chắc chắn là thế rồi, nơi đây có thời tiết tuyệt đẹp và bờ biển hoàn hảo, nhưng nó vẫn chưa thực sự sẵn sàng cho làn sóng các ông bà già Yankee về hưu từ tít phương Bắc muốn đến tìm một nơi vừa tiền để sống nốt những năm tháng vàng son của họ. Thành phố nằm trên mũi đất nhỏ, được bao quanh bởi một bên là sông Cape Fear còn bên kia là đại dương. Đường cao tốc số 17 – dẫn tới bãi biển Myrtle và Charleston – chia đôi thành phố và là con đường chính ở đây. Khi tôi còn nhỏ, hai bố con tôi có thể lái xe từ vùng đất lịch sử gần sông Cape Fear đến bãi biển Wrightsville chỉ mất có mười phút, nhưng bây giờ quá nhiều đèn giao thông và trung tâm mua sắm mọc lên khiến mỗi lần đi lại như vậy phải mất đến một tiếng đồng hồ, nhất là vào cuối tuần, khi khách du lịch ùn ùn kéo đến thành phố.
Bãi biển Wrightsville nằm trên hòn đảo xa bờ, cực Bắc của Wilmington và là một trong những bãi biển nổi tiếng nhất ở Mỹ – Những ngôi nhà dọc đồi cát thì đắt đỏ đến ngớ ngẩn, và phần lớn được cho thuê trong suốt mùa hè. Outer Banks mang vẻ quyến rũ lãng mạn hơn nhờ sự biệt lập của mình, nhờ lũ ngựa hoang cũng như chuyến bay mà nhờ đó Orville và Wilbur* trở nên nổi tiếng, nhưng nói cho các bạn biết nhé, hầu hết mọi người ra biển trong kỳ nghỉ sẽ cảm thấy như ở nhà khi họ gặp McDonald’s hoặc Burger King gần đó, phòng trường hợp con cái họ không thích đồ ăn địa phương và muốn có thêm vài thứ để mà lựa chọn khi ra ngoài buổi tối.
* Orville Wright và Wilbur Wright, hai anh em người Mỹ đã tiến hành chuyến bay đầu tiên trong lịch sử nhân loại vào năm 1903, tại Bắc Carolina.
Như tất cả các thành phố khác, Wilmington cũng có khu thượng lưu và khu ổ chuột, và kể từ khi bố tôi có một trong những công việc ổn định và đảm bảo nhất hành tinh – ông lái xe đưa thư cho bưu điện – chúng tôi sống cũng ổn. Không tuyệt vời nhưng ổn. Chúng tôi không giàu có, nhưng chúng tôi sống đủ gần khu thượng lưu để tôi được học trong trường học tốt nhất thành phố. Dù vậy, không như nhà của chúng bạn, nhà tôi cũ kỹ, nhỏ xíu; một phần hiện đã bị lún xuống, nhưng bù lại thì cũng được khoảnh sân. Có một cây sồi to ở sân sau, và hồi tám tuổi tôi đã làm một căn nhà trên cây từ những mảnh gỗ vụn nhặt nhạnh được ở công trường xây dựng. Bố tôi không hề giúp tôi trong dự án này (nếu ông lấy búa đóng đinh thì thật lòng mà nói, đó có thể xem là thảm họa); cũng mùa hè năm đó tôi đã tự học lướt sóng. Tôi nghĩ đáng lẽ hồi ấy tôi phải nhận ra mình khác bố đến mức nào, nhưng điều đó chỉ cho thấy là khi ta còn nhỏ hiểu biết của ta về cuộc đời thật quá non nớt.
Bố tôi và tôi khác nhau một trời một vực. Trong khi bố tôi luôn bị động và sống nội tâm thì tôi lại luôn luôn vận động và ghét bị ở một mình; trong khi bố tôi đánh giá cao giá trị của giáo dục thì trường học đối với tôi chỉ như một câu lạc bộ xã hội có kèm các hoạt động thể thao. Bố tôi có dáng người vẹo vọ và hay lê chân khi đi lại; tôi thì cứ chạy nhảy khắp nơi, suốt ngày bảo ông bấm giờ xem tôi chạy đến cuối khu nhà rồi quay lại mất bao lâu. Năm tôi học lớp tám, tôi đã cao hơn bố và một năm sau đó, tôi có thể thắng ông khi chơi vật tay. Đặc điểm ngoại hình giữa chúng tôi cũng hoàn toàn khác nhau. Trong khi bố tôi có mái tóc hung, mắt nâu lục nhạt và mặt đầy tàn nhang thì tóc và mắt tôi lại nâu, còn làn da màu ô liu của tôi luôn chuyển sang rám nắng vào mỗi tháng Năm. Sự khác biệt giữa chúng tôi khiến mấy người hàng xóm cảm thấy kỳ quặc, cũng có lý thôi, tôi tin là vậy, vì rằng bố đã một mình nuôi nấng tôi.
Sách liên quan
Ở Lưng Chừng Nhìn Xuống Đám Đông – Đọc sách online ebook pdf
Nguyễn Vĩnh Nguyên
Côi Cút Giữa Cảnh Đời – Đọc sách online ebook pdf
Ma Văn Kháng
Theo Đuổi – Đọc sách online ebook pdf
Thanh Thúy
Tang Thương Ngẫu Lục – Đọc sách online ebook pdf
Phạm Đình Hổ